Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Cút!
Hải Trãi Vương định phun ra luồng khí xanh thứ hai thì bỗng có một luồng thất luyện đỏ máu bay tới. Trần Vô Tiên ra tay, thân thể của hắn như rồng bay tránh né ngũ thải thần long tập kích, tựa như tia chớp lao về phía bên này.
Bùm!
Cảnh giới của Hải Trãi Vương quá thấp, cộng thêm biến thành bản thể quá lớn, muốn né tránh cũng không kịp, thoáng chốc bị đánh bay ra. Thiên Hồ Vương thả ra Thiên Mị Thuật vô dụng với Trần Vô Tiên.
- Lục Ly, chết đi!!!
Trần Vô Tiên bay tới, tốc độ quá nhanh. Đám cường giả Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp ở bên kia gắng hết sức tránh thoát ngũ thải thần long truy sát, lao về phía này.
Sát trận này rất lợi hại, nhưng không phải thần trận chân chính. Ngũ thải thần long rất khủng bố, nhưng tốc độ vẫn kém hơn đám Hóa Thần đỉnh phong này một chút, bọn họ có thể dễ dàng tránh thoát.
- Bà nội nó!
Thấy Hải Trãi Vương thoáng chốc bị đánh bay, Lục Ly âm thầm nổi nóng, nhưng không hốt hoảng. Hai tay của hắn rực ánh sáng màu vàng đất, một Thạch Đầu Nhân to lớn ngưng tụ ra, hắn nhanh như tia chớp đánh ra từng luồng sáng, Thạch Đầu Nhân nhanh chóng biến nhỏ, hơn nữa liên tục biến nhỏ hai lần, hắn trầm giọng quát:
- Giết!
Thạch Đầu Nhân bay vọt ra, tốc độ nhanh còn hơn Chấp Pháp Trưởng Lão. Khi Trần Vô Tiên đánh bay Hải Trãi Vương thì Thạch Đầu Nhân đã lao ra.
- Tụ!
Lục Ly giây lát không ngừng nghỉ, tiếp tục ngưng tụ Thạch Đầu Nhân, Kha Mang rất thông minh, nhanh chóng khống chế ngũ thải thần long chặn lại đám người Trần Vô Tiên, tranh thủ thời gian cho Lục Ly.
Chấp Pháp Trưởng Lão còn thả ra thần khải, lấy ra một cây gậy sắt màu đen, đứng che trước mặt Lục Ly, muốn đánh giết Lục Ly thì phải bước qua xác của lão.
Bùm!
Thạch Đầu Nhân lao đi, nhưng bị Trần Vô Tiên bắn một luồng sáng bay ngược về. Nhưng phòng ngự của Thạch Đầu Nhân này rất tốt, bị Trần Vô Tiên công kích một lần nhưng không nổ, tiếp tục cuồng bạo phóng đi.
Vèo!
Hải Trãi Vương và Thiên Hồ Vương bay về. Hải Trãi Vương lại phun ra luồng khí màu xanh che ở phía trước Trần Vô Tiên.
Lục Ly thành công ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thứ hai, gia nhập cuộc chiến. Nhóm Hải Trãi Vương nhìn thấy Lục Ly có thể không ngừng ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thì mừng như điên, liều mạng ngăn trở đám Trần Vô Tiên.
Sát trận đang vận chuyển, mỗi giây một phút đều có người bị thương hoặc là chết đi, chỉ cần có thể kéo chân đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp giây lát là sẽ có càng nhiều Hóa Thần bị sát trận đánh chết.
Lục Ly ngưng tụ Thạch Đầu Nhân cường đại như vậy, mức độ phòng ngự mạnh hơn Hóa Thần bình thường, nếu Lục Ly có thể ngưng tụ nhiều Thạch Đầu Nhân thì có cơ may thắng trận này.
Vèo!
Chấp Pháp Trưởng Lão nhìn thấy loại tình huống này, cũng xông ra ngoài, hiện tại mấu chốt là tranh thủ thời gian cho Lục Ly, Chấp Pháp Trưởng Lão chuẩn bị liều mạng.
Rất nhanh, Lục Ly thành công ngưng tụ Thạch Đầu Nhân thứ ba, hắn ngưng tụ càng lúc càng thuận tay, tốc độ càng lúc càng nhanh. Bên kia, Kha Mang cũng liều mạng, gắng hết sức khống chế các con ngũ thải thần long đi ngăn lại đám người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, không thèm giết đám Hóa Thần cấp thấp, chỉ cần có thể ngăn trở nhóm Hóa Thần đỉnh phong kia thì có lẽ sẽ lật ngược được trận chiến này.
Ầm ầm ầm!
Tiếc rằng bên ngoài sương trắng đột nhiên truyền đến từng đợt tiếng gầm rú, bên ngoài núi sụp đất nứt, đất chỗ Lục Ly rung rinh. Kha Mang thay đổi sắc mặt, người ở bên ngoài rất thông minh, bắt đầu từng chút một hủy đi sơn mạch, như vậy có thể từng bước hủy đi trận cơ của Kha Mang, đến lúc đó huyễn trận cùng sát trận tất nhiên sẽ vô dụng.
- Đại nhân, có muốn mời hai vị kia ra tay không?
Hòa Nguyệt khẩn trương đứng bên cạnh Lục Ly, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên trắng bệch, đám Hóa Thần đó tựa như lũ lụt và mãnh thú, họ mà xông lại gần thì nàng sẽ tan xương nát thịt.
Lục Ly vẫn không cho kinh động Man Thần, Vu Thần, Hòa Nguyệt hơi nóng nảy, trong tình huống này mà không mời hai vị thần linh ra tay thì còn chờ cái gì?
Lục Ly lạnh lùng quát:
- Ngậm miệng, ta tự có chủ trương!
Hắn không để ý Hòa Nguyệt, tiếp tục ngưng tụ Thạch Đầu Nhân. Man Thần, Vu Thần là át chủ bài cuối cùng của hắn, sao có thể sử dụng ngay?
Cần dùng Man Thần, Vu Thần vào thời cơ thích hợp nhất. Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp còn chưa xông tới, vòng ngoài còn có mười mấy Hóa Thần. Nếu mời Man Thần, Vu Thần ra tay trước thời gian, dọa chạy nhóm người này thì sẽ tai họa ngầm vô cùng, hắn sẽ không có thời cơ diệt sát nhóm người này nữa.
Ầm!
Bên kia, Chấp Pháp Trưởng Lão bị một luồng sáng đánh trúng, thần khải trên người vỡ từng lớp, máu chảy ròng ròng, bị đánh bay vào sơn cốc, lăn lộn hơn mười vòng.
- Thái gia gia, ngươi đừng đi!
Lục Ly trầm giọng quát một tiếng, hắn đã ngưng tụ bảy, tám Thạch Đầu Nhân, có thêm một Chấp Pháp Trưởng Lão cũng không quá nhiều ý nghĩa. Nếu Chấp Pháp Trưởng Lão cảm ngộ được Thuẫn Giáp Thuật thì sẽ là sức chiến đấu mạnh, còn bây giờ thì lão không giúp được gì.
Chấp Pháp Trưởng Lão cười gượng lắc đầu, đứng lên đi đến bên cạnh Lục Ly, hắn dứt khoát thu Chấp Pháp Trưởng Lão vào Thiên Tà Châu.
Ầm!
Hải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương giây lát đã bị đánh bay, có một Thạch Đầu Nhân do Lục Ly ngưng tụ bị đánh nát, sức chiến đấu của Hóa Thần đỉnh phong không đùa được.
- Hải Trãi Vương, Thiên Hồ Vương, đừng đi!
Lục Ly lại ngưng tụ một Thạch Đầu Nhân, không phái nó ra ngoài mà để nó ở đằng trước. Nhóm người Nhan Cô ở bên ngoài không ngừng oanh kích sơn mạch, sát trận sẽ bị hủy đi, bọn họ tiếp tục lao ra cũng vô dụng, phỏng chừng chỉ có thể bị giết.
Nhưng mà!
Thành quả đợt này không tệ, Lục Ly rất vừa lòng. Vừa rồi kéo dài thời gian dài như vậy, sát trận đánh chết mười ba Hóa Thần, còn có sáu Hóa Thần bị tổn hại nặng, thân trúng kịch độc, cho dù có thể sống tiếp, trong thời gian ngắn cũng không có sức chiến đấu.
Mười chín Hóa Thần!
Đây là thành quả chiến đấu siêu tốt, dù sao chỉ là dựa vào mấy sát trận, Lục Ly vốn không trông chờ vào sát trận.
- Âm Quỳ Thú đi ra!
Lục Ly thả ra Âm Quỳ Thú chắn ở đằng trước, những Thạch Đầu Nhân đã ngưng tụ cũng chặn đằng trước.