Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly còn đang bế quan, không có bất cứ phản ứng, Chấp Pháp Trưởng Lão nhíu mày hỏi:
- Làm sao vậy?
Hòa Nguyệt lo lắng nói:
- Có bốn, năm mươi Hóa Thần thực lực hơi thấp cùng bay đi thành Thí Ma, phỏng chừng bọn họ muốn phá vỡ thành Thí Ma sau đó đi vào Đại địa Thần Châu.
- A?
Chấp Pháp Trưởng Lão thay đổi sắc mặt, nếu để mấy chục Hóa Thần này xông vào Đại địa Thần Châu thì hạo kiếp của nhân tộc sẽ đến. Một đám lão quái căn bản không để ý mạng người, lúc ở Đại địa Đông Doanh một đường đồ thành vượt qua, thành trì bị phá hủy lên đến sáu, bảy tòa, Ma tộc và nhân tộc tử thương đạt đến mấy trăm vạn.
Nhóm người này một khi đi vào Đại địa Thần Châu, ai biết sẽ có bao nhiêu thành trì bị tàn sát? Bọn họ đến vì Thiên Tà Châu, nếu không lấy được Thiên Tà Châu, vừa không bắt được người thân của Lục Ly thì rất có thể sẽ nổi khùng lên tùy ý giết chóc, dù sao bọn họ cho rằng Đấu Thiên Giới là giới diện cấp thấp, nhân tộc trong này là nhân tộc cấp thấp, không khác gì dã thú.
Chấp Pháp Trưởng Lão có thể làm thế nào? Hiện tại lão đều không cách nào ra Thiên Tà Châu, hơn nữa cho dù ra ngoài cũng sẽ bị nháy mắt đánh chết.
- Lục Ly nói bế quan mười ngày?
Chấp Pháp Trưởng Lão trầm tư giây lát, dặn dò:
- Ngươi thông qua Tử Thể đưa tin cho trưởng lão trong thành Thí Ma, bảo bọn họ mở ra thần trận hộ thành ngăn vài ngày. Còn ba ngày nữa Lục Ly sẽ xuất quan, đến lúc đó là rút lui hay thủ vững tùy Lục Ly quyết định.
Trên trăm Hóa Thần, mười Hóa Thần đỉnh phong, nhiều cường giả như vậy, Chấp Pháp Trưởng Lão chịu bó tay. Nếu sau khi Lục Ly xuất quan mà không có biện pháp trấn áp, vậy thì lão và Lục Ly, cùng các con dân Đại địa Thần Châu chỉ có thể chờ chết.
- Lục Ly đang tham ngộ cái gì? Chẳng lẽ là thần thuật kinh thiên?
Chấp Pháp Trưởng Lão nhìn hướng khuôn mặt bình tĩnh như mặt nước của Lục Ly, nhớ đến hắn có thể khiến Man Thần, Vu Thần cúi đầu, trong lòng hơi cháy lên một tia hy vọng, có lẽ... Lục Ly sẽ lại lần nữa sáng tạo kỳ tích?
- Hơn bốn mươi Hóa Thần đến, Chấp Pháp Trưởng Lão khiến chúng ta cố chống vài ngày!
Thành Thí Ma, trong trưởng Lão Các, Lôi trưởng lão nhìn một đám trưởng lão, sắc mặt trầm trọng nói. Đám trưởng lão sắc mặt trở nên rất khó xem, mấy chục Hóa Thần, dựa vào đại trận hộ thành của thành Thí Ma thì có thể chống nổi vài ngày không?
Đây chính là Hóa Thần, không phải Địa Tiên, nếu là Địa Tiên đến thì dù trăm người cũng không đáng lo, bọn họ liều mình đánh một trận, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Nhưng mà đó là Hóa Thần, đừng nói mấy chục tên, dù là một, hai người đến thì bọn họ cũng khó khăn ứng phó, còn sót lại mấy chục Địa Tiên trong thành đi đánh với mấy chục Hóa Thần?
Lần trước Đại Ma Thần dẫn dắt đại quân bốn tộc tiến công, thần lực trong đại trận hộ thành tiêu hao gần hết. Lục Ly không đi xin Đấu Thiên Đại Đế ban cho thần lực. Dựa vào năng lượng mà đại trận hộ thành hấp thu, ai biết có thể kiên trì bao lâu, nếu bị cường lực một kích phá vỡ thì sao?
Một khi đại trận phá vỡ, bọn họ cho dù muốn liều mạng đều không được, phỏng chừng nhiều người như vậy hợp sức cũng không giết nổi một Hóa Thần.
Lôi trưởng lão vui vẻ đứng lên, thét dài:
- Kệ nó, người chết rồi chim chĩa lên trời, đám già chúng ta sống như vậy đã đủ, tất cả chuẩn bị, cố gắng hết sức kéo dài, tranh thủ thời gian lâu hơn cho điện chủ.
Đám trưởng lão lần lượt gật đầu, suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Từ khi trở thành võ giả, mọi người trải qua bao nhiêu lần sống và chết? Cái chết là nơi yên nghỉ cuối cùng của võ giả, bọn họ sống lâu rồi, chết có gì buồn?
Một đám trưởng lão bắt đầu bận rộn lên, lần lượt tìm các loại linh tài tăng phúc cho đại trận hộ thành, Chấp Pháp Trưởng Lão khiến bọn họ kéo dài mấy ngày thời gian, bọn họ sẽ cố gắng hết sức câu giờ, cho Lục Ly và Chấp Pháp Trưởng Lão có đủ thời gian.
Vù vù vù!
Mới qua một ngày, khi màn đêm buông xuống, phương xa vang lên mấy chục tiếng xé gió, từng đợt hơi thở khủng bố tràn ngập mà đến, khiến mấy chục trưởng lão trong thành cảm giác giống như mấy chục con cự long bay tới, khí huyết cường đại như núi cao đè ép mọi người không thở nổi.
Ngô Lão Lục cất giọng đùa cợt:
- Đây là thành Thí Ma? Nhỏ xíu.
Trong ký ức mà hắn sưu hồn, thành Thí Ma là một trong những thành trì lớn nhất Đấu Thiên Giới, nhưng ở Ma Hoàng Giới thì chỉ xem như tiểu thành bình thường.
Tề Sơn Hà vung tay lên:
- Đánh đi, đánh phá thành trì này rồi đi Đại địa Thần Châu!
- Trong thành trì này còn có một ít Địa Tiên, nghe nói đều là thuộc hạ của Lục Ly? Giết một đám, bắt một mớ trước, khiến Lục Ly đau lòng một khoảng thời gian.
- Công kích!
Một đám cường giả lần lượt thả ra công kích của mình.
Có người thả ra huyết mạch thần kỹ, có đánh ra áo nghĩa. Nhiều người trong số họ có huyết mạch bát phẩm, cửu phẩm, mọi người đều biết áo nghĩa cửu phẩm, chỉ khác nhau là sức tấn công mạnh hay yếu.
Công kích của mấy chục Hóa Thần cực kỳ lộng lẫy, một đám áo nghĩa cùng huyết mạch thần kỹ đều vượt qua sức tưởng tượng của đám người Lôi trưởng lão, tựa như từng đợt cửu thiên ngân hà từ trên trời rũ xuống, uy thế công kích đủ hù chết một đám võ giả bình thường.
Ầm ầm ầm!
Mấy chục công kích cơ hồ cùng một lúc đánh vào đại trận hộ thành, nguyên thành Thí Ma thoáng chốc chói lòa, rất nhiều trưởng lão đều mù. Một ít trưởng lão thân thể đều run rẩy, bởi vì nếu giây phút này đại trận hộ thành không chống cự nổi thì bọn họ sẽ tan xương nát thịt.
May mắn!
Đại trận hộ thành tuy rằng vào giây phút này rung lắc mạnh, ánh sáng chói lòa, nhưng cuối cùng vẫn đứng vững. Mặc dù uy thế công kích làm nhiều trưởng lão sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cảm giác trái tim ngừng đập.
Tử Liên Nhi ở trong một tòa trang viên trong thành, khuôn mặt nhợt nhạt, trong con ngươi đều là vẻ kinh hoàng, trước ngực núi non phập phồng rất đẹp.
- Khủng bố!
Một trưởng lão thở hắt ra, sau đó cảm ứng năng lượng của đại trận hộ thành, sắc mặt càng thêm khó coi. Một kích vừa rồi khiến đại trận hộ thành tiêu hao rất nhiều năng lượng, nếu nhóm người này liên tục công kích giống như vậy thì phỏng chừng nhiều nhất bốn, năm ngày, đại trận hộ thành sẽ tan vỡ.