Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trên đường đi không ngừng gặp phải đại quân chặn đường, Lục Ly không hề để ý tới, nhận rõ phương hướng rồi khống chế Thiên Tà Châu trực tiếp bay đi, dù sao những quân sĩ này có đánh như thế nào cũng đều không thể phá vỡ Thiên Tà Châu.
Một ngày sau đó Lục Ly mở mắt, ánh mắt nhìn về phía Hòa Nguyệt hỏi:
- Chúng ta đến đâu rồi? Tình hình Quân Hồng Diệp bên kia như thế nào?
- Khoảng cách lộ trình còn khoảng hai canh giờ nữa!
Hòa Nguyệt luôn cảm ứng tình huống xung quanh, nàng hồi bẩm nói:
- Bên kia không gian dao động vẫn rất rõ ràng, đám người Quân Hồng Diệp hẳn là vẫn đều ở đó.
- Tốt!
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu tiếp tục bay đi, sau hai canh giờ đã tới một cái hồ lớn, Hòa Nguyệt giải thích nói:
- Gần cái hồ này đều là quân sĩ, Tử Thể của ta tiến vào sẽ bị đánh chết, dao động không gian xuất hiện ở giữa hồ, đại nhân người có thể cảm ứng.
- Được!
Lục Ly dùng thần niệm tra xét ra ngoài, bên ngoài quả nhiên đều là quân sĩ, đang vây quanh Thiên Tà Châu điên cuồng oanh tạc.
Hắn phớt lờ những quân sĩ tầm thường này, thông qua Thiên Tà Châu cảm ứng tình huống xung quanh, rất nhanh đã phát hiện ra vấn đề, chung quanh đây không gian cực kỳ không ổn định, ở nơi xa không gian càng chấn động một cách kịch liệt.
- Đi!
Trong hồ rậm rạp quân sĩ, Lục Ly không thèm đếm xỉa đến, khống chế Thiên Tà Châu va đụng mạnh, bay đến nơi không gian chấn động nghiêm trọng nhất.
Tốc độ Thiên Tà Châu rất nhanh, trong chốc lát đã lao vào trong hồ, trong hồ một mảnh trắng xoá, đều là sương trắng, Lục Ly dùng thần niệm tra xét ra ngoài lại chịu ảnh hưởng, chỉ có thể tra xét trong phạm vi vài dặm.
Càng bay vào trong hồ, bên này quân sĩ càng nhiều, hơn nữa còn có cường giả Địa Tiên cấp hiện, những cường giả kia không ngừng quát lớn, công kích mãnh liệt vào Thiên Tà Châu.
Vèo!
Lục Ly lười giết người, chỉ phóng thích một vài Linh Phong ra ngoài, khiến quân sĩ cường giả gần đó toàn bộ đều choáng váng, Thiên Tà Châu tiếp tục bay về phía trước, sau một lát hắn đã tới nơi có không gian chấn động mạnh nhất.
- Không đúng!
Lục Ly dùng thần niệm liếc nhìn một vòng, quát khẽ, hắn không thấy bóng dáng đám người Quân Hồng Diệp, không phát hiện ra dù chỉ một người.
Nơi này không gian luôn chấn động, nhưng không phải đám người Quân Hồng Diệp oanh kích, mà là... trong hồ có một thứ kỳ dị giống như một cây mây đang giao chiến cùng người màu đen một sừng, không gian chấn động sinh ra từ sự tấn công của dây leo đó.
- Đám người Quân Hồng Diệp đâu?
Lục Ly dùng thần niệm quét qua khu vực xung quanh, còn khống chế Thiên Tà Châu ở bên cạnh lượn quanh mấy vòng, sau khi xác định đám người Quân Hồng Diệp không ở xung quanh, sắc mặt hắn có chút âm trầm nhìn Hòa Nguyệt nói:
- Ngươi làm công tác tình báo kiểu gì vậy? Đám người Quân Hồng Diệp không có ở đây, bọn chúng đi đâu rồi?
- A?
Hòa Nguyệt rất kinh ngạc, bên này có quá nhiều quân sĩ, Tử Thể của nàng mấy lần muốn vào tra xét, lại đều bị đánh chết. Nàng cảm ứng được bên này không gian chấn động dữ dội, tưởng rằng đám người Quân Hồng Diệp đang đánh thông hàng rào giới diện.
- Nếu như bọn chúng không ở nơi này, tạm thời ta cũng không biết bọn chúng đã đi đâu!
Hòa Nguyệt quỳ xuống thỉnh tội nói:
- Đại nhân, Hòa Nguyệt vô năng, xin ngài trách phạt.
Lục Ly sắc mặt âm trầm hỏi:
- Toàn bộ Thủy Nguyên Giới đều sắp xếp cho Tử Thể tra xét sao?
- Còn gần nửa khu vực.
Hòa Nguyệt trả lời:
- Thủy Nguyên Giới rất lớn, so Đấu Thiên Giới còn lớn hơn rất nhiều, muốn trải rộng Tử Thể đến toàn bộ khu vực cần phải có thời gian. Trước mắt khu vực trong phạm vi tra xét cũng không phát hiện ra đám người Quân Hồng Diệp.
- Tiếp tục tra xét, đào sâu ba thước cũng phải tìm ra bọn chúng!
Lục Ly phất phất tay, dùng thần niệm dò xét ra ngoài, quét qua dây leo kỳ lạ kia, trong lòng của hắn hiện lên một ý niệm, cái dây leo này rốt cuộc là đám người Quân Hồng Diệp cố ý sắp xếp để thu hút lực chú ý của bọn họ, quấy nhiễu việc tra xét? Hay là quái thú xuất hiện ngoài ý muốn, đúng lúc Thủy Nguyên Giới cử một đại quân lớn đến bao vây ở đây?
Sau một hồi quan sát, Lục Ly chắc chắn rằng đây chỉ là một sự trùng hợp, không phải do đám người Quân Hồng Diệp sắp đặt.
Bởi vì trong hồ lớn có không ít người chết, hắn tùy ý quét mấy lần đều phát hiện có ít nhất mấy vạn cường giả bị giết, cường giả Địa Tiên cấp đã bị giết không ít. Đám người Quân Hồng Diệp nếu như chỉ là vì muốn chuyển dời sự chú ý của hắn, cũng không cần phải phái nhiều người đến chịu chết như vậy.
- Đây là cái gì?
Lục Ly tò mò nhìn chằm chằm quái vật dây leo, cái này thoạt nhìn như là thực vật? Nhưng giống như có linh trí? Lực công kích cực kỳ sắc bén, lẽ nào đây là một chí bảo.
Thứ này hình dáng giống như dây leo không giống là đuôi của quái vật, ngược lại như một cây dây mây dài? dây leo này toàn thân tràn ngập màu máu, phần lộ ra mặt hồ ước chừng dài mấy trăm trượng, thô cỡ đầu người, trên mặt có chi chít những gai nhỏ, dây leo dài ở trên mặt hồ quét ngang, quất nhân tộc võ giả đến gần.
Chung quanh trên mặt hồ có hơn vạn võ giả, mà thực lực đều mạnh, Lục Ly tra xét rõ ràng một chút, bây giờ vẫn còn hai Hóa Thần ẩn núp. Địa Tiên ít nhất có mấy trăm người, chả trách trên đường đi không có cường giả nào đến cản đường, thì ra đều đến đây rồi.
Cường giả không đi ngăn cản hắn? Ngược lại đi đến đây công kích dây leo lạ này? Lục Ly trong lòng càng tò mò, không lẽ đây chính là chí bảo? Nếu không thì dây leo này hẳn là không có cách nào di chuyển đi, cho dù có sức tấn công rất cường đại, cứ cho người ta đừng lại gần nó là được, cũng không nhất thiết phải phái nhiều cường giả đến vây giết.
Dù sao bọn Quân Hồng Diệp không ở đây, Hòa Nguyệt muốn tra xét hành tung của đám người cần phải có thời gian. Lục Ly dứt khoát để cho Thiên Tà Châu ở đây, chuyên tâm quan sát trận chiến lớn trước mặt.
Khi người màu đen một sừng phát hiện Thiên Tà Châu thì phân ra mấy trăm cường giả đến công kích, những người còn lại thì càng thêm liều mạng công kích cây dây leo dài kỳ lạ, dường như sợ bị Lục Ly giựt mất vậy.