Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
-Ui!
Bên trong đại điện vang lên từng tiếng hít khí lạnh, Tề Đông Hải, Ngô Quảng Đức cùng Lý tộc trưởng chết đi, Nhan Cô cũng chết đi, còn có lão quái Hóa Thần đỉnh phong trong Hỗn Độn Luyện Ngục Hóa Thần cũng chết trận.
Nói cách khác chính là phái đi mười người là Hóa Thần đỉnh phong, chỉ còn lại ba người sống sót!
Hơn nữa, các Hóa Thần cảnh khác đi hơn một trăm người, phỏng đoán đã chết hơn bảy mươi người. Hiện tại tất cả mọi người đều hoài nghi Đấu Thiên Giới không phải là một cái giới diện nhỏ mà họ từng nghe nói, mà đã là Ma Vực, Quỷ Vực, bên trong không phải là người ở, mà chính là sinh vật của âm giới cùng với Ác Ma.
Dù sao nhiều Hóa Thần như vậy, còn có cả mười Hóa Thần đỉnh phong. Chiến lực như vậy đủ để dễ dàng đánh bại Địa Hoàng Giới, Ma Hoàng Giới và các giới diện lớn khác.
- Chẳng lẽ là bởi vì Thần Khí siêu phẩm? Lục Ly luyện hóa món Thần Khí kia, mượn sức mạnh của Thần Khí siêu phẩm kia đánh chết nhóm Nhan Cô?
Nhan Chân hiện lên một ý nghĩ trong đầu, nếu không như thế thì không còn cách nào để giải thích chuyện quái dị như vậy. Giới diện nhỏ thật sự là rất khó xuất hiện Hóa Thần, việc này cả trăm vạn năm đều được công nhận là sự thật. Lục Ly năm đó đoạt được Thiên Tà Châu ở Trung Hoàng Giới mới chỉ là Quân Hầu cảnh, lúc này mới mấy năm trôi qua, đột phá được lên Địa Tiên cảnh đã xem như đã là tư chất nghịch thiên.
- Hưm!
Nhan Chân suy nghĩ một hồi, im lặng đứng lên đi về phía hành lang bên cạnh, không nói tiếng nào. Nhan Chân một mình theo hành lang đi vào cung điện ở khu vực phía sau, tiến vào bên trong một điện nhỏ trong cung điện
Bên trong điện nhỏ này không có cái gì, chỉ có một pho tượng, đây là pho tượng một lão giả, ánh mắt tràn đầy cơ trí, đường nét rõ ràng, ánh mắt đầu tiên đã cảm thấy giống như một kiêu hùng xưng bá một giới.
Đây chính là pho tượng của Nhan Thiên Cương, cung điện nhỏ này phía bên dưới còn có một thần đàn. Nơi này có thể liên hệ được với Nhan Thiên Cương, còn có thể mời Nhan Thiên Cương buông xuống phân thần.
Nhan Chân quỳ trên mặt đất, sau đó đánh ra mấy luồng sáng lấp lánh, một lúc lâu sau pho tượng khẽ chấn động, lóe lên ánh sáng trắng mờ, một luồng thần uy khuếch tán.
Nhan Chân vội vàng cúi người xuống, cung kính nói:
- Nhan Chân bái kiến lão tổ tông.
- Chuyện gì?
Giọng nói lạnh lùng truyền đến, âm thanh già nua nhưng hùng hậu mạnh mẽ.
- Nhan Chân vô năng, sợ là trong thời gian ngắn không có biện pháp đoạt lại Thiên Tà Châu giúp lão tổ tông.
Nhan Chân thành thật bẩm báo, kể lại chuyện Nhan Sắt, Nhan Viêm, Nhan Cô và Ngô Quảng Đức, sau đó mới thận trọng hỏi:
- Lão tổ tông, có phải bởi vì Lục Ly luyện hóa Thiên Tà Châu, sau đó lợi dụng Thiên Tà Châu để giết bọn họ hay không?
- Không hể nào!
Nhan Thiên Cương sau khi nghe được tin tức thì tâm trạng cũng không dao động quá lớn, kiên định nói:
- Thiên Tà Châu có lai lịch cụ thể như nào ta đều không rõ ràng, chỉ là ngẫu nhiên nghe nói một chút rằng nó rất có thể là Thần Khí siêu phẩm. Nếu như là Thần Khí siêu phẩm thì dù là Thần cảnh bình thường không thể luyện hóa được triệt để, nhưng nếu như không phải là Thần Khí siêu phẩm thì Lục Ly làm sao có thể lợi dụng Thiên Tà Châu mà giết Nhan Cô? Ta nhớ rằng trong tay Nhan Cô còn có Mộc Nguyên Châu mà?
- Cái này cũng là một điều kỳ quái!
Trên mặt Nhan Chân lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, sau đó khom người nói:
- Lão tổ tông yên tâm, ta đã phái người đi tra xét. Khi tình huống được xác minh, nếu có nắm chắc thì ta sẽ tự mình dẫn người đi Đấu Thiên Giới một chuyến, cướp Thiên Tà Châu về sau đó giết chết Lục Ly!
Trong núi lửa bên cạnh thành Địa Hỏa xuất hiện một cái lỗ đen không gian to lớn, trong lỗ đen là một màu đen thui. Cảm giác lỗ đen này giống như cái miệng lớn của con thú có thể nuốt chửng tất cả đồ vật, bao gồm cả ánh sáng.
Trần Vô Tiên dẫn đầu xông lên phía trước, hắn là hồn nô của Lục Ly, để có được hảo cảm của Lục Ly, hiện tại có rất nhiều việc không cần Lục Ly ra lệnh thì hắn cũng chủ động chấp hành.
Lục Ly theo ở phía sau, Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương, Kha Mang vốn định cùng tiến lên, Lục Ly suy nghĩ một hồi rồi để bọn họ ở bên ngoài bảo vệ. Dù sao bọn họ không đủ sức chiến đấu nên đi theo vào cũng không có ý nghĩa quá lớn. Hòa Nguyệt thì được mang theo, bỏ vào trong Thiên Tà Châu, nếu có Hóa Thần bỏ trốn cũng không cần hắn đi tìm kiếm, để Hòa Nguyệt thả ra Tử Thể là được.
Xông vào lỗ đen, Lục Ly cảm nhận được có một luồng ánh sáng trắng lóe lên, hắn xuất hiện trong không gian kỳ dị. Trong cái không gian ánh sáng khá tối, bên trong là một mảnh cô quạnh, âm u và lạnh lẽo, giống như là đi vào Minh Giới.
Quanh lối ra cũng không có kẻ thù, sau khi Lục Ly rời khỏi đây thì thả ra Long Khải, tùy thời chuẩn bị thả ra Thần Thi, không ngờ rằng bên ngoài yên lặng đến đáng sợ.
- Hòa Nguyệt!
Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly lóe lên ánh sáng, khiến Hòa Nguyệt thả ra Tử Thể. Trần Vô Tiên rất hiểu chuyện, bắt đầu tự mình tra xét bốn phía, tìm kiếm vết tích, tra xét tình báo.
Hòa Nguyệt liên tục thả ra Tử Thể, Lục Ly lại an nhàn ngồi đó, chờ đợi kết quả sau khi tra xét. Nếu đám người Quân Hồng Diệp ở bên trong tiểu thế giới này, thì có làm cách gì cũng đều không thể trốn thoát. Nếu họ chạy trốn, hắn sốt ruột cũng không có ích gì, cứ một đường lao qua truy sát.
Sau nửa canh giờ, Trần Vô Tiên bay về, báo cáo nói:
- Công tử, vạn dặm gần đây không có dấu vết. Nơi này cũng không có sinh linh có trí tuệ, chỉ phát hiện ra một chút Thú tộc cấp thấp.
- Đợi Hòa Nguyệt tra xét ra kết quả đi.
Lục Ly phất tay ý bảo Trần Vô Tiên không cần làm gì nữa, Hòa Nguyệt giờ phút này không ngừng thả Tử Thể, đã thả ra mấy trăm vạn. Những Tử Thể bay ra bốn phương tám hướng, rất nhanh có thể giám sát toàn bộ thế giới nhỏ. Đám người Quân Hồng Diệp nếu ở trong thế giới nhỏ, tự nhiên sẽ bị phát hiện.
Trần Vô Tiên nhẹ gật đầu, hắn biết dựa vào sức người đi tra xét thì có hạn, hắn lại gần đó ngồi xếp bằng để Lục Ly tu luyện, hắn giúp Lục Ly hộ pháp.