Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bay mấy trăm dặm, Lục Ly tiến vào bên trong núi hoang, hắn lượn một vòng ở xung quanh, sau khi xác định nơi này không có bất kỳ Thú tộc nào, hắn thả Hòa Nguyệt phóng ra, hỏi ý kiến:
- Xung quanh có người chết hay không, dò xét thử xung quanh xem có phải Thú tộc nào đang ẩn nấp không?
Hòa Nguyệt dò xét một chút rồi bẩm báo nói:
- Không có Thú tộc, kế bên đây là địa bàn của tộc Ngân Long, nên Thú tộc cấp thấp không dám đến gần.
- Được rồi!
Lục Ly thu Hòa Nguyệt vào, đương nhiên là thu vào nội điện nếu không Hòa Nguyệt sẽ bị Thần Thi ở ngoại điện hù chết.
Ù ù!
Hắn phóng Thần Thi ra rồi hạ lệnh:
- Tấn công Thạch Phong ở đằng xa kia!
Thần Thi không đầu và Lục Ly tâm linh tương thông, so với khôi lỗi không khác gì mấy. Lục Ly vừa ra lệnh, thân thể Thần Thi không đầu trong nháy mắt biến thành một tia sáng màu vàng óng, một giây sau đã xuất hiện ở trước sơn phong phía xa kia, Thần Thi cũng không làm ra quá nhiều động tác chỉ đơn giản dùng một quyền đánh vào phần bụng của Thạch Phong.
Ầm!
Trời rung đất lỡ, toà Thạch Phong cao chừng mấy trăm trượng này đột nhiên nổ tung, đá vụn bắn ra đầy trời, khói bụi liên tục bay lên, Thần Thi chỉ dùng một quyền đã đánh vỡ cả tòa Thạch Phong.
- Sao có thể!
Mặt mũi Lục Ly tràn đầy kinh ngạc, một quyền đơn giản này của Thần Thi chỉ dùng sức mạnh để công kích, cũng không có phóng thích bất kỳ Thần Thông hoặc sức mạnh cao thâm nào. Quyền này coi như chỉ sử dụng sức mạnh nhưng cùng lắm là chỉ có thể tạo một cái lỗ trên Thạch Phong, làm sao có thể khiến cho Thạch Phong vỡ nát trong khi chỉ dùng cánh tay đánh vào chứ?
Đánh vỡ một tòa Thạch Phong, Lục Ly cũng có thể làm được nhưng phải sử dụng Huyền lực hoặc là sức mạnh cao thâm khác. Nếu như chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy, một quyền của Lục Ly tối đa cũng chỉ tạo một cái lỗ nhỏ.
- Đây là sức mạnh của Thần Thể sao?
Lục Ly nhớ tới lời Tử Đế từng nói, chẳng lẽ công pháp tu luyện Thần Thể của hắn không đơn giản là để bên trong cơ thân trở nên cường đại mà còn ẩn chứa công dụng vô cùng huyền diệu sao?
- Bay một trăm dặm, sau đó lại bay trở về.
Tốc độ vừa rồi của Thần Thi quá nhanh, Lục Ly còn chưa kịp quyết định, hắn suy nghĩ chút rồi hạ lệnh cho Thần Thi.
Vèo vèo!
Xung quanh Thần Thi kim quang lấp lánh, hai cánh phía sau lưng mở ra, Lục Ly cảm thấy hoa mắt, Thần Thi biến mất ở nơi xa. Hắn còn chưa kịp phản ứng, đang hoa mắt lần nữa thì không ngờ Thần Thi đã bay trở về.
- Đệt...
Lục Ly giống như gặp quỷ, trợn mắt hốc mồm, Thần Thi là khôi lỗi của hắn nên chắc chắn sẽ không làm trái ý của hắn, sẽ càng không biết lừa gạt người khác...
Nói một cách khác trong thời gian một cái chớp mắt vừa rồi, Thần Thi đã đi một vòng hơn trăm dặm rồi trở lại?
Tốc độ Lục Ly rất nhanh, nếu hắn sử dụng Phong Quá Vô Ngân mà nói... Tốc độ có thể so với Hóa Thần, thời gian một hơi bay qua mười dặm cũng không vấn đề gì, một lần Thiên Tà Châu bay xuyên lại càng có thể đạt tới trăm dặm.
Lục Ly suy tính coi như là Hóa Thần đỉnh phong, thời gian một hơi tối đa cũng chỉ có thể bay qua bảy tám chục dặm, mà trong khoảng cách trăm dặm với thời gian một hơi Thần Thi đã bay đi bay về? Vậy có nghĩa là bay qua chặng đường hai trăm dặm?
- Thử lại lần nữa!
Lục Ly hơi không tin vào mắt mình, hắn suy nghĩ một chút rồi bay lên trời, bay tới phía trước theo một đường thẳng, bay tới hai trăm dặm mới dừng lại. Hắn thông qua liên hệ tinh thần ra lệnh cho Thần Thi:
- Dùng hết tốc lực bay tới!
Vèo vèo!
Hắn vừa mới hạ lệnh lập tức phía trước vang lên tiếng xé gió kịch liệt, sau đó hắn thấy một vật đen nhanh chóng phóng bự trước mặt hắn, thần thi thật sự bay tới trong thời gian một hơi.
- Thử lại lần nữa!
Lục Ly đưa tay sờ soạng Thần Thi, phát hiện ra thi thể này không phải lạnh lẽo hoàn toàn mà cũng có độ ấm giống như con người, ngoại trừ không có đầu thì cũng không khác con người là mấy.
Gan Lục Ly lớn hơn, nhanh chóng đi tới nắm lấy chân Thần Thi hạ lệnh:
- Thần Thi, dùng hết tốc lực bay về phía trước đi.
Vèo vèo!
Thần thi mở ra hai cánh, bay đi như một mũi tên nhọn được bắn ra khiến Lục Ly xém chút không giữ được, bị văng ra ngoài.
- Tốc độ này... Thật khủng bố!
Cảm nhận cảnh vật hai bên không ngừng thụt lùi, Lục Ly âm thầm líu lưỡi. Hắn có thể xác định tốc độ của Thần Thi chắc chắn nhanh hơn so với Hóa Thần đỉnh phong gấp mấy lần, đám người Nhan Cô, Trần Vô Tiên so với Thần Thi còn kém xa.
Thần Thi này chết vạn năm rồi, nếu như lúc Tử Đế còn sống thì có phải tốc độ sẽ nhanh hơn nhiều phải không? Lục Ly thật sự không thể tưởng tượng nổi nữa, đây là chiến lực của cấp Đại Năng ở Thần Giới, đúng là quá đáng sợ.
- Trở về!
Lục Ly thu Thần Thi vào, nhanh chóng bay đi, sự cau có trên mặt cũng biến mất. Chiến lực thần thi này mặc dù Lục Ly vẫn chưa xem xét hoàn toàn, nhưng... Giết chết đám người Nhan Cô chắc chắn không thành vấn đề.
Tất cả vấn đề đều sẽ được giải quyết dễ dàng rồi, bây giờ nên nghĩ cách để khiến đám người Nhan Cô nằm gọn trong lưới chờ bị bắt rồi.
Lục Ly thông qua Hòa Nguyệt biết đám người Nhan Cô và Quân Hồng Diệp đã tách ra, bọn họ chia ra khống chế một nhóm nhân tộc, làm như vậy để phòng ngừa hắn đánh lén.
Đám người Quân Hồng Diệp chắc chắn sẽ chia ra cầm Ngọc Phù đặc biệt, Lục Ly vừa ra tay giết một người, những người còn lại sẽ dồn dập ra tay, giết hết nhân tộc đang bị bắt giữ.
Chuyện này rất cấp bách, Lục Ly cần phải bàn bạc kỹ hơn, lựa chọn một phương pháp ổn thỏa nhất. Sau khi hắn trở về Long Bảo, gần như không có ở lại mà mang theo Kha Mang và Giải Trãi Vương rời khỏi Cổ Thú giới.
Ra khỏi Thủy Ngục, Lục Ly vốn định ngồi Thiên Tà Châu bay đi, hắn suy nghĩ định thu Kha Mang, Giải Trãi Vương và Hòa Nguyệt vào nội điện Thiên Tà Châu, sau đó thả Thần Thi ở ngoại điện ra.
- Bay tới phía trước, gặp được bất kì sinh vật nào lập tức giết hết!
Lục Ly hạ mệnh lệnh, Thần Thi lập tức bay đi, hơi thở cường đại tỏa ra ngoài, làm kinh động đến rất nhiều hỗn độn thú xung quanh.