Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người Nhan Cô đều tụ tập ở ngoài thành, không dám lộn xộn, chỉ sợ chọc giận Dực Thần. Nhưng nếu như rút lui, bọn hắn không cam lòng, dù sao pho tượng của Đấu Thiên Đại Đế đã bị hủy, bọn hắn không phải sợ Đấu Thiên Đại Đế.
Sức chiến đấu của Dực Thần rất mạnh, nhưng Nhan Cô không quá sợ hãi Dực Thần, bởi vì Dực Thần cũng chỉ muốn cướp đoạt Thiên Tà Châu. Nếu bọn hắn không ra tay tranh đoạt, Dực Thần sẽ không liều mạng đắc tội Nhan Thiên Cương mà đánh giết bọn hắn.
Cho nên Nhan Cô tụ tập mọi người lại, im lặng quan sát tình hình, chờ xem có cơ hội đoạt lấy Thiên Tà Châu không?
Nhưng khoảnh khắc nhìn thấy Lục Ly bước ra, Nhan Cô bỗng nhiên có chút hoảng loạn, hắn ngơ ngác nhìn Lục Ly, cảm giác như chưa từng quen biết hắn, đến nửa ngày mới lẩm nhẩm: - Sao Lục Ly lại trở nên cường đại như vậy? Hắn chỉ là Địa Tiên cảnh, không thể nào...
Đám người Ngô Quảng Đức, Trần Vô Tiên cũng trợn mắt há mồm, hơi thở của Lục Ly tựa hồ không kém gì bọn hắn. Nhưng hơi thở không quan trọng, quan trọng Lục Ly khiến người khác cảm thấy giờ khắc này hắn giống một vị Sát Thần, nếu dám bén mảng tới gần, chắc chắn sẽ bị chém nát như bùn.
Một Địa Tiên sao đột nhiên xuất hiện khí thế kinh khủng như vậy? Hơn nữa Lục Ly không chỉ có khí thế mạnh mẽ, sức chiến đấu của hắn cũng rất khủng bố, một đao vừa rồi chém nát bàn tay của Dực Thần.
- Dực Thần, chết!
Lục Ly nhấc theo chiến đao bay lên, phi thẳng đến chỗ Tử Liên Nhi như một luồng sáng đỏ. Sát khí trên người cuồn cuộn, khí thế chém giết hết thảy, dù là Tử Liên Nhi... Không, Dực Thần giờ khắc này cũng có chút lưỡng lự.
- Hừ!
Dực Thần hừ một tiếng khinh bỉ, nàng đột nhiên biến thành tàn ảnh, một giây sau xuất hiện cách đó mười dặm, nàng trào phúng nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, máu của Sát Đế có thể kéo dài thời gian hai nén nhang? Đợi đến khi huyết dịch tiêu hao hết, xem ngươi chết thế nào, ha ha ha!
- máu của Sát Đế!
Đám người Nhan Cô bỗng nhiên bừng tỉnh, Lục Ly đã sử dụng một loại linh dược đỉnh cấp nào đó, trong thời gian ngắn tăng lên sức chiến đấu. Dực Thần cũng chủ động nhượng bộ, xem ra máu của Sát Đế rất lợi hại, có lẽ đến từ Thần Giới.
- Lui!
Đám người Nhan Cô đều không chần chờ, lục tục lui về phía sau. Dù sao Lục Ly chỉ duy trì được thời gian hai nén nhang, bọn hắn cứ ở gần đó chờ trong hai nén nhang, sau đó thì tính tiếp.
Vụt!
Lục Ly không đuổi theo, Thiên Tà Châu tỏa sáng lấp lánh, thả Chấp Pháp Trưởng Lão và Thiên Hồ Vương ra, hắn không hé răng nửa lời chỉ lạnh lùng phất tay.
Chấp Pháp Trưởng Lão và Thiên Hồ Vương vừa ra ngoài, thần niệm quét bốn phương tám hướng. Khi hai người nhìn thấy pho tượng Đấu Thiên Đại Đế bị nổ tung, bốn phía đều là Hóa Thần, lập tức tái mặt, trong lòng không khỏi lo lắng.
Lục Ly lạnh lùng liếc nhìn hai người, Chấp Pháp Trưởng Lão biết không thể kéo dài, mang theo Thiên Hồ Vương bay về phía Đại địa Thần Châu.
- Ha ha!
Dực Thần không truy sát, trái lại tiếng cười như chuông bạc, nàng nhếch miệng nói:
- Lục Ly, người biết bản thân không sống được bao lâu, bắt đầu sắp xếp hậu sự?
Bọn Nhan Cô ở đằng xa ánh mắt lạnh lẽo, nhưng không dám hành động liều lĩnh, bọn hắn biết hai kẻ kia là người đi cùng Lục Ly. Lúc này Lục Ly muốn bọn họ rời đi, nếu bắt bọn họ lại, không chừng có thế ép Lục Ly giao ra Thiên Tà Châu, nhưng Dực Thần còn ở đây, Lục Ly lại nhìn bọn hắn chằm chằm, kẻ nào dám lộn xộn?
Lục Ly trầm mặc đứng giữa không trung, cầm theo Lãnh Phong thần binh, giống như một chiến thần tuyệt thế đang canh cửa, trấn áp nghìn vạn quân địch.
Tốc độ của Chấp Pháp Trưởng Lão và Hồ Thiên Vương không tệ. Nơi này cách cửa vào Đại địa Thần Châu không xa. Lục Ly đợi mấy chục hơi thời gian mới yên tâm, giờ khắc này cho dù Dực Thần cùng đám Hóa Thần đỉnh phong truy sát, cũng không đuổi kịp.
- Khai sát!
Cơ thể hắn phi đến giống như một con cuồng long, có thể bảo vệ Đấu Thiên Giới hay chăng, có thể bảo vệ con dân nhân tộc hay chăng, liều đánh trận này mới biết được.
Nếu không giết chết toàn bộ đám người này, không chỉ có mình Lục Ly phải bỏ mạng, Đấu Thiên Giới cũng sẽ hứng chịu một đợt tai ương lớn nhất trong lịch sử.
Xèo!
Năng lượng của máu của Sát Đế đang phun trào trong cơ thể Lục Ly, hắn vận dụng Phong Quá Vô Ngân áo nghĩa, năng lượng máu của Sát Đế tăng lên từ Hạ Cảnh đạt đến Hóa Thần đỉnh phong, lao thẳng đến chỗ Tử Liên Nhi đang bị Dực Thần khống chế linh hồn như một luồng sáng đỏ.
- Ha ha!
Thân thể Dực Thần đột ngột biến mất ở giữa không trung, chỉ để lại một luồng tàn ảnh, tiếp theo lại xuất hiện ở bên ngoài cách đó trăm dặm, nàng ta cất giọng nói lanh lảnh:
- Lục Ly, gấp rồi ư? Muốn chém chết phân thần của ta, ta sẽ không cho ngươi cơ hội.
- Mẹ kiếp!
Trong lòng Lục Ly nổi điên lên, sát khí trên người nồng thêm mấy phần, tốc độ của Dực Thần quá nhanh, căn bản không cho hắn cơ hội áp sát, nếu tiếp tục như vậy hắn sẽ đi đời.
Ánh mắt đỏ rực như máu của hắn quét nhìn đám người Nhan Cô bên kia, nếu tạm thời chưa giết được Dực Thần, không bằng đi giết sạch lũ người kia.
Bảy Hóa Thần đỉnh phong bị Lục Ly giết chết một, trước kia còn lại hơn bốn mươi Hóa Thần bị Lục Ly giết chết mười mấy người. Hiện tại cộng lại cũng tương đương với bốn mươi người, toàn bộ vây đánh cũng coi là sức chiến đấu rất mạnh.
Sắc mặt Lục Ly không có chút sợ sệt, ngày hôm nay hắn đã bất chấp tất cả, giờ khắc này trong cơ thể đang trào dâng một luồng sức mạnh cực hạn, khiến hắn vô cùng tự tin.
Sau khi dùng máu của Sát Đế, lực công kích và sức phòng ngự, tốc độ của hắn đều được tăng cường, bây giờ với sức phòng ngự của hắn, cho dù là Hóa Thần trung kỳ đều không thể đánh chết hắn.
Đương nhiên quan trọng nhất là hắn không còn đường lui- hoặc là chiến đấu và chết một cách oanh liệt, hoặc là tàn sát sạch sẽ kẻ địch!
Hắn mang theo sát khí ngút trời đột ngột lao tới có thể sánh với Hóa Thần đỉnh phong, đám người Nhan Cô, Quân Hồng Diệp còn có thể ung dung rút lui, nhưng còn đám Hóa Thần tiền kỳ, Hóa Thần trung kỳ chắc chắn sẽ chạy không thoát.