Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thủy Nguyên Giới khắp nơi đều là nước, Trần Vô Tiên giải thích rằng một nửa khu vực bên này, một là biển, hai là sông và hồ nước.
Rầm rầm rầm!
Còn chưa tới thành trì, trong thành có mấy nghìn người bay lên, toàn bộ đều là võ giả Nhân Hầu cảnh trở lên, Nhân Hoàng Cảnh có hơn mười người, còn phát hiện ra hai Địa Tiên.
Mấy nghìn người này rõ ràng là đến với ý đồ không tốt, từng người khí thế hùng hổ, còn chưa có tới gần mà đã thấy sát khí ngút trời.
- Hừm hừm!
Lục Ly hừ lạnh vài tiếng, vung tay lên nói:
- Trần Vô Tiên, giết toàn bộ đám người kia đi, nếu bọn họ không sợ chết, thì tiễn bọn họ đi chết đi!
- Được!
Khí huyết như long tượng tuôn ra từ người Trần Vô Tiên, cây thương trong tay hiện ra, thân thể hắn bay vút đi, cây thương rung lắc giống như một con rắn độc khuấy động không ngừng, hắn giận dữ hét lên:
- Thiên Kích Sát!
Xoẹt xoẹt!
Không gian bốn phía chấn động, tiếp theo xuất hiện hư ảnh của cây thương đầy trời, như vạn mũi tên đồng loạt đâm mạnh tới phía trước, cây thương trông hoàn toàn không giống như là hư ảnh, mà là từng cây thương chân thật.
Rầm rầm rầm!
Không gian phía trước vang lên từng tiếng nổ mạnh, các võ giả bị thương đâm trúng từng người một, tiếp theo sinh ra các vụ nổ lớn. Vụ nổ xảy ra khắp nơi tạo thành vô số vết nứt không gian, nhìn lên trên không trung xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng.
- A a!
Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, công kích của Hóa Thần đỉnh phong rốt cuộc có bao nhiêu kinh khủng? Đừng nói Quân Hầu cảnh, Nhân Hoàng, Địa Tiên, cho dù là Hoá Thần cảnh bình thường cũng không ngăn nổi?
Đồ sát!
Không có gì bất ngờ xảy ra, nếu Trần Vô Tiên ra tay mà không đánh chết được một đám võ giả bình thường, hắn cũng không xứng trở thành Trần Lão Ma tiếng tăm lừng lẫy Cửu Giới.
Qua mười mấy giây, toàn bộ mấy nghìn võ giả bị đánh chết, không có một người nào có thể chạy trốn. Vô số xác chết rơi xuống, nhuộm con sông phía dưới thành một màu đỏ au, trong thành rất nhiều người sợ đến nỗi mắt mở to bằng cái chuông đồng, thân thể lạnh run.
- Đi!
Lục Ly vung tay lên, bay nhanh về phía trước, Trần Vô Tiên lập tức đuổi theo. Sau khi bay qua ngàn dặm lại gặp một thành trì. Bên này cũng vậy đều có đại quân, đang đợi đám người Lục Ly từ sớm, hơn nữa còn bày ra trận thế ở giữa không trung, tỏ ý muốn ngăn cản đám người Lục Ly.
- Giết!
Lục Ly vung tay lên, Trần Vô Tiên xông lên như mãnh hổ, bên này cũng có mấy nghìn quân sĩ, không có cường giả Hóa Thần cấp, bị Trần Vô Tiên ung dung đánh chết.
- Trong thời gian ngắn không đuổi kịp!
Lục Ly nhẹ thở dài, mang theo Trần Vô Tiên bay qua mấy trăm dặm, tìm một nơi không người để dừng chân, hắn thả Hòa Nguyệt ra, kêu nàng bắt đầu thả Tử Thể ra.
Đi ngang qua mấy thành trì đều có quân đội chặn đường, Lục Ly biết trong thời gian ngắn sợ là không đuổi kịp đám người Quân Hồng Diệp. Nếu đã như vậy thì nên để Hòa Nguyệt thả một ít Tử Thể ra, đuổi theo tìm hành tung của đám người Quân Hồng Diệp, tránh để mất dấu.
Hòa Nguyệt nhanh chóng thả Tử Thể ra, Lục Ly quay đầu nhìn Trần Vô Tiên hỏi:
- Các ngươi là từ Thủy Nguyên Giới tiến vào Đấu Thiên Giới?
Thấy Trần Vô Tiên gật đầu, Lục Ly lại hỏi:
- Vậy các ngươi từ giới nào tiến vào Thủy Nguyên Giới? Cửa ra vào ở đâu? Chúng ta nên làm gì để đuổi theo Quân Hồng Diệp?
- Thiên Thai Giới!
Trần Vô Tiên suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Cửa ra vào Thiên Thai Giới cách chỗ này hơi xa, mà Thủy Nguyên Giới cũng không có truyền tống trận loại lớn cự ly xa. Nếu như bọn họ muốn đến cửa ra vào Thiên Thai Giới thì cần liên tục truyền tống trong thời gian hai ngày. Với sự hiểu biết của ta ... với Quân Hồng Diệp, nếu công tử truy sát đến đó, bọn họ rất có thể không dám tới cửa ra vào Thiên Thai Giới.
- Quân Hồng Diệp vẫn luôn vô cùng cẩn thận!
Trần Vô Tiên bổ sung một câu:
- Ta đoán bọn họ có khả năng sẽ tiến vào một thế giới, hoặc sẽ triệu tập quân đội của Thủy Nguyên Giới tiến vào Đấu Thiên Giới, để ngươi sau nhà lửa cháy thì không có thời gian đuổi giết bọn chúng.
- Ừ, rất có thể!
Lục Ly suy nghĩ một lúc rồi tán đồng với quan điểm của Trần Vô Tiên, Kha Mang tuy đã phong ấn đường hầm của Thủy Nguyên Giới và Đấu Thiên Giới, nhưng không hủy đi. Phong ấn cấm chế nho nhỏ của Kha Mang thì đám người Quân Hồng Diệp có thể thoải mái đánh mở, đến lúc đó triệu tập một đám quân đội Thủy Nguyên Giới tiến vào, Lục Ly không thể nào không kiêng dè.
- Hòa Nguyệt!
Lục Ly hạ lệnh:
- Lập tức liên hệ với Kha Mang, Giải Trãi Vương, hủy lối đi đến phía nam Đại địa Đông Doanh. Đồng thời đưa tin cho thái gia gia của ta, để hắn mang theo cường giả đến phía nam Đại địa Đông Doanh trấn thủ, đề phòng đại quân Thủy Nguyên Giới đến xâm lấn.
- Đúng rồi!
Lục Ly nghĩ một lúc rồi hỏi Trần Vô Tiên:
- Các ngươi làm sao hủy diệt cái laoị đường hầm xuất hiện khi đánh thông hàng rào giới diện.
- Cứng rắn đập!
Trần Vô Tiên nói:
- Tốt nhất là cấp bậc Hóa Thần liên tục oanh kích không ngừng, để không gian kia trở nên không ổn định, đường hầm dĩ nhiên sẽ bị lực lượng không gian xoắn nát, không gian nơi đó sẽ trở lại bình thường.
- Ừ!
Lục Ly dặn dò Hòa Nguyệt một câu:
- Nói cho thái gia gia của ta biết, kêu hắn lập tức khởi hành, liên tục oanh kích đường hầm, hủy diệt đường hầm, nói với Thiên Hồ Vương khi đến nơi thì lập tức ra tay.
Hòa Nguyệt nhắm mắt lại bắt đầu chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, Lục Ly trầm ngâm một lát, dặn dò Trần Vô Tiên:
- Ngươi đi tới cửa ra vào Thiên Thai Giới, hủy diệt đường hầm bên kia, tránh để đám người Quân Hồng Diệp chạy trốn, được chứ?
- Được!
Hòa Nguyệt cần thời gian tra xét, hai người không thể luôn chờ đợi như thế. Sức chiến đấu của Trần Vô Tiên rất tốt, cho dù gặp đám người Quân Hồng Diệp, Phùng Vạn Hổ cũng có thể ung dung chạy trốn, chỉ cần hủy diệt đường hầm, đám người Quân Hồng Diệp không thể chạy trốn trong thời gian ngắn. Chờ Hòa Nguyệt tra xét được hành tugn của bọn họ thì có thể tiếp tục truy sát.
Vèo!
Trần Vô Tiên hóa thành tia sáng bay mất, Lục Ly yên lặng chờ đợi Hòa Nguyệt thả Tử Thể ra, dò hỏi tin tức đám người Quân Hồng Diệp.