Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly bế quan, tiếp tục luyện hóa Mộc Nguyên Châu, đồng thời tham ngộ Chân Ý Đồ.
Một ngày sau, Hòa Nguyệt mở to đôi mắt nói:
- Đại nhân, đã tìm được, ở phía đông thế giới nhỏ ba nghìn vạn dặm, bọn hắn đang đánh thông hàng rào giới diện, ừm... dường như sắp mở ra được rồi, tốc độ của chúng ta phải nhanh hơn một chút.
- Đi!
Đối mắt Lục Ly đột nhiên mở ra, thu Hòa Nguyệt vào, cùng Trần Vô Tiên như hai Cuồng Long bắn tới.
Oong!
Bay qua được một đoạn, Lục Ly cảm giác tốc độ của chính mình hơi chậm, hắn thả Thần Thi ra và ra lệnh với Trần Vô Tiên:
- Tốc độ của ngươi quá chậm, vào bên trong Thiên Tà Châu đi.
- Vâng!
Tốc độ của Trần Vô Tiên thật ra rất nhanh, chẳng qua so sánh với Thần Thi thì còn khas chậm. Hắn tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, Lục Ly thả Hòa Nguyệt ra, một tay nắm lấy nàng, một tay khác bắt lấy Thần Thi quát khẽ nói:
- Thần Thi, nhắm hướng đông với tốc độ cao nhất!
Bùm!
Tốc độ Thần Thi quá nhanh, đôi cánh giương ra biến thành một luồng ánh sáng nhắm về hướng đông bay vút đi. Bởi vì tốc độ quá nhanh, Hòa Nguyệt không mở mắt ra được, nàng dứt khoát nhắm lại, thông qua Tử Thể cảm ứng phương hướng, chỉ đường cho Lục Ly.
Ba nghìn vạn dặm, nếu như Lục Ly bay đi thì ít nhất một ngày, Thần Thi thì chỉ mất ba hoặc bốn canh giờ là đến.
- Phía bên trái trước mặt, nhanh, hàng rào không gian đã được mở ra!
Hòa Nguyệt khẽ kêu lên một tiếng, Lục Ly khống chế Thần Thi bay. Thần niệm của hắn quét qua, vài giây sau phát hiện ra đám người Quân Hồng Diệp, Phùng Vạn Hổ.
- Không ổn!
Sau khi thần niệm của Lục Ly quét qua, lại vừa hay nhìn thấy không gian phía trước hình thành một cái lỗ đen, đám người Quân Hồng Diệp biến mất bên trong lỗ đen.
- Thần Thi mau vào theo!
Đám người Quân Hồng Diệp vừa mới xông vào bên trong đường hầm, dựa theo lẽ thường mà nói bọn hắn không có thời gian hủy đi đường hầm, Lục Ly hẳn là có thể dễ dàng xông vào theo.
Đương nhiên, trong này chắc chắn có nguy hiểm, lỡ như đây là thứ đám người Quân Hồng Diệp sắp xếp để hố hắn, hậu quả sẽ không tưởng được. Không gian đường hầm bị hủy, lực lượng không gian vặn vẹo khủng bố dễ dàng làm xé rách Lục Ly cùng Thần Thi đều thành từng mảnh.
Bùm!
Thần Thi lắc người xông vào trong không gian lỗ đen, Lục Ly cảm giác trước mắt mình có ánh sáng trắng lóe lên, lại xuất hiện trong một giới diện kỳ dị, lập tức thở ra một hơi dài.
Cái giới diện này rất sáng, ánh mặt trời này quá sáng chói mắt, làm cho Lục Ly có chút không thích ứng. Trong không khí nơi này có chút ẩm ướt, dường như hơi nước bốc hơi rất nhanh.
- Hửm?
Sau khi Lục Ly ra ngoài, thần niệm lập tức quét quanh bốn phía, hắn rất nhanh phát hiện nơi phía xa có một đám mấy Hóa Thần đang điên cuồng bay đi nơi xa.
- Còn muốn trốn?
Lục Ly dùng thần niệm tra xét ra được bộ dạng của hai Hóa Thần cuối cùng, chính là người mà Quân Hồng Diệp mang theo bên mình, hắn khống chế từ Thần Thi bắn tới hướng bên kia, điên cuồng đuổi theo không bỏ.
- Ủa?
Bay không quá lâu, phía trước xuất hiện một vùng biển rộng lớn cùng một tòa thành trì, cái thành trì này được xây dựng trên mặt nước, trong thành trì có rất nhiều ‘nhân tộc’ kì dị.
Nói là nhân tộc bởi vì bọn hắn có vóc dáng hơi giống người, có tay có chân, có mắt có cái mũi. Khác biệt chính là làn da toàn thân của bọn họ đều quá đen, giống như than đen, không có tóc, trên đầu có cái sừng thú nho nhỏ, hình thể to lớn, mỗi người đều có chiều cao ít nhất hơn hai thước, xem như là một tiểu người khổng lồ.
Vù! Vù!
Vô số người đen từ phía dưới thành trì bay lên, trong tay đều cầm lang nha bổng vung vẩy hướng Lục Ly, miệng luyên thuyên nói không ngừng, cũng không biết đang nói cái gì.
Vài trăm người bay lên, Lục Ly cảm ứng cảnh giới một chút, trên cơ bản đều là Quân Hầu cảnh, còn có mấy Nhân Hoàng. Với quái vật cấp bậc cỡ này thì Lục Ly không thèm để ý, hắn vốn muốn cho Thần Thi bay vòng qua, nhưng động tác tiếp theo của đám hắc quỷ này chọc giận hắn.
Một đám hắc quỷ luyên thuyên nói chuyện lớn, Lục Ly không có phản ứng, đám người đó lập tức công kích. Lang nha bổng trong tay bọn họ đều có biến hóa, sau đó theo bốn phương tám hướng đập tới chỗ Lục Ly, bên trên lang nha bổng còn có ánh sáng màu xanh đen, màu sắc thể hiện rằng chắc chắn có kịch độc.
- Nghĩ ta là một quả hồng mềm, dễ bắt nạt sao?
Đám người Quân Hồng Diệp mới vừa từ đây bay qua, cái đám hắc quỷ này không chặn lại, ngược lại công kích hắn, Lục Ly lập tức nổi giận, thả ra Linh Phong Thành Bảo, bao bọc tất cả vào bên trong, sau đó thả ra Linh Phong Thần Binh.
Oong!
Linh Phong Thành Bảo rất nhanh đã biến mất, mấy trăm người đen biến thành thi thể rớt xuống dưới, làm cho đám người đen trong thành đều bị dọa sợ. Nhiều người xông lên như vậy, thoáng cái tất cả đều bị giết.
- Đi!
Lục Ly cũng không có thời gian cùng đám người này dây dưa, nếu không thì đám người Quân Hồng Diệp sẽ chạy trốn thật xa, hắn khống chế Thần Thi hóa thành một vầng ánh sáng bay mất.
Vù!
Phía sau thành trì bốc lên khói đen liên tục, Lục Ly nhướng mày, những người đen của thành trì này đang cảnh báo, dường như muốn báo cho thành trì gần đó rằng kẻ thù hùng mạnh đã đến xâm lược.
- Mặc kệ.
Sắc mặt Lục Ly lạnh lẽo, nếu chủng tộc của giới này không biết điều, vậy hắn không ngại một đường giết qua, giết cả giới này thành một dòng sông máu.
- Không đúng!
Lục Ly ngẫm nghĩ, thả Trần Vô Tiên ra, hỏi ý kiến:
- Trần Vô Tiên, vì sao đám hắc quỷ của giới này không chặn đám người Quân Hồng Diệp, mà lại muốn chặn ta?
- Đây là Thủy Nguyên Giới.
Trần Vô Tiên cười khổ một tiếng, giải thích nói:
- Đây là giới diện phụ thuộc Địa Hoàng Giới, nói cách khác Quân Hồng Diệp là thái thượng hoàng của giới này.
- Hèn gì!
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, trên người càng tăng lên sát khí, nếu Thủy Nguyên Giới muốn giúp Quân Hồng Diệp đối kháng hắn, vậy hãy chuẩn bị tinh thần bị hắn huyết tẩy đi.
Chỉ mới bay về phía trước mấy trăm dặm, lại gặp phải một thành trì, nhưng thành trì này không nằm ở giữa biển mà là nằm ở bên bờ sông.