Nhóm dịch: Tiêu Dao Miêu Các
Phụ trách: Vô Tà Team
Vèo!
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu theo sát không tha. Nhan Cô vừa bay vừa dùng hạt châu trong tay giúp Trần Vô Tiên giải độc. Những người khác đôi mắt trông mong đi theo, sắc mặt đều rất sốt ruột và hoảng loạn, ăn từng nắm giải độc đan như đồ miễn phí.
- A!
Một Hóa Thần rốt cuộc không chịu nổi, thân thể bỗng rớt xuống, cả người co giật, lăn lộn dưới đất, đụng sập mấy ngọn núi đá.
Nhan Cô nhìn một cái, không có để ý tới Hóa Thần này, vì biết người kia đã hết đường cứu, độc tố đã đi vào hồn đàm, dù cứu về cũng thành kẻ ngốc.
- Nhan Sắt qua đây!
Nhan Cô rống lớn, chờ giải độc giúp Trần Vô Tiên rồi sẽ giải độc cho Nhan Sắt ngay. Tuy đám người Quân Hồng Diệp bị thương cũng rất nghiêm trọng, nhưng Nhan Sắt là cường giả của Nhan gia bọn họ.
Bùm!
Lục Ly ngay sau đó Thiên Tà Châu đụng bay một Hóa Thần, theo sau thả ra đầy trời Linh Phong, quấy nhiễu hành động của người này. Hóa Thần kia trên mặt lộ ra vẻ kinh hoàng, bị Lục Ly làm như vậy khiến độc tố khuếch tán toàn thân, thần linh cũng không thể cứu sống hắn nổi.
Vèo!
Thiên Tà Châu bay đi, lần này Lục Ly tập trung vào Quân Hồng Diệp, chỉ cần bám giữ giây lát là Hóa Thần đỉnh phong này phải chết.
Đáng tiếc...
Tốc độ của Quân Hồng Diệp rất nhanh, Thiên Tà Châu muốn đi va chạm vào hắn nhưng mãi không thể đuổi theo kịp. Lục Ly đành dời mục tiêu sang một Hóa Thần trung kỳ, không biết thuộc giới diện nào.
Ầm!
Hóa Thần trung kỳ bị đụng bay, Lục Ly thả ra một ít Linh Phong rồi mặc kệ người này, hắn tiếp tục ngay sau đó Thiên Tà Châu đuổi theo Nhan Cô. Tốc độ của Nhan Cô quá nhanh, Thiên Tà Châu hơi kém hơn, nếu không thì chỉ cần quấy nhiễu Nhan Cô cứu viện, ai không giải độc đều phải chết.
Bùm!
Một đường truy tung mấy trăm dặm, Lục Ly rốt cuộc lại lần nữa đụng bay một Hóa Thần đỉnh phong, người này trúng độc hơi sâu, sức chiến đấu giảm mạnh nên mới bị Lục Ly đụng bay.
Người này hẳn là tộc trưởng đại gia tộc của Linh Huyễn Giới, không được Nhan Cô xem trọng, nếu không thì đã sớm giải độc cho hắn, sẽ không khiến Lục Ly có cơ hội thừa dịp.
- Ài, đáng tiếc.
Thần niệm Lục Ly tra xét phương xa, vẻ mặt tiếc nuối. Số Hóa Thần còn lại phỏng chừng đã giải độc hết, cho dù trên người có vết thương thì hắn cũng không giết họ được.
Man Thần, Vu Thần lần này ra tay có chút thành quả, giết ba Hóa Thần đỉnh phong, chết ba Hóa Thần trung kỳ, bên này chỉ còn lại tám Hóa Thần, trừ bảy Hóa Thần đỉnh phong ra chỉ còn Hóa Thần trung kỳ Nhan Sắt còn sống.
Đương nhiên, không hoàn toàn là công lao của Nhan Sắt, nếu không có Lục Ly mặt sau chủ động xuất kích, rất nhiều người phỏng chừng đều sẽ bị cứu trị.
Lục Ly khe khẽ thở dài, khống chế Thiên Tà Châu bay về, định bàn bạc với Man Thần, Vu Thần xem tiếp theo có biện pháp hay nào giết luôn mấy Hóa Thần đỉnh phong còn lại không.
- A?
Chờ Lục Ly bay về sơn cốc thì phát hiện pho tượng của Man Thần, Vu Thần đều nổ nát, thần uy biến mất, phân thần hiển nhiên đã tiêu tan.
- Tộc trưởng Lý gia?
Lục Ly nhớ ra Hóa Thần đỉnh phong phía trước tập kích chính mình, chẳng lẽ vừa rồi là hắn thừa cơ phá hủ pho tượng của Man Thần, Vu Thần? Hay là... Man Thần, Vu Thần dùng sức quá mức, pho tượng không cách nào chịu nổi?
Mặc kệ nói thế nào, Man Thần, Vu Thần không thể giúp đỡ được nữa, Lục Ly chỉ có thể nghĩ cách khác. Hắn trầm ngâm giây lát, thả Linh Phong ra ngoài tra xét xung quanh mười dặm, xác định tộc trưởng Lý gia không ẩn nấp gần đó, hắn lắc người đi vào trong sơn động, theo sau hắn khởi động truyền tống trận, truyền tống về thành Thí Ma.
Thừa dịp đám Hóa Thần đỉnh phong bên này bận rộn giải độc chữa thương, Lục Ly chuẩn bị về thành Thí Ma trước, tìm cách giết mấy chục Hóa Thần tiền kỳ, trung kỳ ở bên kia.
Không thể mượn sức Man Thần, Vu Thần nữa.
Nhưng Lục Ly còn có một đòn sát thủ, đó là Đấu Thiên Đại Đế, đây là đại năng Thần Giới. Nếu Đấu Thiên Đại Đế dốc hết sức ra tay, ngưng tụ một phân thần hạ giới, làm thịt đám Hóa Thần đỉnh phong còn sót lại thì việc này vẫn có hy vọng.
Bên thành Thí Ma, mấy chục Hóa Thần vẫn đang oanh tạc, thần trận hộ thành lung lay như tùy thời vỡ nát, nhưng nó vẫn còn nguyên.
Loại đại trận này hoặc là bị một lần phá vỡ, hoặc là chỉ có thể chờ năng lượng hoàn toàn tiêu hao hết mới sẽ tan vỡ. Sau khi Kha Mang trở về đã gia cố đại trận, muốn thời gian ngắn phá vỡ thì độ khó càng cao.
Oong!
Lục Ly từ truyền tống trận đi vào, xuất hiện trong một thành bảo, thành bảo này có trận pháp cấm chế, hơn nữa đã mở ra, muốn ra ngoài còn cần người bên ngoài đóng kín cấm chế.
Ầm!
Sau khi Lục Ly đi ra, trực tiếp phá hủy truyền tống trận, sau đó truyền tống Hòa Nguyệt ra, kêu nàng thông báo Kha Mang lại đây.
Kha Mang rất nhanh chạy lại, mở ra cấm chế thành bảo, nhưng Lục Ly không ra ngoài, thần niệm vươn ra quan sát tình huống bên ngoài.
Bên ngoài có hơn bốn mươi Hóa Thần, trên cơ bản đều là Hóa Thần tiền kỳ, chỉ có ba, bốn Hóa Thần trung kỳ. Mắt Lục Ly lóe tia sáng lạnh, hắn hoàn toàn không e ngại Hóa Thần tiền kỳ cùng trung kỳ, Thạch Đầu Nhân vây công có thể dễ dàng đánh chết một ít Hóa Thần tiền kỳ, Âm Quỳ Thú đánh chết Hóa Thần tiền kỳ cũng đơn giản.
- Không biết tình trạng vết thương của Âm Quỳ Thú ra sao?
Âm Quỳ Thú bị Lục Ly thu về, Lục Ly không cách nào cảm ứng. Hắn ngẫm nghĩ, không thể bỏ lỡ cơ hội.
Lục Ly nói với Kha Mang:
- Mang ta đi truyền tống trận bí mật, ta ra ngoài đánh chết một ít Hóa Thần!
Kha Mang không hỏi nhiều, Lục Ly đi vào Thiên Tà Châu, Kha Mang mang theo Thiên Tà Châu đi một thành bảo kế bên, mở ra cấm chế rồi bỏ Lục Ly vào.
Oong!
Thời gian gấp gáp, Lục Ly không dám chần chừ giây lát, trực tiếp đi vào truyền tống trận, xuất hiện trong một ahng núi ở bên ngoài. Hang núi này cách thành Thí Ma chỉ có mấy chục dặm, nháy mắt có thể đi qua.
- Thạch Đầu Nhân, tụ!
Lục Ly lập tức ngưng tụ Thạch Đầu Nhân với tốc độ nhanh nhất, chỉ mất thời gian hơn một nén nhang đã ngưng tụ một trăm Thạch Đầu Nhân. Hắn bỏ tất cả Thạch Đầu Nhân vào, rồi vào Thiên Tà Châu, lao về phía thành Thí Ma.
- Ủa?