Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sát trận vô dụng, chỉ có thể mời Man Thần, Vu Thần ra tay, hắn nhất định phải đợi tất cả Hóa Thần đều xông đến, khiến Man Thần, Vu Thần một hơi chấn sát.
Hắn chỉ có một lần cơ hội, nếu Man Thần, Vu Thần không thể chấn sát đa số Hóa Thần thì lớn chuyện.
Phân thần của Man Thần, Vu Thần không thể rời khỏi phạm vi gần đây quá xa, phạm vi công kích chỉ có thể khuếch tán vài dặm. Nếu một lần không chấn giết được thì chắc chắn đám Hóa Thần đó sẽ rút đi, đến lúc đó bọn họ đi phá thành Thí Ma, đi Đại địa Thần Châu đồ sát thì Lục Ly biết làm sao?
- Cơ hội cuối cùng!
Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, tốc độ ngưng tụ Thạch Đầu Nhân càng lúc càng nhanh. Con rối người đá của hắn càng nhiều thì lát nữa sẽ đánh chết nhiều Hóa Thần hơn, xác suất thắng càng cao.
Ầm ầm ầm!
Cùng với từng dãy sơn mạch nổ tung, sát trận hoàn toàn bị phá hủy, nhóm người Trần Vô Tiên không lao vào sơn cốc ngay. Trong sơn cốc có huyễn trận, huyễn trận còn chưa bị phá, nhóm người Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức không dám mạo hiểm, định chờ đám người Nhan Cô đuổi theo rồi đi cùng.
Vèo!
Sát trận bị hủy, đám người Nhan Cô cũng xông đến, mọi người vây quanh ngoài sơn cốc, thần niệm gắng hết sức nhìn quét. Nhưng huyễn trận này quả thực rất lợi hại, xem như là Hóa Thần đỉnh phong đều không cách nào dễ dàng dùng thần niệm quét vào, chỉ có thể cảm ứng chỗ này có cấm chế dao động.
- Đánh!
Ngô Quảng Đức xụ mặt ra lệnh, đã chết mười ba Hóa Thần, sáu Hóa Thần bị tổn hại nặng, có ba người rõ ràng không cứu sống nổi, nhưng đoàn người không giết chết được một người bên Lục Ly, điều này khiến bọn họ rất là giận dữ.
Thật ra vừa rồi đám người Trần Vô Tiên có cơ hội đánh chết Hải Trãi Vương, Chấp Pháp Trưởng Lão, Thiên Hồ Vương, nhưng tình huống không rõ, bọn họ đâu dám tùy ý đánh ra sát chiêu mạnh nhất?
Hơn nữa bọn họ còn phải chăm sóc Hóa Thần khác, nếu không thì vừa rồi không phải chỉ chết mười ba Hóa Thần.
Một đám người oanh tạc sơn cốc, huyễn trận chẳng những ngăn cách tra xét, còn có thể miễn cưỡng phòng ngự một lúc.
- Chặn lại mớ luồng sáng kia!
Thạch Đầu Nhân bên cạnh Lục Ly đã lên đến mười tám con, hắn nhìn thấy có luồng sáng bay vào liền khiến Thạch Đầu Nhân chặn lại, Âm Quỳ Thú cũng gầm rống lao đi chặn luồng sáng, tránh cho công kích đến Lục Ly cùng thần đàn.
Những luồng sáng này thật ra giết không chết Lục Ly, nhưng nếu phá hủy thần đàn thì phiền phức. Lục Ly căng thẳng thần kinh đến cực độ, huyễn trận tùy thời sẽ bị phá, tiếp theo là giây phút mấu chốt nhất.
Vèo vèo!
Hắn đánh ra một luồng sáng bay vào hai pho tượng, hai pho tượng lóe tia sáng. Man Thần, Vu Thần đã sẵn sàng, tùy thời có thể ngưng tụ phân thần lại đây hỗ trợ.
- Hòa Nguyệt, đi vào Thiên Tà Châu!
Lục Ly trầm giọng quát, nhìn lướt qua Kha Mang nói:
- Kha Mang, đi vào truyền tống trận, về thành Thí Ma đi, ngươi giúp bên kia chống đỡ.
Hòa Nguyệt biến mất trong Thiên Tà Châu, Lục Ly thu Thiên Hồ Vương, Hải Trãi Vương vào Thiên Tà Châu. Kha Mang lùi vào trong hang núi, truyền tống đi, toàn trường chỉ còn lại một mình Lục Ly, Âm Quỳ Thú và một đám Thạch Đầu Nhân.
Bùm!
Huyễn trận rốt cuộc nổ, kết cục trong sơn cốc hiện ra trước mắt nhóm Trần Vô Tiên, Ngô Quảng Đức, Quân Hồng Diệp, vô số thần niệm cường đại quét đến, nhưng rất nhiều người tái mặt.
Oong!
Bởi vì vào thời khắc này, hai pho tượng sáng lên, vầng sáng dâng lên tận trời. Lục Ly lập tức vào Thiên Tà Châu, Man Thần và Vu Thần đi ra, Man Thần, Vu Thần không dám ở bên ngoài, lỡ hai người kia ám sát hắn thì sao?
- Bắt lấy bọn họ!
Lục Ly đi vào Thiên Tà Châu, vung mạnh tay, mười tám con Thạch Đầu Nhân xé gió lao đi. Cùng lúc đó, pho tượng Man Thần ngưng tụ một hư ảnh to lớn bước đi, hơi thở hủy thiên diệt địa đè xuống.
Xoẹt xoẹt!
Vu Thần trực tiếp hơn, pho tượng dâng lên khói đen khuếch tán bốn phương tám hướng, trong khói đen đều là độc trùng cùng vu độc, nếu như trúng độc, nhóm người này sẽ phải chết, dù sao là thần độc.
Trần Vô Tiên rống to:
- Lui!
Bọn họ đều là người biết hàng, trong lịch sử Ma Hoàng Giới có ba cường giả phi thăng, hiểu rõ về lực lượng của thần.
- Phá!
Trong tay Trần Vô Tiên bỗng cầm trường thương màu đen đâm tới trước, không gian vỡ ra từng lớp, trường thương biến mất trong hư không, giây sau xuất hiện phía trước nắm tay to lớn do Man Thần ngưng tụ.
Bùm!
Nắm tay cùng trường thương va chạm một lần, trường thương liên tiếp bùng nổ, thiết quyền khổng lồ tiếp tục bay tới, nhưng tốc độ chậm rõ rệt.
- Ngăn trở!
Trong tay Ngô Quảng Đức xuất hiện một tấm chắn màu vàng, tấm chắn đón gió biến lớn, to cả trăm trượng, đè xuống khói đen, không gian trước mặt Ngô Quảng Đức bị cách ly, khói đen không thể lan đến gần.
- Lùi!
Nhan Cô càng là người thông minh, hắn không chặn công kích của hai phân thần của thần linh, thân thể đột ngột biến mất tại chỗ, giây tiếp theo xuất hiện ở hậu phương nghìn trượng, lại lắc người, lại thụt lùi nghìn trượng.
Ầm ầm ầm!
Mười mấy Thạch Đầu Nhân bay qua.
Chúng nó chọn mười tám Hóa Thần, mười tám Thạch Đầu Nhân không công kích, mà là hoàn toàn chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, vươn bàn tay sắt chộp về phía mười tám Hóa Thần.
Có Hóa Thần bị uy của thần kinh sợ, phản ứng chậm một chút, bị Thạch Đầu Nhân túm chặt. Cho dù bọn họ lấy binh khí liều mạng chặt chém Thạch Đầu Nhân, nhưng chúng nó vẫn giữ chặt người họ.
Khói đen của Vu Thần lan nhanh, có tám Hóa Thần bị Thạch Đầu Nhân bắt lấy, thoáng chốc bị khói đen bao phủ, rồi phát ra từng tiếng hét thảm. Trong khói đen chẳng những có thần độc khủng bố, còn có độc trùng kỳ dị. Những Hóa Thần bị bắt giữ vốn không có thực lực tuyệt đỉnh, sao chịu nổi thần độc cùng thần trùng khủng bố?
Vù vù vù!
Âm Quỳ Thú theo Thạch Đầu Nhân lao đi, cái đuôi to lớn bỗng quét hướng hai Hóa Thần, thoáng chốc quấn lấy bọn họ ném vào khói đen.
Vèo!
Đám người Trần Vô Tiên, Quân Hồng Diệp, Ngô Quảng Đức, tộc trưởng Lý gia thực lực cường đại, lui nhanh ra sau, chỉ chớp mắt đã lui ra ngoài mười dặm.
Vèo!
Trong khi Man Thần, Vu Thần công kích, Thiên Tà Châu của Lục Ly đã bắn ra, hắn liên tục không ngừng thả ra Linh Phong quấy nhiễu Hóa Thần lùi lại.
Khiến hắn phi thường thất vọng là...