Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhắc đến hai nàng, Lục Ly mới nhớ ra chuyện hai nàng vừa nói, hắn dò hỏi:
- Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch bảo Lục Trảm Thiên trêu chọc hai muội ấy, các nàng có biết nội tình không?
Bạch Hạ Sương vừa nghe đã nổi giận nói:
- Chuyện này ta biết, mấy hôm đó tỷ tỷ bế quan không đi, mà ta đến thăm Hồng Ngư tỷ, cũng không thấy tận mắt. Bằng không nếu mà gặp phải ta, ta sẽ tự mình ra tay dạy dỗ tên Lục Trảm Thiên kia. Uống rượu say rồi làm loạn, đùa bỡn Tiểu Tịch chưa tính, lại còn nhục mạ Bát Nhã, suýt nữa khiến ta điên lên.
- Gia gia đâu? – Lục Ly cau mày hỏi- Chuyện này Lục gia không nói gì?
Lục Ly đã từng nói mấy lần với Lục Chính Dương, nhất định phải giữ nghiêm gia phong, không được để con cháu Lục gia mượn uy danh hắn làm điều xằng bậy.
Đương nhiên hắn cũng biết Lục gia hiện giờ là đệ nhất gia tộc ở Đấu Thiên Giới, trong đám con cháu Lục gia cũng không khỏi có kẻ dương dương tự đắc, cho dù bên ngoài tiết chế, những bên trong không biết đã làm ra loại chuyện gì.
Tuổi trẻ ngông cuồng, dù cho có phạm chút tội, Lục Chính Dương sẽ thật sự giết chết bọn chúng sao?
- Gia gia ở thành Thần Khải, bên đó bị hủy diệt rồi, ngài đang dựng lại. Hơn nữa thành Thí Ma cũng phải dựng lại, mấy ngày này ngài không ở Mộc Ngục!
Bạch Thu Tuyết giải thích một tiếng, sau đó thở dài não nề:
- Lục Trảm Thiên đã bị đánh thành phế nhân, coi như đã chịu báo ứng. Ngũ Thái Công không tìm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch gây chuyện, ta thấy nên bỏ qua thôi.
- Sao có thể bỏ qua được?
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, Dạ Tra là người thân cận nhất của hắn, Bát Nhã coi như là muội muội hắn, ngược lại đối với một số công tử Lục gia hắn nửa điểm tình cảm cũng không có. Đám người kia xem thường Dạ Tiểu Tịch và Bát Nhã, cũng giống như đang xem thường hắn, sao hắn có thể để yên?
Mặc dù Lục Ly không chịu để yên, những cũng không thể trực tiếp ra mặt. Bởi nếu vậy thì sẽ không để cho Ngũ Thái Công chút mặt mũi, Ngũ Thái Công lại là một trong số ít những người hắn kính trọng nhất.
Hắn cho mời Dạ Lạc đến một chuyến để hỏi rõ sự tình, đúng thật là Lục Trảm Thiên cố ý gây sự, Dạ Tiểu Tịch và Bát Nhã không có lỗi.
Không phải hắn không tin Bạch Hạ Sương, chỉ do Bạch Hạ Sương có quan hệ thân thiết với Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, Lục Ly sợ rằng Bạch Hạ Sương sẽ nhìn nhận sự việc theo cách chủ quan, theo bản năng sẽ nói giúp hai nàng.
Sau khi làm rõ ràng, Lục Ly bảo Dạ Lạc đến nói với Ngũ Thái Công mấy lời, để ông tự giải quyết. Hắn tin tưởng Ngũ Thái Công sẽ làm ra lẽ, dù sao con cháu dòng dõi nhà hắn cũng rất nhiều.
Quả nhiên!
Có Lục Ly nhúng tay vào, Ngũ Thái Công lập tức làm rõ sự việc. Tuy rằng Lục Trảm Thiên giờ khắc này vẫn nằm trên giường bệnh, phụ thân hắn còn tìm kiếm linh dược thượng đẳng để giúp hắn khôi phục mệnh căn, nhưng Ngũ Thái Công tức khắc thông báo, đuổi Lục Trảm Thiên ra khỏi nhà, vĩnh viễn không được trở về.
Tin tức này truyền ra, thành Kim Cương nhao nhao lên, vốn dĩ rất nhiều con cháu Lục gia đều tức giận khôn nguôi, kêu gào đòi đi tìm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch gây chuyện, thoáng chốc đã im hơi lặng tiếng.
Trong suy nghĩ của rất nhiều con cháu Lục gia, tộc Thanh Loan dù là chủng tộc thượng cổ, nhưng chỉ là tiểu tộc. Dạ Tra là người mạnh nhất cũng chỉ đến Nhân Hoàng cảnh, mà Nhân Hoàng cảnh ở Lục gia lại nhiều như mây.
Bát Nhã có thân phận bất phàm, nhưng nếu Khổng gia không dựa vào Lục gia, sao có thể phát triển nhanh vậy? Chẳng qua công tử Lục gia đùa giỡn Dạ Tiểu Tịch một chút, không chỉ mệnh căn bị phế bỏ, tu vi cũng bị mất luôn, chuyện này truyền ra ngoài mặt mũi Lục gia giấu vào đâu? Uy nghiêm của đệ nhất gia tộc để vào đâu?
Lũ con cháu trẻ tuổi không dám làm loạn, chỉ có đám cao cấp ở Lục gia bất mãn, lũ lượt tìm đến Ngũ Thái Công.
Ngũ Thái Công không nói gì, chỉ bảo bọn hắn đến Hoa Anh Cốc tìm Lục Ly nói chuyện, cả đám nghe thấy là chủ ý của Lục Ly đều hoảng sợ.
Lúc trước Lục Trảm Thiên đắc tội với Lục Ly phải chịu gia pháp, sau đó Lục Phong Vẫn cũng đắc tội Lục Ly, Lục Ly cũng hạ thủ không lưu tình.
Rất nhiều con cháu Lục gia trong lòng tự biết, Lục Ly đối với Lục gia không có tình cảm quá sâu đậm, Lục gia năm đó lạnh nhạt với Lục Ly. Nếu kẻ nào còn dám làm loạn, Lục Ly nổi điên lên, cả lũ sẽ không được yên ổn.
Lục Ly hiện giờ không chỉ là người đứng đầu Lục gia, mà còn là người đứng đầu Đấu Thiên Giới, uy danh ngang hàng với Đấu Thiên Đại Đế.
Nếu Lục Ly không vui, cho dù giết mấy con cháu Lục gia, Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương và Ngũ Thái Công không những không trách phạt, ngược lại còn chống lưng cho hắn...
Lục Chính Dương không ở thành Kim Cương, nhưng chẳng bao lâu đã phái người chuyển lời về, ủng hộ cách giải quyết của Lục Ly.
Đồng thời ông còn để Ngũ Thái Công trấn chỉnh quy định gia tộc, con cháu trong tộc dám làm xằng bậy đều nghiêm trị như nhau. Sau này kẻ nào làm tác oai tác quái, cứ chiếu theo quy định mà xử phạt, không cần phải nể nang mặt mũi.
Lục Ly biết được cách xử phạt của gia tộc thì không quản nữa, trục xuất Lục Trảm Thiên ra khỏi gia tộc, tất sẽ làm con cháu Lục gia thu liễm đôi chút. Đương nhiên một thời gian sau, một ít con cháu Lục gia sẽ tiếp tục làm xằng bậy, đó là chuyện căn bản không thể nào khống chế. Đây là thói hư tật xấu của con người, gia tộc lớn luôn có vài kẻ bại hoại...
Lục Ly dẫn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đi khắp Mộc Ngục du ngoạn, Mộc Ngục đâu đâu cũng có rừng tùng rậm rạp, sông suối chảy róc rách, rất nhiều nơi phong cảnh hết sức đẹp đẽ. Hiện giờ vẫn còn vài nơi có hỗn độn thú cường đại, cho nên người bình thường không thể du ngoạn khắp nơi.
Lục Ly đáp ứng sẽ ở bên Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương một tháng, thử xem có thể mang thai hay không. Cho nên hắn không tu luyện, ban ngày dẫn hai nàng đi Mộc Ngục du sơn ngoạn thủy, ban đêm tìm nơi liều chết triền miên.
Bạch Thu Tuyết rất an tĩnh, Bạch Hạ Sương lại vui vẻ nhất, nàng hiếu động, trước đây thường du ngoạn một mình, sau này có thêm Bát Nhã và Dạ Tiểu Tịch, hiếm có khi được Lục Ly dẫn đi du ngoạn.