- Sỉ nhục?
Nghĩ đến đây, lão tổ Phùng gia lão tổ điên tiết nhất, năm đó Lục Ly đại náo Trung Hoàng Giới, chẳng những làm Lãnh hoàng triều hủy diệt, còn khiến Phùng gia tổn binh hao tướng, thanh danh quét rác.
- Hừm hừm!
Phùng Vạn Hổ hừ lạnh mấy tiếng, trong lòng âm thầm thề; lần này không chỉ chặn đánh sát Lục Ly, càng phải đánh chết hết người thân, tộc nhân của Lục Ly, như vậy mới có thể giải mối hận trong lòng hắn.
Ầm ầm ầm!
Trong dãy sơn mạch phương tây Thí Ma chiến trường, một luồng sáng xanh bay qua, phía sau là ánh sáng rợp trời đuổi theo, nhiều luồng sáng va vào sơn mạch khiến ngọn núi bên dưới nổ tung, đất vỡ, sông khô, đá lớn và rừng rậm bị phá hủy.
Từ khi Đấu Thiên Đại Đế phi thăng, Thí Ma chiến trường thành sân đấu của nhân tộc và bốn tộc, nơi này chiến đấu nhiều năm, đã sớm khắp nơi đều là vết thương, đầy đất đều là vết nứt. Lần này nghiêm trọng còn hơn mấy chục vạn năm trước cộng lại, nơi Thiên Tà Châu đi qua là núi non bị san bằng, đất đai bị đập nát, sông bị cưỡng chế thay đổi tuyến đường...
Một đám Hóa Thần truy sát năm ngày. Sau khi đến lối ra vào Đại địa Tây Vũ thì Lục Ly xuất quan một lần, thay đổi tuyến đường bay đi phương bắc. Cho nên một đám Hóa Thần lại truy sát về phương bắc, Hóa Thần bị bỏ lại phía sau nhận truyền tin vòng ra trước chặn lại.
Luôn luôn có mấy chục Hóa Thần theo đuôi, bọn họ đều sợ Lục Ly biến mất. Mấy chục Hóa Thần truy sát năm ngày, Thiên Tà Châu mỗi lần trừ ánh sáng lấp lánh ra không phát sinh tình huống gì khác, thậm chí không có chút dao động nào.
Đám người Quân Hồng Diệp, Trần Vô Tiên từng truy sát Thiên Tà Châu, biết sự lợi hại của thần khí này. Còn có một ít Hóa Thần lần đầu tiên chứng kiến, giờ phút này mới biết lời nói không giả, Thiên Tà Châu phòng ngự nghịch thiên, thần khí quả thực bất phàm.
Đối với mọi người thì năm ngày như cái búng tay, nhưng Lục Ly đến phương bắc lại vòng về phương tây, điều này khiến một đám người cảm giác có chút không thích hợp.
Lục Ly... tính mang mọi người đi vòng vòng?
Vốn rất nhiều người cho rằng Lục Ly có điều bố trí, hoặc là định chạy trốn đến nơi nào đó, nhưng bây giờ đã vòng quanh trong Thí Ma chiến trường mấy vòng, hắn không nói câu nào, không có bất cứ bố trí cùng cạm bẫy, càng không trốn vào nơi kỳ lạ nào.
Lục Ly muốn làm cái gì?
Trên thực tế, rất nhiều người có chút lo lắng Lục Ly đi vào Hỗn Độn Luyện Ngục. Ở trong Hỗn Độn Luyện Ngục, bọn họ không thể vào bốn tầng đầu, nếu không thì bọn họ cũng không cần tốn công sức đánh thông hàng rào không gian của mười mấy giới diện, tiêu phí thời gian dài như vậy mới đến Đấu Thiên Giới.
Nếu Lục Ly đi vào Mộc Ngục, Hỏa Ngục, bọn họ không thể vào theo. Cho nên bọn họ mới đuổi theo gắt gao, nay xem ra hắn không định vào Hỗn Độn Luyện Ngục, chỉ dắt mọi người đi lòng vòng.
Sự việc khác thường tất nhiên có điều lạ.
Rất nhiều người âm thầm đề phòng, luôn dùng thần niệm quét qua, xem thử Lục Ly có bố trí gì hay không. Lại qua hai ngày, Lục Ly đến phía tây thì lại bay đi phương đông, rõ mang theo một đám người vòng quanh trong Thí Ma chiến trường.
- Người đâu!
Ngô Quảng Đức đột nhiên ngừng lại, trầm giọng quát:
- Kêu nhóm người ở phía sau không theo kịp đừng đuổi theo, trực tiếp đi thành Thí Ma gì đó, sau khi đánh hạ thành Thí Ma thì đi Đại địa Thần Châu bắt người thân của Lục Ly!
Đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp, Phùng Vạn Hổ phản ứng lại, nếu nhóm người kia đuổi không kịp, theo đuôi ở phía sau cũng không giúp ích gì, không bằng toàn bộ điều đi Đại địa Thần Châu bắt hết người thân của Lục Ly, hiếp bức hắn ngoan ngoãn giao ra Thiên Tà Châu.
Bọn họ vất vả cực khổ đến Đấu Thiên Giới vì cái gì?
Bởi vì nơi này là quê hương của Lục Ly, nơi này có tộc nhân của Lục Ly, dễ dàng hiếp bức Lục Ly! Sau khi Ngô Lão Lục sưu hồn Lục Thiên Dương thì đã tìm hiểu rõ tình huống của Lục Ly. Lục gia có bao nhiêu người, Lục gia cư ngụ ở đâu, Lục Ly để ý người nào, người chơi thân với Lục Ly, bọn họ biết hết.
Nhưng mà...
Mấy năm nay Lục Thiên Dương luôn ở Đại địa Đông Doanh, mù tịt sự tình phát sinh trong Đại địa Thần Châu gần đây. Cho nên cũng không biết Lục gia, Khương gia, Dạ gia, Khổng gia đã di chuyển vào Mộc Ngục. Khi đó Lục Chính Dương hạ lệnh, cố gắng hết sức phong tỏa tin tức.
Một Hóa Thần của Tề gia đuổi theo mấy ngày có chút bức bối, hỏi ý đám người:
- Ta đi thông báo bọn họ? Mang đội đi thành Thí Ma?
Ngô Quảng Đức suy nghĩ một hồi gật đầu nói:
- Được, Tề Sơn Hà, việc này giao cho ngươi, những Hóa Thần đó giao cho ngươi điều động. Cứ nói đó là ý của các tộc trưởng chúng ta, ngươi phải nghĩ cách bắt giữ tộc nhân và người thân của Lục Ly, việc này cực kỳ quan trọng.
- Biết, yên tâm đi, giao cho ta là được!
Tề Sơn Hà nhếch môi cười, Ngô Lão Lục sưu hồn được đến tin tức,
Đấu Thiên Giới chỉ có hai cái Hóa Thần, là Chấp Pháp Trưởng Lão cùng Lục Ly. Chấp Pháp Trưởng Lão mới vừa đột phá không bao lâu, sức chiến đấu hoàn toàn không đủ cấp bậc trong mắt Tề Sơn Hà, hắn mang theo mấy chục Hóa Thần đi qua có thể thoải mái quét ngang toàn bộ Đại địa Thần Châu, muốn bắt ai thì bắt người đó.
Vèo!
Tề Sơn Hà bay ngược, bay về phía nhóm Hóa Thần theo đuôi ở phía sau, qua ba, bốn canh giờ đã chạm mặt.
Sức chiến đấu của Tề Sơn Hà tạm được, Hóa Thần trung kỳ, hắn truyền đạt mệnh lệnh của các tộc trưởng, đám Hóa Thần đó không có bất cứ do dự, lập tức đi theo Tề Sơn Hà bay về phía thành Thí Ma.
Đối với đám Hóa Thần tiền kỳ kia thì một đường theo đuôi như vậy rất chán, được đi Đại địa Thần Châu tàn sát, bắt giết tộc nhân, người thân của Lục Ly khiến bọn họ thấy sướng hơn.
Đặc biệt là cường giả của gia tộc từng tham dự tranh đoạt Thiên Tà Châu càng là hận không thể lập tức bay đi Đại địa Thần Châu, đồ sát sạch người có dính dáng với Lục Ly.
- Nguy rồi!
Đám Hóa Thần đó vừa thay đổi phương hướng, Hòa Nguyệt lập tức được đến tình báo, tuy rằng mấy ngày này Tử Thể của nàng bị đánh chết hơn một nửa, nhưng nhiều nơi còn Tử Thể của nàng ẩn nấp. Hơn bốn mươi Hóa Thần mênh mông hùng dũng bay đi phương hướng thành Thí Ma thì sao né qua tra xét của Hòa Nguyệt được?