Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1551 - Chương 1539: Nhan Chân Đến

Bất Diệt Long Đế Chương 1539: Nhan Chân đến

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thêm vào Tử Thể của Hòa Nguyệt, bọn họ rất rõ ràng hành tung đã bị Lục Ly nắm giữ, đã như vậy thì ẩn nấp không có ý nghĩa gì, không bằng quang minh chính đại giết qua.

Lục Ly xem bản đồ Thủy Nguyên Giới, suy nghĩ một hồi chỉ hướng một chỗ, nói:

- Chúng ta truyền tống đi nơi này, quyết chiến ở thành Lôi Thần.

Thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới xem bản đồ, cảm kích quỳ hướng Lục Ly. Thành trì mà Lục Ly chọn là một tòa thành trên đảo, bốn bề là biển. Bên này bởi vì ở trong biển thường có sấm chớp mưa bão, cho nên thành trì ít ỏi, không có nhiều con dân. Lục Ly lựa chọn quyết chiến ở đây khiến Thủy Nguyên Giới không chết nhiều người.

Tiếp tục truyền tống, qua năm canh giờ, nhóm Lục Ly đến thành Lôi Thần. Thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới lập tức hạ lệnh khiến cho con dân trong thành trì và bốn phía tập thể di chuyển, nếu không thì sẽ bị đại chiến sắp đến ngộ thương ngộ sát.

Lục Ly khiến thái thượng hoàng phái cường giả đi đưa tin cho năm Hóa Thần xâm nhập, hắn chờ bọn họ ở thành Lôi Thần, muốn Thiên Tà Châu thì cứ đến.

Làm xong tất cả điều này, Lục Ly thu thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới vào trong Thiên Tà Châu, mang theo Hòa Nguyệt ngồi xếp bằng trên tảng đá ngầm ngoài thành, yên lặng chờ đợi.

So sánh lần trước cường giả Cửu Giới xâm nhập, lần này áp lực trên người Lục Ly nhẹ rất nhiều. Cho dù Nhan Chân mặc Thần Khí, cầm thần binh kéo đến, ít nhất hắn sẽ không thất bại thảm hại.

Ung dung ngồi xếp bằng trên đá ngầm, Hòa Nguyệt lặng lẽ đứng sau lưng Lục Ly, gió thổi trên đá ngầm rất mãnh liệt, thổi vạt áo của hai người bay phần phật. Tóc bạc của Lục Ly không cột lại, mặc gió to thổi bay rối.

Theo thời gian trôi qua, sắc trời dần dần tối, phía trời xa mây đen dày đặc, lôi xà lấp lánh, xem ra rất nhanh sẽ có bão táp.

Lục Ly an nhiên ngồi xếp bằng, Hòa Nguyệt đứng phía sau hắn vẻ mặt bình tĩnh, tận mắt thấy Thần Thi đánh chết Hóa Thần đỉnh phong như nghiền con kiến, Hòa Nguyệt tràn đầy niềm tin vào Lục Ly.

Qua một canh giờ, sắc trời hoàn toàn tối đen, trong thành rốt cuộc sáng lên một cột sáng tận trời, giây lát sau, năm bóng dáng ngưng tụ hiện ra trong truyền tống trận.

Năm người vừa đi ra, thần niệm cường đại lập tức quét toàn thành, đa số khóa chặt Lục Ly ngồi trên đá ngầm cách ngoài thành không xa.

Thần niệm của Lục Ly cũng lập tức quét hướng năm người, thần niệm quét qua từng người, dễ dàng khóa chặt một người trong số đó.

Bởi vì người này nhìn giống thủ lĩnh của năm người, khí độ cùng uy nghi rất mạnh. Làm cho người ta chú ý nhất là người này mặc một bộ chiến giáp màu tím, chiến giáp này không chỉ phi thường hoa lệ, hoa văn bên trên cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa bên trong mơ hồ có khí lưu chảy xuôi, cảm giác như có con rồng ẩn nấp trong chiến giáp.

- Thần Khí! Nhan Chân đến!

Lục Ly trong lòng lập tức làm ra phán đoán, hắn cảm thụ được thần uy nhè nhẹ từ trong thần giáp này, toàn bộ Cửu Giới, sở hữu chiến giáp Thần Khí chỉ có tộc vương Nhan gia, Nhan Chân.

Sau khi nhóm Nhan Chân đến thành Lôi Thần thì không làm hành động gì, chỉ thả ra hơi thở cường đại trấn áp một số thám báo ở lại trong thành trì, khiến bọn họ không dám loạn động.

Thần niệm của Nhan Chân khóa chặt Lục Ly, trên khuôn mặt đường cong rõ ràng của hắn lộ ra một chút ngạc nhiên nghi ngờ. Bởi vì cảnh giới của Lục Ly đã đạt đến Hóa Thần cảnh, theo như nhóm người Quân Hồng Diệp kể lại, mấy năm trước cảnh giới của Lục Ly là Địa Tiên cảnh, hơn nữa rõ ràng không đột phá quá lâu.

Mới vài năm, một thanh niên theo Địa Tiên cảnh tu luyện đến Hóa Thần cảnh, chuyện này nếu như truyền ra, e rằng Cửu Giới sẽ nhấc lên sóng thần. Dù là Nhan Thiên Cương được gọi là đệ nhất thiên tài Nhan gia, năm đó theo Địa Tiên đột phá đến Hóa Thần cũng mất mười năm.

Nhan Chân còn nhớ kỹ năm đó Lục Ly đi Trung Hoàng Giới đại náo thì chưa đến hai mươi tuổi, thời gian cũng mới trôi qua mười mấy năm. Mười mấy năm, từ Quân Hầu cảnh tu luyện đến Hóa Thần cảnh, tốc độ hơi bị nghịch thiên.

- Không thể khiến Lục Ly tiếp tục trưởng thành nữa!

Nhan Chân âm thầm quyết định, Lục Ly quá nguy hiểm, nếu tiếp tục khiến hắn trưởng thành thì dễ thành Thần. Cho dù đi Thần Giới, nếu có cơ duyên lớn, hắn vượt qua Nhan Thiên Cương cũng không khó khăn gì, đến lúc đó có lẽ Nhan gia sẽ bởi vì hắn mà vạn kiếp bất phục.

Đương nhiên!

Tuy rằng rất kiêng kỵ Lục Ly, nhưng Nhan Chân không quá lo Lục Ly hiện tại sẽ mang đến uy hiếp gì lớn cho Nhan gia. Đừng nói cảnh giới hiện tại của Lục Ly, dù hắn thành Thần cũng không khiến Nhan Chân e sợ. Bởi vì Nhan gia có thành Thần Hoàng, tòa thành Thần trong lịch sử mấy Thần Linh muốn phá vỡ, lại không cách nào phá vỡ.

Nhan Chân trầm tư giây lát, cả người bay lên, bốn Hóa Thần của Nhan gia lập tức theo sát sau lưng. Bốn người này đều là cường giả cấp lão tổ của Nhan gia, đều là Hóa Thần đỉnh phong, có hai người này là người trong Nhan gia, hai người khác là cường giả phụ thuộc đi theo Nhan gia.

Nhan Chân đến ngoài thành, ngừng lại ở nơi cách Lục Ly vạn trượng. Khoảng cách vạn trượng nói xa cũng không xa, với thực lực của năm người giây lát đã vượt qua, nhưng khoảng cách này sẽ không khiến Lục Ly hiểu lầm, cho rằng bọn họ lập tức muốn ra tay.

Nhan Chân nhìn Lục Ly ở phương xa, dùng Huyền Lực chấn động mở miệng nói:

- Lục Ly, ta là tộc vương Nhan gia, Nhan Chân.

Lục Ly không có đứng lên, ánh mắt đối diện với Nhan Chân từ xa, Thiên Tà Châu ở trong tay hắn lóe sáng, thu Hòa Nguyệt vào, sau đó mở miệng nói:

- Chào Nhan tộc vương, hoan nghênh đến Thủy Nguyên Giới, không biết các ngươi lần này đến có chuyện gì không? Là muốn... nhặt xác cho nhóm Nhan Cô?

Lục Ly không nể mặt Nhan Chân chút nào, bởi vì hắn cho rằng chẳng có gì để nói với Nhan Chân. Hắn đánh chết mấy Hóa Thần của Nhan gia, người Nhan gia liên lụy đến nghìn vạn con dân Đấu Thiên Giới bị giết. Lục Ly và Nhan gia đã là thù sâu như biển máu, không có khả năng đàm phán hòa bình.

- Ha ha!

Nhan Chân không tức giận chút nào, bốn lão nhân đứng bên cạnh cũng vẻ mặt bình tĩnh, những lão quái vật này đều cực kỳ khôn ngoan, làm sao có thể bởi vì một câu nói của Lục Ly mà nóng nảy mất kiểm soát?

Bình Luận (0)
Comment