Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ánh mắt của bọn Quân Hồng Diệp và Ngô Quảng Đức đều đặt lên người Nhan Cô, lần này Nhan Cô là thủ lĩnh, đương nhiên nghe theo lời của hắn.
Trong lòng Nhan Cô đấu tranh kịch liệt, Lục Ly đơn độc lao tới, Dực Thần lại rút ra xa trăm dặm, đây là cơ hội vô cùng tốt. Nếu như bọn hắn đánh thắng Lục Ly, Lục Ly mà chết thì Thiên Tà Châu sẽ vào tay hắn. Đến lúc đó lại dồn sức đánh một trận với Dực Thần, hoặc là tẩu thoát, nhiệm vụ lần này coi như đã hoàn thành.
Chỉ là...
Dực Thần lại hiểu rất rõ tình hình, chẳng lẽ nàng ta lại không sợ bọn hắn đoạt được Thiên Tà Châu? Suy nghĩ của Thần Linh đương nhiên chu toàn hơn bọn hắn, cho nên Nhan Cô có chút chần chừ.
Xẹt!
Lục Ly xé trời mà bay đến, Nhan Cô không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn cũng không còn đường lui. Tốc độ của Lục Ly quá nhanh, bọn hắn có thể rút lui, thế nhưng hơn hai mươi Hóa Thần tiền kỳ và trung kỳ thì không thể, hắn chỉ đành vung tay hét lên:
- Tản ra, vây giết!
Nhan Cô truyền lệnh tử chiến đi, ánh mắt của cả đám trở nên kiên định. Lũ Trần Vô Tiên, Diệp Hồng Quân, Ngô Quảng Đức trên người sát khí cuồn cuộn, bởi vì Lục Ly mà nhà bọn hắn chết không ít người, lần này liền tính toán hết món nợ.
Vụt!
Cơ thể tộc trưởng Lý gia đột ngột biến mất giữa không trung, vừa nãy Lục Ly suýt nữa đã giết chết lão, nếu như không phải Dực Thần đập nát pho tượng Đấu Thiên Đại Đế, giờ khắc này sợ rằng lão đã chết dưới tay Lục Ly.
Cho nên tộc trưởng Lý gia lẻn vào không trung, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể đánh Lục Ly một đòn trí mạng. Ngô Quảng Đức dáng người cao lớn, sức phòng ngự rất tốt, hắn suy nghĩ rồi cắn răng xông đến chỗ Lục Ly trước tiên, nếu như đoạt được Thiên Tà Châu hắn có thể cùng Nhan gia đàm luận chuyện điều kiện.
Trong tay hắn xuất hiện một lá chắn hình bầu dục, tay còn lại cầm một chiếc búa lớn, ngạo nghễ lao tới chỗ Lục Ly. Mặt khác, ở hai bên sớm đã có người bắt đầu tấn công từ xa, từng luồng sáng bay ra, nhấn chìm Lục Ly.
Vèo!
Lục Ly lại tăng tốc lên một bậc, cơ thể vừa xông lên vừa né đòn, ở giữa không trung lượn thành các đường cong, ung dung tránh né tất cả công kích từ xa, tựa như hắn đã đoán được quỹ tích tấn công của những kẻ này.
- Hây!
Ngô Quảng Đức giơ tấm khiên lớn, giống như một con voi lớn xông thẳng vào Lục Ly, búa lớn trong tay hắn lưu chuyển ánh sáng đỏ ngòm như máu, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng giáng cho Lục Ly một đòn trí mạng.
Tám trăm trượng, năm trăm trượng, ba trăm trượng!
- Chính là giờ khắc này, ra tay!
Ánh mắt trở nên tàn nhẫn, Ngô Quảng Đức quát lớn, hắn cảm nhận được tộc trưởng Lý gia đang ẩn nấp ở gần đó. Vừa nãy hắn không ra tay, chính là muốn liên thủ với tộc trưởng Lý gia. Hơn nữa phía sau còn có đám người Nhan Cô, Phùng Vạn Hổ, Quân Hồng Diệp, nếu như hai người liên thủ đánh tới, Lục Ly không chống đỡ được, đợi phía sau công kích đến, dù Lục Ly có là thần cũng phải bỏ mạng.
Xẹt xẹt!
Không gian bên trái Lục Ly đột nhiên bị xé toạc ra, một chiếc trường thương đâm thủng không trung, mục tiêu duy nhất chính là đầu hắn.
Nếu như hắn không ngăn lại, đầu hắn chắc chắn sẽ bị sức mạnh cường đại đánh nát. Cho dù không có bị đánh nát, cũng sẽ bị chấn động đến mức chóng mặt, tốc độ phản ứng suy giảm rất nhiều, khi ấy đám người Nhan Cô, Quân Hồng Diệp, Trần Vô Tiên đánh đến liên tục không ngớt, Lục Ly tuyệt đối chết không có chỗ chôn.
- Hây!
Ngô Quảng Đức cơ hồ hành động cùng một lúc, tấm chắn trong tay hắn sáng lên, đột ngột lớn lên như một bức tường đập tới chỗ Lục Ly, hoàn toàn ngăn cách giữa hắn và Lục Ly.
Chiêu này trước đây Ngô Quảng Đức cũng thường hay dùng, nếu như Lục Ly công kích lá chắn của hắn, dù có đánh vỡ lá chắn thì ngay lập tức sẽ phải hứng chịu đợt công kích như bão táp mưa sa của hắn. Còn nếu như không công kích, Lục Ly chỉ có thể lùi về phía sau, đợi đến thời cơ hắn sẽ đè úp Lục Ly ra mà đánh!
Trong lúc chiến đấu, khí thể của bậc cường giả rất quan trọng, nếu như đè đối phương ra đánh, trong chốc lát đối phương căn bản không có cách phản kích, chỉ có thể liều mạng chống cự. Nếu như vậy sẽ lộ càng nhiều sơ hở, cơ thể cũng sẽ không tránh khỏi bị thương, cứ vậy làm tiêu hao sức lực của hắn, cuối cùng khả năng hắn bị chém giết là vô cùng lớn.
- Ha ha!
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lục Ly nở một nụ cười trào phúng, hắn nhắm hai mắt lại, trong đầu toàn là cảnh tượng Sát Đế giết chết Ác Ma.
Giờ khắc này hắn có một loại cảm giác dưới sự kích thích của nguy hiểm trí mạng đang gần kề, ấn ký tinh thần của máu của Sát Đế chắc chắn sẽ bị kích động, khả năng hắn phóng ra được sát chiêu của Sát Đế là rất lớn.
Máu của Sát Đế đang cuồn cuộn dữ dội trong cơ thể, sát khí trên người Lục Ly càng dày đặc, hắn hoàn toàn không suy nghĩ gì cả. Hoàn toàn quên mất nguy hiểm bên ngoài, quên mất cú đâm trí mạng từ trường thường của tộc trưởng Lý gia, quên mất sự đè ép của tấm khiên, đằng sau còn có Ngô Quảng Đức đang thủ thế chờ đánh ra một đòn đoạt mạng.
Trong đầu hắn toàn là hình ảnh thiếu niên áo trắng khoan thai vung một đao, một đao kia vung lên rất tùy ý, nhẹ nhàng phiêu dật, nhưng kẻ bị đánh không tài nào chống đỡ, Ác Ma mạnh mẽ đến đâu cũng bị một đao kia chém làm hai nửa, gặp thần giết thần, gặp ma giết ma!
Xẹt xẹt!
Bên tai truyền đến tiếng rít chói tai, mũi trường thương màu đen của tộc trưởng Lý gia tỏa ra một luồng sát khí ác liệt. Tốc độ của mũi thương vô cùng nhanh, một giây sau đã định đâm lên đầu Lục Ly.
- Chém!
Lục Ly khoan thai phun ra một chữ, hắn tùy ý vung Lãnh Phong chiến đao trong tay, bổ tới mũi trường thương bên kia.
Tốc độ bổ tới có cảm giác vô cùng chậm rãi, thế nhưng một đao kia bổ xuống, trong nháy mắt toàn bộ trời đất mưa gào gió thét. Thiên Địa Huyền Khí trong bốn phương tám hướng trời đất đều bị xao động, thuận theo Lãnh Phong nổi lên điên cuồng, khiến tộc trưởng Lý gia bị chế áp gắt gao, không thể nào tiến lên dù chỉ một bước.
Mũi trường thương chỉ còn cách đầu Lục Ly chưa đến một trượng, một giây sau là có thể đâm tới, làm đầu Lục Ly vỡ tung tóe.