- Nôn xong chưa? Xong rồi thì mau rời đi!
Có tiếng nói lạnh lùng vang lên, hai người ngẩng đầu nhìn, phát hiện một đám võ giả mặc chiến giáp màu xám đang mắt nhìn nhìn hai người. Lục Ly cảm ứng khí tức võ giả nói chuyện một cái, trong lòng lập tức kinh hãi, không ngờ là võ giả Hồn Đàm cảnh.
Thiên Ngục đảo quả nhiên cường đại, võ giả Hồn Đàm cảnh lại dùng để trông giữ truyền tống trận? Lục Ly cố nén cảm giác nôn mửa, để Tiểu Bạch ẩn đi, sau đó đỡ lấy Liễu Di, đi ra bên ngoài.
Ngước mắt nhìn phía trước vài lần, Lục Ly lần nữa chấn động, trước mặt là từng tòa thạch bảo cực lớn, mỗi tòa đều cao chừng mười trượng, lớn trăm trượng, vô cùng khôi hoằng khí phái.
Đi vài bước, Liễu Di dễ chịu phần nào, khăn che mặt sớm đã lấy xuống, nét mặt lại vẫn cứ trắng bệch.
- Đi trước tìm khách sạn nào đó nghỉ ngơi cái đã.
Lục Ly thấp giọng nói, Liễu Di khẽ gật đầu, đã vào đêm, muốn bán Huyết Trùng Quả cũng phải đợi ngày mai.
Hai người di chuyển tứ xứ, phát hiện một thành bảo rất lớn bên ngoài viết bốn chữ Thiên Ngục khách sạn, lại nhìn quanh phụ cận, thấy chỉ có mỗi khách sạn này, thế là đành đi tới thành bảo kia.
Tiểu nhị rất khách khí, mặt cười như gió mùa xuân, Lục Ly Liễu Di được dẫn đến trước quầy, một tên chưởng quỹ mập mạp mỉm cười nói:
- Hai vị muốn ở trọ? Cần phòng chữ Thiên, phòng chữ Địa hay là phòng chữ Nhân?
Lục Ly thuận miệng nói:
- Lấy hai phòng chữ Thiên.
- Được rồi!
Chưởng quỹ mỉm cười nói tiếp:
- Tổng cộng ba trăm Huyền Tinh.
- Cái gì?
Lục Ly và Liễu Di tưởng mình nghe lầm, Liễu Di không dám tin tưởng hỏi lại:
- Ngươi nói bao nhiêu? Ba trăm Huyền Tinh? Ngươi xác định là Huyền Tinh chứ không phải kim diệp tử (vàng lá)?
Khách sạn ở trọ mà thôi, không ngờ cũng cần Huyền Tinh? Còn là ba trăm? Hai người ngồi truyền tống trận cũng mới chỉ tiêu tốn hai ngàn Huyền Tinh.
Chưởng quỹ vẫn ý cười đầy mặt, giải thích nói:
- Tất cả khách sạn tại Thiên Ngục thành đều cần Huyền Tinh, nơi này chính là Thiên Ngục thành, vương thành của Thiên Đảo Hồ. Hai vị muốn tiêu tốn kim diệp tử ở trọ, đó là điều không thể? Ở Thiên Ngục thành, kim diệp tử cơ bản vô dụng, đại đa số đều dùng Huyền Tinh.
Thái độ tiểu nhị cũng không sai, không bởi vì hai người là từ nơi khác tới mà cười nhạo, hắn bổ sung nói:
- Trong phòng chữ Thiên của chúng ta có tụ huyền pháp trận, ở bên trong tốc độ tu luyện có thể tăng gấp năm lần, cho nên mới cần nhiều Huyền Tinh như vậy.
- Gấp năm lần? Khó trách…
Lục Ly và Liễu Di đều không khỏi lúng túng, Lục Ly áy náy nói:
- Xin lỗi, chúng ta từ nơi khác tới, không hiểu quy củ, khiến các ngươi chê cười. Thế phòng chữ Nhân cần bao nhiêu Huyền Tinh?
Chưởng quỹ vẫn rất khách khí nói:
- Hai mươi Huyền Tinh một đêm, ở bên trong tốc độ tu luyện là gấp hai, hơn nữa chúng ta còn sẽ cung cấp miễn phí cho các ngươi bất cứ tin tức gì về Thiên Ngục thành, đương nhiên chỉ là một ít tin tức cơ bản.
- Tin tức?
Mắt Lục Ly Liễu Di sáng lên, đối với Thiên Ngục thành hai người đều hai mắt đen thui, cái gì cũng không biết. Nếu có thể được đến một ít tin tức cơ bản, tỉ như đi đâu bán Huyết Trùng Quả, vậy thì tiện lợi nhiều.
- Lục Ly, vậy mở một gian phòng thôi.
Liễu Di nghĩ nghĩ một lát mới có chút ngượng ngùng nói, lần này hai người mang theo không nhiều Huyền Tinh, còn là hơn phân nửa số Huyền Tinh sót lại của Liễu gia. Nếu hai người tiêu pha quá nhiều, Huyết Trùng Quả lại không bán được, cả hai chỉ còn nước bơi về Huyết Long Đảo.
Hai người thuê một gian phòng, được tiểu nhị dẫn lên tầng hai, trang trí trong phòng rất xa hoa, không kém thua Thính Vũ Các của Liễu gia là bao, trên sàn trải kín thảm lông trắng muốt, đèn dầu chiếu sáng trưng đến tận từng ngóc ngách.
Quan trọng nhất là sau khi tiến vào, tiểu nhị mở ra cấm chế, linh khí thiên địa trong phòng lập tức nồng nặc lên rất nhiều, hít thở đều cảm thấy đặc biệt thoải mái.
Gian phòng không lớn không nhỏ, chỉ có một chiếc giường, một chiếc bàn, ngoài ra còn một phòng tắm nho nhỏ. Tiểu nhị dâng lên nước trà, Lục Ly vội vàng hỏi dò:
- Tiểu nhị ca, Thiên Ngục thành có quy củ đặc biệt nào không? Tỉ như phạm vào sẽ bị bắt bị giết ấy?
- Không thể động võ!
Tiểu nhị cười giải thích nói:
- Có tranh chấp nào, có thể ra quyết đấu trường ngoài thành giải quyết, trong thành tuyệt không thể động võ, dù ngươi là Bất Diệt cảnh đỉnh phong, dám động thủ trong thành cũng tất phải chết không nghi ngờ.
Tiểu nhị nghĩ nghĩ một lát rồi nói tiếp:
- Còn có không thể trộm cắp, lừa gạt… một khi Thiên Ngục quân bắt được sẽ bị cầm tù. Còn lại thì không sao, Thiên Ngục thành rất an toàn, nếu có người vô sự tìm ngươi gây chuyện, ngươi có thể lớn tiếng hô to, rất nhanh liền sẽ có Thiên Ngục quân tới. Dù đối phương là cường giả Mệnh Luân Bất Diệt, chỉ cần ngươi có lý liền sẽ không sao cả.
- Không sai!
Lục Ly khẽ gật đầu, thành trì luật pháp sâm nghiêm, ở chỗ này có thể khiến người cảm giác vô cùng an tâm.
Đương nhiên, Lục Ly cũng biết thành trì này an toàn như thế là bởi được xây dựng trên uy danh vô thượng của Thiên Ngục lão nhân vô. Nếu không có Thiên Ngục lão nhân, trong thành làm sao có thể không loạn? Tựa như Vũ Lăng thành, Liễu gia là bá chủ, nhưng chẳng phải vẫn bị mấy đại gia tộc liên công?
Sau đó Lục Ly lại hỏi dò mấy vấn đề khác, nghe qua đều rất tùy ý, nhờ đó tìm hiểu được rất nhiều tin tức quan trọng.
Tố chất tiểu nhị nơi này phi thường cao, không hề có vẻ gì là phiền chán, ngược lại một mực mỉm cười đáp lời, ngôn ngữ chân thành, khiến người như tắm gió xuân.
Hỏi suốt hai nén nhang, Lục Ly để tiểu nhị lui xuống, tình huống cơ bản đều đã hiểu rõ. Liễu Di một mực cao lãnh ngồi đó, không mở lời, chờ người đi xong nàng mới lập tức hỏi:
- Lục Ly, ngày mai chúng ta đi đâu bán Huyết Trùng Quả?
Từ trong lời tiểu nhị, hai người biết được có hai nơi có thể bán Huyết Trùng Quả. Nơi đầu tiên là phòng đấu giá, giá cả tương đối cao một chút, chẳng qua thời gian sẽ tương đối lâu, rốt cuộc không phải ngày ngày đều có đấu giá.