Bạch quản sự rất khách khí, dù không đứng dậy, nhưng trên mặt vẫn mang theo ý cười khiến người thoải mái, mời hai người ngồi xuống, lại sai kẻ hầu dâng trà, sau đó mới hỏi:
- Hai vị định bán ra linh tài hay bảo vật gì? Thiên Ngục thương hội chúng ta là thương hội lớn nhất Thiên Đảo Hồ, báo giá tuyệt đối sẽ khiến hai vị hài lòng.
Liễu Di liếc nhìn Lục Ly, ý tứ là do hắn toàn quyền làm chủ, Lục Ly bèn dứt khoát đứng dậy chắp tay nói:
- Bạch đại nhân, trước khi bán đồ ta muốn xác định một điểm, bán đồ ở đây có thể tuyệt đối an toàn hay không? Ý ta là… tin tức về chúng ta liệu có thể được bảo mật, người bên ngoài không ai biết được thứ này là do chúng ta bán ra?
- Ha ha ha!
Bạch quản sự cười lên ha hả, lắc đầu đáp nói:
- Tiểu ca, có lẽ ngươi không quá hiểu về Thiên Ngục thương hội chúng ta. Đây là thương hội năm đó do Thiên Ngục lão nhân đích thân sáng lập, hơn hai nghìn năm qua, thương hội này chưa từng xảy ra sự cố gì, cũng chưa từng phát sinh bất kỳ chuyện gì ảnh hưởng tới danh dự thương hội. Nếu ngươi không tin tưởng, có thể tuỳ ý ra ngoài hỏi dò một phen. Không thể tiết lộ bất kỳ tin tức nào về khách hộ, đây là nguyên tắc cơ bản nhất của thương hội chúng ta.
Lục Ly triệt để yên tâm, hắn đặt bao bọc lên bàn, nói:
- Đây là thứ chúng ta muốn bán, ngươi định giá đi.
Lão giả tùy ý mở ra bao bọc nhìn lướt qua một phen, thần sắc trên mặt đột nhiên thoáng phần trịnh trọng, hắn cầm lên một viên Huyết Trùng Quả nhìn mấy lần, hỏi:
- Tiểu ca, đây là Huyết Trùng Quả?
Lục Ly khẽ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, đây là Huyết Trùng Quả sau khi được chúng ta cải tiến, so với Huyết Trùng Quả phổ thông thì dược lực mạnh hơn không ít.
Bạch quản sự nhìn kỹ vài lần mới đứng dậy nói:
- Hai vị chờ một lát, ta đi mời người giám định. Nếu xác định dược lực quả thực mạnh hơn không ít, chúng ta sẽ cho ra một cái giá khiến các ngươi mãn ý.
Bạch quản sự vội vàng rời đi, rất nhanh liền có hai thị nữ đi tới, bưng theo một ít linh quả, để tránh hai người Lục Ly nhàm chán chờ đợi. Linh quả miễn phí, hai người tự nhiên không cần khách khí, cầm lên từ từ nhấm nháp.
Sa sa sa!
Đợi chừng ba nén hương Bạch quản sự mới trở về, hắn không trở về một mình, sau lưng còn đi theo một phụ nhân xinh đẹp.
Lục Ly vừa nhìn thấy phụ nhân này, tròng mắt khẽ sáng lên, Liễu Di thoáng nhìn liền cũng cảm thấy có chút tự ti.
Phụ nhân này quá đẹp, nếu phải dùng một chữ hình dung, vậy chính là... mị!
Nét mặt phụ nhân nhìn không hề già, thậm chí nếu không nhìn kỹ, có vẻ không khác Liễu Di là mấy. Chẳng qua khí chất lại khiến người cảm thấy như là một vị phụ nhân, vóc dáng nàng rất nóng bỏng, đường cong lồi lõm rõ nét, khoác trên mình một thân váy dài màu đỏ nhạt, lại không hề hở hang, thần tình cũng không khắc ý khoe khoang, ngược lại có chút đoan trang, khóe miệng ngậm lấy ý cười nhàn nhạt.
Nhưng mà!
Lúc Lục Ly và Liễu Di nhìn thấy phụ nhân, trong đầu bất giác đều hiện lên một chữ “Mị”, cảm giác trên thân phụ nhân cất giấu mị hoặc. Dù không tận lực biểu hiện vẫn khiến người vừa nhìn liền có thể cảm giác được quyến rũ, quả thực là trời sinh mị cốt.
- Khục, vị này là Yên phu nhân, là quản sự cao cấp của thương hội chúng ta.
Bạch quản sự nhẹ giọng đằng hắng một tiếng, bừng tỉnh Lục Ly, giới thiệu với hai người giới thiệu một phen, sau đó cười nói:
- Huyết Trùng quả các ngươi mang tới chúng ta đã giám định, Yên phu nhân vừa vặn đi ngang qua, nói muốn tới gặp các ngươi.
Lục Ly và Liễu Di ngấm ngầm cảm ứng, lại phát hiện không cách nào cảm ứng được khí ứng Yên phu nhân. Điều này chỉ chứng tỏ hai điều, hoặc là Yên phu nhân không có bất kỳ chiến lực gì, hoặc là cảnh giới quá cao, hai người căn bản không cảm ứng được cảnh giới của nàng.
Yên phu nhân khẽ cười một tiếng, khom người nói:
- Chào muội muội, chào tiểu huynh đệ.
Khí trường Yên phu nhân quá mạnh, Liễu Di có chút co thức đứng dậy hoàn lễ:
- Chào phu nhân!
Lục Ly thường niên ngắm nhìn khuôn mặt tuyệt sắc của Lục Linh, sức miễn dịch đối với mỹ nữ tương đối mạnh, rất nhanh liền khôi phục trấn định. Đầu óc gấp chuyển, biết phẩm chất Huyết Trùng Quả chắc là không sai, bằng không Yên phu nhân cũng sẽ không tới, đã vậy liền không thể quá mức thân mật với Yên phu nhân, miễn sau này không tiện chào giá.
Hắn nghĩ nghĩ một lát bèn hờ hững gật đầu đáp nói:
- Chào Yên phu nhân.
Lục Ly thần tình đạm mạc, ngữ khí bình tĩnh khiến Yên phu nhân và Bạch quản sự không khỏi sững sờ. Đừng nói Lục Ly chỉ là một võ giả tuổi trẻ, sợ rằng rất nhiều tộc trưởng gia tộc đều không thể bình tĩnh như vậy trước mặt Yên phu nhân a?
Yên phu nhân phản ứng rất nhanh, nàng liếc nhìn Lục Ly nói:
- Huyết Trùng Quả của các ngươi chúng ta đã giám định sơ bộ, phẩm chất không sai. Chẳng qua đến cùng có thể tăng phúc bao nhiêu dược lực, còn cần tiến một bước thí nghiệm. Bởi thế ta chuẩn bị sai người đi trước luyện dược, nhìn xem dược lực thành phẩm cuối cùng ra được sẽ tăng cường thế nào. Chỉ cần xác định dược lực có thể tăng cường, giá cả đều dễ nói, các ngươi thấy sao?
Đối phương muốn thử dược, xác định Huyết Trùng Quả có hữu dụng hay không, điểm này cũng là hợp tình hợp lý, Lục Ly hỏi:
- Cần mất bao lâu?
- Hai canh giờ!
Yên phu nhân đảo mắt quay sang nhìn Bạch quản sự nói:
- Hai canh giờ này, các ngươi có thể để Bạch quản sự dẫn đi dạo quanh thương hội một vòng. Coi trọng thứ gì, chỉ cần một ngàn Huyền Tinh đổ lại thì đều có thể mua xuống, coi như ta bồi lễ hai vị.
Hai canh giờ không lâu, Yên phu nhân lại rất khách khí, bằng với đưa tặng hai người một ngàn Huyền Tinh. Hai người lập tức đồng ý, Yên phu nhân cười rời đi, Lục Ly và Liễu Di thì được Bạch quản sự dẫn vào bên trong thương hội.
Vừa tiến vào bán trường, hai người thiếu chút hoa cả mắt, bên trong quá lớn, ước chừng mấy trăm cửa hàng, hơn nữa còn chỉ là một tầng, mặt trên hẳn còn có tầng hai.
Chỉ với đồ vật ở tầng một, hai người đã bị hù không nhẹ, thứ trong đó động tí là mấy ngàn Huyền Tinh, hai người nhìn thấy một thanh bảo đao Địa giai cửu phẩm, ghi giá lên tới tận một vạn Huyền Tinh.