Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1497 - Chương 1485: Thi Hồn Phù

Bất Diệt Long Đế Chương 1485: Thi Hồn Phù

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Xuống độ sâu hai nghìn trượng, Lục Ly đã không còn nhìn thấy ánh sáng bên trên, giống như hắn tiến vào trạng thái không gian chi cảnh, cả người bị bao vây bởi bóng tối. Nhịp tim không tự chủ được mà tăng tốc, hô hấp trở nên dồn dập, luôn cảm giác như bùn đất ở bốn phương tám hướng đều đè ép về phía hắn, ép hắn tới mức vỡ nát.

Độ sâu một vạn trượng!

Nhịp tim Lục Ly trở nên kịch liệt hơn, cảm giác dường như trái tim mình sắp nhảy ra ngoài, hắn hít một hơi thật sâu, cắn răng tăng tốc.

Độ sâu hai vạn trượng.

Lục Ly gần như đã tới đáy, lần trước hắn đào động xém chút nữa là tới nơi này. Đến đây Lục Ly ngừng lại, trong lòng hắn lại không có cảm giác khẩn trương.

Trước kia hắn thường xuyên như thế này, khi đứng trước sống chết, hắn lại vô cùng tỉnh táo, không thèm đếm xỉa, cùng lắm thì chết thôi.

Hắn không có lập tức phóng thần niệm ra, mà tiếp tục bay xuống phía dưới, chờ sau khi đến dưới đáy, hắn vẫn không xuất thần niệm ra dò xét.

Hắn biết một khi phóng thần niệm ra, hắn sẽ lập tức bị một luồng hơi thở kinh khủng bao phủ, cả cơ thể không thể chuyển động được dù chỉ một phần. Lúc trước hắn và Chấp Pháp Trưởng Lão có tới dò xét thử một lần, cũng giống như thế.

Bây giờ hắn không thần niệm dò xét nên không có cảm giác áp bức quá mạnh, mặc dù vẫn cảm giác được xung quanh rất lạnh lẽo, khiến cho người ta rất không thoải mái.

Ù… Ù…!

Mi tâm của hắn sáng lên ấn ký hỏa hồng sắc, giống như lần trước Âm Quỳ Thú cũng truyền tới một tia suy nghĩ, bảo Lục Ly lập tức rời đi, Âm Quỳ Thú cảm nhận được nguy hiểm rất lớn.

Lục Ly không nghe theo Âm Quỳ Thú, hắn lấy ra chiến đao Lãnh Phong bắt đầu tiếp tục khai quật xuống dưới. Hắn nhớ rất rõ hắn đứng ở chỗ này dùng thần niệm dò xét đến cực hạn, mới có thể mơ hồ dò xét tới tình hình của cung điện. Hắn dùng thần niệm dò xét tới vạn trượng cũng không sao, nhưng cung điện dưới lòng đất và Thần Thi không đầu kia ở khu vực sâu ít nhất vạn trượng.

Tốc độ khai quật sơn động của hắn rất nhanh, chiến đao Lãnh Phong càn quét không ngừng, đất đá phía dưới bị chém thành bột mịn, hắn hoàn toàn quên mất mối nguy Thần Thi không đầu, mà không ngừng khai quật hang động.

nghìn trượng, ba nghìn trượng, năm nghìn trượng!

Lục Ly phát hiện mình xuất thần niệm ra, hơi thở lạnh lẽo khủng bố của Thần Thi không đầu không có lan tràn tới. Mặc dù hơi thở càng ngày càng khiến người ta cảm thấy khó chịu, nhưng Lục Ly vẫn có thể hoạt động như cũ, bất kỳ lúc nào cũng có thể thoát ra.

- Tiếp tục đào!

Lục Ly giơ chiến đao Lãnh Phong lên, liều mạng tăng tốc đào xuống phía dưới, tốc độ khai quật đường núi này đúng là quá nhanh, chỉ qua hơn mười nhịp thở Lục Ly đã đào thêm mấy nghìn trượng.

Đoán chừng cách cung điện trong lòng đất kia chỉ còn hơn một, hai nghìn trượng, tốc độ khai quật của Lục Ly dần dần trở nên chậm lại. Không phải hắn bắt đầu lo lắng, mà đến nơi này hơi thở xung quanh trở nên vô cùng lạnh lẽo, cảm giác giống như rơi vào hầm băng, toàn thân Lục Ly như chết lặng, động tác trở nên không nhanh nhẹn.

Thật ra thì hơi thở ở nơi này cũng không lạnh lẽo lắm, mà trong lòng có một cảm giác. Giống như một người đi ngang qua nghĩa địa lúc nữa đêm, lúc đầu nhiệt độ không lạnh, đột nhiên lại có cảm giác lạnh lẽo, toàn thân nổi da gà, không rét mà run.

- Cách một, hai nghìn trượng, sợ rằng không phóng được Thi Hồn Phù.

Trong lòng Lục Ly thì thầm, tiếp tục đào xuống bên dưới. Lần này tốc độ lại trở nên chậm hơn rất nhiều, Long Khải bên ngoài cơ thể và chiến giáp Bán Thần Khí đều thoáng hiện, hắn biết nếu như Thần Thi không đầu kia muốn giết hắn, thì cho dù hắn có mặc chiến giáp Thần Khí đoán chừng cũng không an toàn.

Lục Ly lại đào thêm một nghìn trượng trong thời gian một nén nhang, đến đây Lục Ly không tự chủ được mà ngừng lại.

Toàn thân hắn bị bao phủ bởi hơi thở lạnh lẽo, thân thể run lên sợ hãi, răng cũng run cầm cập, trên mặt không còn một giọt máu, tóc trắng rơi lả tả, trên người đều là bụi, nhìn hắn không khác gì Lệ Quỷ.

- Không thể đào xuống nữa! Không thể tới gần nữa!

Trong linh hồn Lục Ly không ngừng hiện lên hai câu này, toàn thân hắn tràn ngập cảm giác bất lực, sâu trong linh hồn đầy sự sợ hãi, mỗi một cọng lông tơ đều dựng thẳng lên.

- Chắc khoảng cách tới cung điện dưới lòng đất không tới nghìn trượng nữa đâu.

Lục Ly âm thầm nghĩ, cách như vậy hắn có thể khống chế Thi Hồn Phù bay xuống dưới, nhưng hắn vẫn cảm thấy không an toàn, nếu như cách quá xa Thi Hồn Phù sẽ mất đi tác dụng.

- Đào thêm năm trăm trượng!

Lục Ly cắn răng định quyết, trong đôi mắt hiện lên một ánh sáng màu đỏ, hắn giơ chiến đao Lãnh Phong lên liều mạng khai quật xuống bên dưới, tốc độ tăng nhanh hơn.

Hắn liều lĩnh dùng Thần binh trong tay càn quét, từng mảnh từng mảnh đất đá bên trong đều bị chém thành bột mịn, thân thể Lục Ly không ngừng rơi xuống, hắn không nghĩ ngợi gì giơ Thần Khí trong tay lên, dùng hết sức đào phía trước.

Trăm trượng, ba trăm trượng, năm trăm trượng, tám trăm trượng!

Đến giờ phút này Lục Ly mới giật mình tỉnh lại, hắn không ngờ lại đào đến tám trăm trượng. May là hắn thức tỉnh sớm, nếu không đào thêm một đoạn nữa, nói không chừng hắn sẽ đào tới cung điện dưới lòng đất kia, sau đó thân thể hắn sẽ rơi xuống phía dưới, đáp ở phía trên Thần Thi không đầu.

Nghĩ tới đây, Lục Ly hơi rùng mình, hắn hít sâu một hơi, sau đó dùng sức vuốt mặt mình, nói với bản thân mình phải tỉnh táo, phải bình tĩnh. Hắn đã không còn đường lui, một là thu phục Thần Thi bên dưới, hai là cùng Thần Thi này yên lặng mãi mãi ở trong lòng đất.

Đến nơi này, Lục Ly cũng không có dám làm loạn, ngồi trên mặt đất trong thời gian một nén nhang, để cho trạng thái của mình đạt đến đỉnh điểm. Hắn cầm Lãnh Phong đào thêm mấy trượng ở vách bên cạnh, đào ra một cái lỗ khổng lồ ở gần đó.

- Được rồi!

Không gian giới trong tay Lục Ly sáng lên, xuất hiện từng tấm, từng tấm huyết sắc mộc phù, trên mộc phù có những đồ văn và ký tự kỳ dị, trong rất huyền diệu, cao thâm.

- Đi!

Lục Ly lấy một tấm Thi Hồn Phù đầu tiên, vọt sang bên trái mặt đất, hắn vẫn không dám dùng thần niệm dò xét, chỉ có thể dựa vào ký ức xác định hướng của Thần Thi không đầu.

Bình Luận (0)
Comment