Nhóm dịch: Tiêu Dao Miêu Các
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly mới đến bên ngoài thành Thí Ma chợt thấy mấy chục Hóa Thần đang rút lui, rời khỏi thành Thí Ma mấy dặm.
Rất rõ ràng!
Lục Ly biến mất trong sơn cốc bên kia, đám người Nhan Cô đoán chắc Lục Ly trở về, cho nên truyền tin cho bên này tạm rút lui, nếu không sẽ bị Lục Ly đến đồ sát, bọn họ chịu thiệt lớn.
- Đuổi theo!
Đám Hóa Thần đỉnh phong kia còn chưa lại đây, hoặc là chỉ có tộc trưởng Lý gia lại đây ẩn nấp trong chỗ tối? Lục Ly tự nhiên sẽ không bỏ qu acơ hội như vậy.
Hắn khống chế Thiên Tà Châu tốc độ đạt đến cực hạn nhanh chóng đuổi theo, giây lát đã bắt kịp đoàn người. Đám Hóa Thần đó nhìn thấy Lục Ly đuổi theo, sắc mặt đều thay đổi.
Tề Sơn Hà hét to:
- Tản ra!
Đúng là Tề Sơn Hà có nhận được tin, bên kia tổn thất thảm trọng, chết vài Hóa Thần đỉnh phong, may mắn lão tổ Tề gia không chết, nếu không thì Tề Sơn Hà sẽ nổi điên.
Tuy rằng không biết Lục Ly làm bằng cách nào, nhưng nếu đám Hóa Thần đỉnh phong bên kia không ngăn nổi thì bọn họ tự nhiên không dám cứng rắn đỡ công kích của Lục Ly. Lục Ly rợt tới gần, tập thẩ tản ra chạy trốn, chờ Hóa Thần đỉnh phong đến chi viện mới tính tiếp.
Vèo!
Hơn bốn mươi Hóa Thần như đàn chim bị dọa bay đi bốn phương tám hướng, Lục Ly thấy thế càng mừng. Tề Sơn Hà đã giúp hắn, hắn thả một trăm Thạch Đầu Nhân ra ngoài, sau đó ra lệnh mỗi ba Thạch Đầu Nhân truy sát một Hóa Thần.
Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật là thần thuật, thần thuật này rất huyền diệu, ngưng tụ ra Thạch Đầu Nhân tựa như có linh trí, điều khiển dễ dàng như cánh tay. Chỉ cần Lục Ly ra lệnh, tất cả Thạch Đầu Nhân sẽ răm rắp chấp hành mệnh lệnh của hắn, mãi đến khi hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là bản thân bị hủy.
Vèo vèo!
Ba Thạch Đầu Nhân một tổ tản ra bốn phương tám hướng truy sát. Tốc độ của Thạch Đầu Nhân tạm được, nhanh hơn Hóa Thần thông thường một ít, cho nên rất nhanh liền bắt kịp mấy Hóa Thần, bắt đầu công kích.
Thiên Tà Châu cấp tốc bay đi, đột nhiên đụng vào mấy Hóa Thần tốc độ nhanh nhất, đập rớt bọn họ. Chờ bọn họ từ phía dưới bay đi thì, những Thạch Đầu Nhân đã truy sát tới nơi. Sức chiến đấu của đám Hóa Thần đó đều không được tốt lắm, bị ba Thạch Đầu Nhân quấn lấy thì không chạy được nữa.
Ầm ầm ầm!
Một đám Hóa Thần bị Thiên Tà Châu đuổi theo, bị đụng bay ra ngoài, theo sau bị Thạch Đầu Nhân bắt kịp, đầu mãnh liệt oanh kích.
Thiên Tà Châu khá nhanh, nhưng vẫn có hơn mười người chạy trốn. Ba Thạch Đầu Nhân một tổ cũng không thể truy sát hết tất cả, chỉ bám chân được hơn hai mươi Hóa Thần.
- Rất tốt!
Lục Ly nhìn thấy có Hóa Thần đã bị Thạch Đầu Nhân tổn hại nặng mà không có Hóa Thần cường đại ra mặt chi viện thì thầm yên lòng. Lục Ly mặc kệ Hóa Thần chạy trốn, bắt đầu chuyên tâm đối phó hơn hai mươi Hóa Thần bị bám giữ.
Xoẹt xoẹt!
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay đến gần một Hóa Thần, theo sau thả ra Linh Phong bao phủ Hóa Thần này vào. Hóa Thần này có sức chiến đấu tiền kỳ, tuy rằng linh hồn thoạt trông không yếu, nhưng vẫn bị ảnh hưởng, Thạch Đầu Nhân thì không chịu ảnh hưởng.
- Tốt lắm, tên tiếp theo!
Lục Ly trông thấy Hóa Thần này bị Thạch Đầu Nhân một đấm đánh trúng hộc máu bay đi, biết người này chắc chắn chỉ có con đường chết, hắn không quan tâm nữa. Lục Ly ngay sau đó Thiên Tà Châu bay qua nơi gần đó, tiếp tục thả ra Linh Phong bao phủ Hóa Thần tiếp theo.
- A a!
Linh hồn của Hóa Thần này hơi yếu, ôm đầu đau đớn rít gào, Thạch Đầu Nhân thừa cơ công kích, một đấm đánh nát Hóa Thần đó. Hai Thạch Đầu Nhân khác theo sát, Hóa Thần này rất nhanh bị tươi sống đè chết.
- Tiếp tục!
Mắt Lục Ly lóe tia sáng đỏ, tỏ vẻ sảng khoái, lệ khí đè nén trong lòng gần đây cũng trút bớt ra ngoài. Bây giờ giết thêm một người thì cục diện về sau sẽ càng nhẹ nhàng một ít.
Hắn giành giật từng giây khống chế Thiên Tà Châu bay đi, liên tục không ngừng thả ra Linh Phong, nhân vật mấy Hóa Thần xung quanh.
Ầm ầm ầm!
Một đám Hóa Thần bị đánh bị thương nặng, cuối cùng bị tươi sống đè chết. Từng chiến giáp Bán Thần Khí bay ra khỏi xác chết, lơ lửng giữa không trung, nhưng Lục Ly như không nhìn thấy, Bán Thần Khí không có quá lớn tác dụng, ưu tiên giết người.
Chỉ mới thời gian một nén rưỡi nhang, Thạch Đầu Nhân đã đánh chết mười bốn Hóa Thần, nếu lại cho Lục Ly một nén nhang thời gian, hắn có nắm chắc giết hết mười hai Hóa Thần còn lại.
Đáng tiếc...
Chi viện của đối phương rốt cuộc đến, một cây trường thương đột ngột theo giữa không trung xuất hiện, đâm vào người một Thạch Đầu Nhân, Thạch Đầu Nhân nháy mắt nổ thành bột phấn.
Một thân hình cao lớn xuất hiện, trường thương liên tục không ngừng đâm ra, một đám Thạch Đầu Nhân nổ liên tiếp, không đỡ nổi một chiêu của tộc trưởng Lý gia.
Một tiếng gầm từ phương xa truyền đến:
- Lục Ly, ta muốn diệt bộ tộc của ngươi, đồ sát hết nhân tộc Đấu Thiên Giới!
Một đám Hóa Thần như cuồng long bay tới, Ngô Quảng Đức đi đầu. Ngô Lão Lục vừa bị giết, ngọc phù trong tay Ngô Quảng Đức vỡ vụn nên cảm ứng được, lần này Ngô gia đến ba Hóa Thần, trừ hắn ra toàn bộ chết trận. Vừa rồi hắn còn suýt chút bị độc chết rồi, hỏi sao hắn không điên tiết?
- Ài.
Lục Ly khe khẽ thở dài, nếu lại cho hắn một nén nhang thời gian thì quá tuyệt vời. Hắn không dám chần chừ, khống chế Thiên Tà Châu bay về phía thành Thí Ma, vòng qua thành Thí Ma, đi vào một sơn động, theo sau truyền tống vào thành Thí Ma, lại phá hủy truyền tống trận.
- Toàn bộ rút lui!
Đi vào thành, việc làm đầu tiên của Lục Ly là kêu các trưởng lão, nhóm Kha Mang ở trong thành rút lui, giờ mà không đi thì lát nữa không đi được.
- Rút lui?
Đám người Lôi trưởng lão sắc mặt trở nên đau buồn giận dữ.
Lôi trưởng lão mang theo một đám trưởng lão bay ra, quỳ một gối xuống trước mặt Lục Ly, nói:
- Điện chủ, chúng ta muốn cùng tồn tại với thành Thí Ma, cùng điện chủ tiến lùi!
Vèo!
Kha Mang cũng bay tới, quỳ xuống trước Lục Ly:
- Thánh chủ, ta cũng không đi, ta cùng thánh chủ đứng đến cuối cùng.
- Các ngươi bao nhiêu tuổi rồi?
Lục Ly không chút khách khí, chẳng nể nang khiển trách đám trưởng lão.