Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hay là, có cường giả của giới diện khác tham gia?
Nghe nói năm xưa Cổ Thú Giới thống trị mấy chục cái giới diện, Lục Ly hiện tại vẫn không rõ mảnh hư không rộng lớn bát ngát này rốt cuộc có bao nhiêu Phàm Nhân Giới diện. Hắn chỉ biết lần này phiền phức rất lớn, sơ sẩy một cái là Đấu Thiên Giới sẽ bị hủy diệt, không chừa một cọng cỏ, chó gà không tha.
- Lục Ly!
Lão tổ Phùng gia Phùng Vạn Hổ rống to:
- Lúc trước bổn tọa nói rồi, sớm muộn gì ta sẽ trả lại gấp mười lần tai nạn lúc trước ngươi mang đến cho Trung Hoàng Giới! Ngoan ngoãn đi ra chịu chết, nếu không thì ta nhất định sẽ cho Đấu Thiên Giới của ngươi không mọc một cọng cỏ, khiến tất cả tộc nhân của ngươi chết hết!
Đám người Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp trở nên lạnh lẽo, năm đó các đại gia tộc bao vây tiễu trừ Lục Ly, tranh đoạt Thiên Tà Châu tổn binh hao tướng, tử thương nghiêm trọng, đều là một mình Lục Ly gây ra.
Việc lần đó khiến các tộc trường mấy năm nay đều không ngẩng đầu lên nổi, lần này tập thể tụ tập ở Đấu Thiên Giới là muốn tẩy rửa sỉ nhục, muốn cho Lục Ly chết không có chỗ chôn. Lục Ly sống một ngày, bọn họ giống như mắc cục nghẹn ngày đó, không tru sát Lục Ly thì đời này bọn họ không sống thoải mái được.
- Ha ha!
Lục Ly cười khẽ, châm chọc nói:
- Năm xưa Thiên Tàn Lão Nhân đã nói với các ngươi rồi, thần vật là tùy duyên. Nếu Hằng Đế đã lựa chọn ta thì sao có thể để Thiên Tà Châu bị các ngươi đoạt đi? Các ngươi nhưng lại không chết tâm đuổi theo tới Đấu Thiên Giới, lần này cho các ngươi có đến mà không có về.
- Nói nhảm nhiều như vậy làm gì?
Một Hóa Thần kêu to, trong tay đánh ra một luồng sáng đen, trầm giọng quát:
- Toàn bộ công kích, phá vỡ hạt châu rồi hủy diệt Đấu Thiên Giới, vậy là nhiệm vụ lần này hoàn thành.
- Ra tay!
Hóa Thần khác đều không có chần chừ, hơn một trăm Hóa Thần lao tới, cơ hồ cùng lúc thả ra công kích.
Vèo!
Lục Ly lập tức khống chế Thiên Tà Châu bay ngược ra sau, nhiều cường giả cùng tấn công, hắn làm sao có thể khiến Thiên Tà Châu đứng yên chịu đòn?
Tốc độ phản ứng của hắn rất nhanh, nhưng phản ứng của đám Hóa Thần đó càng nhanh, ánh sáng rợp trời bắn tới, tuy toàn là công kích từ xa nhưng uy lực hắn làm sao có thể khiến Thiên Tà Châu, từng mảnh không gian bị xe rách, cảnh tượng đó cảm giác giống như tận thế đến.
Tuy Lục Ly lập tức lùi lại, nhưng có mấy chục luồng sáng đánh trúng Thiên Tà Châu, nổ ở cự ly gần, sản sinh sóng xung kích khủng bố. Sóng khí lăn lộn, san bằng mấy ngọn núi nhỏ ở gần đó, sức tấn công của Hóa Thần cảnh quá hung tàn.
Lục Ly vào thời khắc này trong lòng căng thẳng đến cực độ, nếu Thiên Tà Châu không chống nổi công kích cường đại như vậy, chớp mắt bị phá vỡ thì hắn và nhóm người Chấp Pháp Trưởng Lão đều sẽ chết không có chỗ chôn.
Chấp Pháp Trưởng Lão ở bên trong sớm thả ra thần khải, tùy thời chuẩn bị liều mình đánh một trận, Hòa Nguyệt càng là khẩn trương toàn thân run rẩy.
- Hay!
Lục Ly đột nhiên rống to một tiếng, Thiên Tà Châu không có khiến hắn thất vọng, thành công chặn lại đợt công kích kia, tu bị hao tổn năng lượng cực kỳ nghiêm trọng.
Nhưng, nó chống được!
- Hao tổn năng lượng lớn quá!
Lục Ly cảm ứng một chút hao tổn năng lượng của Thiên Tà Châu, âm thầm chắt lưỡi, nếu đứng yên cho một trăm Hóa Thần đánh trúng thì phỏng chừng nhiều nhất chỉ chống được nửa năm.
Đương nhiên, Lục Ly không thể nào ngớ ngẩn đứng im cho một đám Hóa Thần đánh, tốc độ của Thiên Tà Châu không kém, Hóa Thần tiền kỳ bình thường không đuổi theo kịp, hơn một trăm người phỏng chừng có một nửa rất khó bắt kịp.
- Đi!
Lục Ly không dám do dự lâu, khống chế Thiên Tà Châu bay đi phương xa, hắn không dám bay hướng thành Thí Ma mà chọn lối vào Đại địa Tây Vũ.
- Đuổi theo!
- Còn muốn trốn? Nằm mơ!
- Tất cả đuổi theo, phá vỡ Thiên Tà Châu là hoàn thành nhiệm vụ, lần này ban thưởng rất dày.
- Thần khí, thần khí!
- Thần khí quả nhiên bất phàm, nhiều cường giả như vậy mà không thể một lần đánh nát nó?
Một đám Hóa Thần hét lớn không ngừng, theo sát không tha. Đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp rượt theo chủ nhất. Nhưng bọn họ biết Thiên Tà Châu phòng ngự khủng bố, trong thời gian ngắn khẳng định không cách nào phá vỡ, cho nên không quá sốt ruột. Bọn họ không thả ra thần thông ghê gớm gì, chỉ đánh ra từng luồng sáng không ngừng oanh kích Thiên Tà Châu.
Tốc độ của võ giả khá nhanh, quả nhiên dần bỏ xa phần lớn Hóa Thần, hơn một trăm Hóa Thần tốc độ có nhanh có chậm, tự nhiên bị kéo thành hàng dài.
Thiên Tà Châu ở đây, nhiệm vụ của bọn họ dường như là lấy Thiên Tà Châu, cho nên không chạy lung tung mà bám theo sát.
- Hòa Nguyệt!
Lục Ly xác định đám Hóa Thần đó không đánh nát Thiên Tà Châu trong thời gian ngắn được, hắn thu về thần niệm, dặn dò Hòa Nguyệt:
- Nàng hãy một đường theo dõi tình huống của đám Hóa Thần đó, nếu không có gì khác thì chờ đến lối ra vào Đại địa Tây Vũ hãy đánh thức ta, ta cần bế quan khoảng mười ngày!
Hòa Nguyệt gật đầu, trong Thí Ma chiến trường có mấy trăm vạn Tử Thể của nàng, tạm thời hẳn là đủ dùng. Nhưng thời gian lâu, bị đánh chết quá nhiều, đến lúc đó không cách nào theo dõi tình huống của Thí Ma chiến trường.
Lục Ly mặc kệ tất cả, khiến Thiên Tà Châu bay với tốc độ nhanh nhất hướng lối ra vào Đại địa Tây Vũ theo một đường thẳng, hắn chìm vào trạng thái cảnh giới Không Linh hết sức tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật.
Một đường bay trốn, một đường truy sát!
Lục Ly tính toán không sai, có thể đuổi theo tốc độ của Thiên Tà Châu quả nhiên chỉ có một nửa Hóa Thần, số còn lại dần bị kéo giãn khoảng cách. Nhưng đám Hóa Thần đó không bỏ cuộc, một đường theo dấu, muốn nhìn xem Lục Ly rốt cuộc tính chạy trốn tới đâu.
Đấu Thiên Giới chỉ có lớn như vậy, cho dù Lục Ly trốn vào tiểu thế giới thì bọn họ vẫn có thể vận dụng đại thần thông đánh thủng hàng rào không gian, cưỡng bức đi vào tiểu thế giới.
Lần này bọn họ đã có quyết định, không tiếc hết thảy giá đắt bắt lấy Thiên Tà Châu, tru sát Lục Ly. Nếu không thì bọn họ chẳng còn mặt mũi trở về giới diện của mình, càng không cách nào tẩy rửa sỉ nhục mà năm xưa Lục Ly mang đến cho bọn họ.