Huyền kỹ, đan dược, chiến giáp, Huyền khí, chiến xa, linh tài, đủ loại đồ vật thứ gì cũng có, chỉ cần đầy đủ Huyền Tinh, nơi này có hết thảy mọi thứ mà ngươi muốn.
Trong cửa hàng Lục Ly còn thấy được một ít nữ tử xinh đẹp, hơn nữa đều được ghi giá công khai, hóa ra đây đều là nữ nô.
Đi dạo một vòng, trừ Liễu Di mua mấy bộ y phục, hao tốn mấy trăm Huyền Tinh ra. Hai người không mua thêm bất cứ thứ gì, bởi vì rất nhiều thứ căn bản mua không nổi.
Đi tới đi lui, trước mặt bất ngờ xuất hiện một hành lang, còn là hướng xuống, có người ra ra vào vào, Lục Ly hiếu kì hỏi:
- Bạch quản sự, dưới kia bán gì vậy?
- Nô lệ!
Bạch quản sự thấp giọng giải thích nói:
- Mặt dưới toàn là bán nô lệ dị tộc, có mỹ nữ, cũng có cường giả. Hôm nay vừa vặn đưa tới một nhóm, hai vị có muốn vào xem?
- Dị tộc?
Lục Ly chưa nghe nói qua nên có chút khó hiểu, Liễu Di nhẹ giọng giải thích nói:
- Thế giới này của chúng ta kết nối với rất nhiều tiểu thế giới, trong những tiểu thế giới kia đều có dị tộc. Trong Thiên Đảo Hồ tựu hồ cũng có một thông đạo, thường xuyên có võ giả đại gia tộc tiến vào chinh chiến, chiến thắng liền có thể mang về tù binh dị tộc làm nô lệ, bán ra giá cao.
Bạch quản sự khẽ gật đầu, cười nói tiếp:
- Thật ra Thiên Đảo Hồ không chỉ nối liền với một tiểu thế giới, mà tổng cộng có ba nơi, bởi thế nô lệ dị tộc ở Thiên Đảo Hồ không tính là chuyện gì hiếm lạ.
- Đi xem xem!
Lục Ly bị câu lên hiếu kỳ, nhờ Bạch quản sự dẫn đường đi xuống một đại điện dưới lòng đất. Người dưới đó rất nhiều, ai nấy đều vây quanh từng chiếc lồng chỉ trỏ, Lục Ly và Liễu Di nhìn mấy lần, cảm thấy rất lạ lẫm.
Trong đại điện có tổng cộng mười chiếc lồng, chứa mười tên dị tộc, trong đó có tám dị tộc là mỹ nữ. Có ba mỹ nữ dị tộc sau lưng mọc vũ dực (lông cánh), khiến Lục Ly và Liễu Di mới đầu nhìn còn tưởng là quái vật. Ngoài ra có năm mỹ nữ dị tộc lỗ tai rất nhọn, phía sau mọc đuôi, nhìn không khác gì từng con mèo cái.
- Đây là người Vũ tộc, đây là Miêu Nữ!
Bạch quản sự giải thích nói:
- Người Vũ tộc biết bay, chẳng qua mấy tên nữ tử Vũ tộc này thực lực quá yếu, không bay cao được, cũng không bay được lâu. Còn nữ tử Miêu Tộc thì có chiếc lưỡi đặc biệt lợi hại, hắc hắc...
Có mặt Liễu Di ở đây nên Bạch quản sự không tiện nói nhiều, Lục Ly nghe mà cái hiểu cái không. Sau khi hắn nhìn thấy giá ghi trên lồng liền cũng mất đi hứng thú.
Một tên nữ tử Vũ tộc thấp nhất đều cần một vạn Huyền Tinh, nữ tử Miêu Tộc càng đắt, chí ít đều cần hai vạn Huyền Tinh trở lên, phải biết một viên Định Thần đan mới chỉ cần năm trăm Huyền Tinh mà thôi.
Lục Ly đảo mắt nhìn về phía hai tên võ giả dị tộc còn lại, hai võ giả này cùng thuộc một chủng tộc, bộ dạng rất xấu. Đều chỉ cao một thước, là người lùn, da dẻ xanh mướt, trong mắt toàn là quang mang tà ác khiến người cảm thấy rất không thoải mái.
Bạch quản sự giải thích nói:
- Đây là Lục Ải Nhân, chiến lực hai tên này có thể so với Hồn Đàm cảnh tiền kỳ, mang về làm hộ viện trông nhà rất không sai.
- Hồn Đàm cảnh.
Lục Ly và Liễu Di liếc nhau, trong lòng âm thầm kinh hãi, võ giả Hồn Đàm cảnh mà cũng dám lấy ra bán, vạn nhất mua về giết luôn chủ nhân thì sao?
Bạch quản sự nhìn ra lo lắng của hai người, cười nói:
- Phương diện an toàn các ngươi có thể hoàn toàn yên tâm, hai tên Lục Ải Nhân này đều bị gieo hồn trùng, chủ nhân chỉ cần khẽ động tâm niệm bọn hắn liền đau đớn khó chịu, thậm chí có thể nhẹ nhàng giết chết. Chúng ta lấy ra bán, khẳng định là đã thuần hóa, tuyệt đối sẽ không tổn thương chủ nhân, ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh.
- Thứ tốt!
Tròng mắt Lục Ly sáng rực lên, mua một tên Lục Ải Nhân tương đương với nhiều thêm một cường giả Hồn Đàm cảnh làm tay chân. Nếu mua được năm tên, vậy không phải có thể đối kháng Huyết Sát bang?
- Năm vạn Huyền Tinh...
Liễu Di kinh hô một tiếng, kinh tỉnh cả Lục Ly, hắn nhìn mấy lần ghi giá trên lồng, lập tức trợn tròn mắt.
Năm vạn Huyền Tinh, giá này sợ rằng bán cả tiểu gia tộc cũng mua không nổi. Gia tộc hay thế lực có thể xuất ra năm vạn Huyền Tinh, tuyệt đối có được mấy tên Hồn Đàm cảnh, cần gì phải mua loại nô lệ này?
Bạch quản sự bổ sung một câu khiến Lục Ly triệt để đứt đi ý niệm mua nô lệ:
- Lục Ải Nhân này rất phàm ăn, hơn nữa còn chỉ ăn linh tài đặc thù, một ngày thường thường cần phải ăn ba mươi Huyền Tinh linh tài, bởi thế nô lệ loại này không mấy được hoan nghênh.
Một ngày ăn ba mươi Huyền Tinh, một tháng liền cần gần ngàn, một năm cần hơn một vạn Huyền Tinh, loại nô lệ như thế dù có là gia tộc tứ phẩm sợ rằng cũng khó mà nuôi nổi.
Chuyển vài vòng, thời gian cũng gần tới, Bạch quản sự liền dẫn hai người về lại thiền điện. Ngồi xuống một lát, Yên phu nhân liền tới, vừa tiến vào liền khiến gian phòng sáng bừng cả lên.
Lục Ly liếc nhìn Yên phu nhân, trong lòng lần nữa thầm than, trời cao đối xử quá tốt với nữ tử này, cái gì gọi là vưu vật trời sinh? Đây chính là.
Trên mặt Yên phu nhân vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt, nàng gật đầu thăm hỏi với Liễu Di một cái, sau đó quay sang nhìn Lục Ly nói thẳng:
- Đồ của các ngươi rất tốt, ra giá đi, chúng ta muốn hết!
- Rất tốt?
Liễu Di không khỏi kích động, Yên phu nhân khẳng định giá trị Huyết Trùng Quả, như vậy đồng nghĩa với sau này Liễu gia có thể liên tục giành được Huyền Tinh, có thể đổi lấy tài nguyên vô tận, không ngừng mời chào võ giả phát triển lớn mạnh.
Lục Ly triệt để yên tâm, chẳng qua tình tự trên mặt lại không có quá nhiều ba động, hắn hỏi ngược lại:
- Rất tốt là tốt thế nào? So với Huyết Trùng Quả bình thường thì dược lực mạnh hơn bao nhiêu?
Yên phu nhân và Bạch quản sự khẽ liếc mắt nhìn nhau, thiếu niên này nhìn qua chẳng khác gì đứa nhà quê, không ngờ lại trấn định đến thế, hơn nữa còn nói trúng ngay vấn đề then chốt.