Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhan Chân thản nhiên mở miệng, trong âm thanh có hơi hướm không giận mà uy, khiến người tin phục:
- Lục Ly, tuy ngươi xuất thân Đấu Thiên Giới nho nhỏ, nhưng trong mấy chục giới diện lân cận cũng xem như thiên tài tuyệt đỉnh. Lần này bổn tọa đến không phải vì hiềm khích với ngươi, nếu được thì bổn tọa muốn hợp tác với ngươi một phen, chuyện trước kia ta có thể xem như không xảy ra.
- Ồ?
Trong mắt Lục Ly cố ý lộ tia kinh ngạc, bĩu môi nói:
- Nhan tộc vương thật là lòng dạ rộng như biển, hợp tác? Ngươi muốn hợp tác như thế nào? Nếu đã là hợp tác thì nhất định phải là đôi bên cùng có lợi chứ?
- Đó là tự nhiên!
Nhan Chân nói nghe bùi tai:
- Nếu đã là hợp tác, làm sao có thể khiến một phương chịu thiệt, bổn tọa muốn hỏi, Lục Ly nhà ngươi hiểu bao nhiêu về Nhan gia chúng ta?
Nhan Chân không đánh nhau mà đứng đây nói tràng giang đại hải? Lục Ly cũng không sao cả, dù sao Hòa Nguyệt có thể theo dõi toàn cục, hắn muốn nhìn xem Nhan Chân chơi trò gì.
Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Ta không biết nhiều về Nhan gia, nghe nói là đệ nhất gia tộc Cửu Giới? Lão tổ nhà ngươi, Nhan Thiên Cương là đại năng Thần Giới? Lăn lộn không tệ trong Thần Giới? Còn nữa, Nhan gia các ngươi có lực kêu gọi trong Cửu Giới mạnh? Có rất nhiều Thần Nguyên?
- Ha ha ha!
Nhan Chân cười to, trong tiếng cười đều là kiêu ngạo, toát ra khí bá vương, nếu là võ giả nho nhỏ phỏng chừng sẽ quỳ lạy hắn.
Nhan Chân cười một lúc rồi nói:
- Lục Ly, ngươi có biết trăm vạn năm qua có bao nhiêu gia tộc luôn xưng bá một giới không? Một! Chỉ có Nhan gia chúng ta! Trăm vạn năm qua, Nhan gia chúng ta luôn xưng bá Thần Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới chưa từng bị đánh chiếm, đây là tự tin của Nhan gia chúng ta. Còn một điều nữa, mấy chục vạn năm nay, Cửu Giới có nhiều Thần cảnh đột phá, nhưng có hơn một nửa đều chết rồi, Thần cảnh còn sống đều đi theo lão tổ nhà ta, đây cũng là điều khiến Nhan gia chúng ta tự tin!
Nhan Chân nói rất kiêu ngạo, nhưng hắn quả thực có vốn liếng kiêu ngạo. Có một số gia tộc tồn tại qua trăm vạn năm, thí dụ như Lãnh gia, Quân gia, Trần gia, Ngô gia vân vân.
Nhưng trong lịch sử, những gia tộc này thỉnh thoảng nổi lên, xưng bá một giới, đáng tiếc không bao lâu sau gia tộc bọn họ sẽ bị công kích, bị đuổi về tổ giới nhà mình, ẩn nấp mấy chục vạn năm mới dám ra.
Trong Cửu Giới có nhiều thiên tài phi thăng đi Thần Giới, nhưng chỉ có Nhan Thiên Cương lăn lộn tốt nhất, điểm này không cần hoài nghi. Ngay cả Đấu Thiên Đại Đế đều không sánh bằng, từ giọng nói của Đấu Thiên Đại Đế có thể nghe ra, hiện tại hắn lăn lộn không tốt bằng Nhan Thiên Cương.
Xưng bá Cửu Giới trăm vạn năm, ở Thần Giới có núi dựa cường đại, đây là tự tin của Nhan gia!
Lục Ly đã sớm biết những tư liệu này, là Trần Vô Tiên nói cho hắn. Hắn mặt ngoài không lộ vẻ gì, trong lòng lại có chút không cho là đúng, Nhan gia mạnh hơn nữa thì sao? Hắn đời này không bao giờ dựa vào người khác, cũng không thích dựa vào người khác. Huống chi nghìn vạn con dân của Đấu Thiên Giới chết đi, khiến hắn khó mà nguôi ngoai, đã kết thù với Nhan gia, chỉ có máu tươi mới xóa bỏ được.
Nhan Chân tạm dừng một lúc, nói tiếp:
- Lục Ly, ta biết ngươi muốn đi Thần Giới, đi theo Đấu Thiên Đại Đế. Ta có thể nói thẳng cho ngươi, Đấu Thiên Đại Đế hiện tại có rắc rối lớn, Thần Kiếm Tông đắc tội một đại nhân vật, phỏng chừng không bao lâu sau sẽ thành tro bụi. Núi dựa sau lưng lão tổ nhà ta mạnh hơn Thần Kiếm Tông không biết gấp bao nhiêu lần, ngươi lựa chọn đối địch với một thế lực cường đại? Hay muốn lựa chọn đi Thần Giới như cá gặp nước, nhanh nổi lên?
Nếu là thủ lĩnh thế lực nhỏ bình thường nghe được lời của Nhan Chân e rằng đã sớm tâm thần dao động.
Lục Ly lại không phủ nhận, hắn lười dài dòng với Nhan Chân, hỏi thẳng:
- Vậy ý của ngươi là gì? Nhan tộc vương, ngươi cần ta làm thế nào?
- Rất đơn giản!
Nhan Chân đưa ra điều kiện của mình:
- Dâng ra Thiên Tà Châu, thứ này cho dù đi Thần Giới cũng sẽ mang đến rắc rối vô tận cho ngươi. Chỉ cần dâng ra Thiên Tà Châu, ta có thể cho ngươi rất nhiều Thần Nguyên, khiến ngươi trước tiên ngưng tụ thần thể, càng dễ dàng đột phá Thần cảnh. Đi Thần Giới thì lão tổ nhà ta có thể bảo chứng cho ngươi vô tận tài nguyên cùng che chở, khiến ngươi dễ dàng nổi lên trong Thần Giới. Phỏng chừng không được bao nhiêu năm ngươi sẽ đến độ cao như Đấu Thiên Đại Đế, thậm chí hơn cả lão tổ nhà ta, oai phong một cõi, hùng bá một phương trong Thần Giới.
Lục Ly im lặng, qua nửa nén hương mới ngước mắt lên, hỏi:
- Nói nhảm xong chưa? Nói xong rồi thì chúng ta hãy đấu võ đi, muốn Thiên Tà Châu thì nhào vô giành.
Lục Ly không phải con nít ba tuổi, cũng không phải loại người không trải qua sóng gió, sợ phiền phức. Nhan gia là đệ nhất gia tộc Cửu Giới, nhưng không gây uy hiếp lớn cho Lục Ly hiện tại. Nhan Thiên Cương rất mạnh, thế lực sau lưng rất lớn trong phương nam Thần Giới, nhưng có thể một tay che trời trong Thần Giới không? Hiển nhiên không thể nào, nếu Nhan Thiên Cương có năng lượng và năng lực lớn như vậy đã sớm tự mình giết đến Đấu Thiên Giới.
Việc Thần Giới thì đi Thần Giới rồi tính, Thiên Tà Châu là báu vật mà Hằng Đế liều mạng mang về. Nếu đã giao cho hắn thì hắn tuyệt đối không cho phép đánh mất, chớ nói chi chắp tay tặng cho người.
Nếu không bàn được thì nói nhảm nhiều chỉ vô nghĩa, thù hận giữa hai bên không thể điều hòa, vậy trực tiếp khai chiến đi.
- Không biết điều!
Nhan Chân có chút nổi giận, hắn tốn công nói một tràng, kết quả Lục Ly trực tiếp nói muốn khai chiến?
Hắn cảm giác bị nhục nhã, tức giận quát:
- Nếu ngươi đã ngu muội như vậy thì đi chết đi, ra tay!
Xoẹt!
Nhan Chân vừa dứt lời, bốn Hóa Thần đỉnh phong bên cạnh hắn cùng lúc hành động. Một lão giả hai tay kết ấn, không gian trên đỉnh đầu Lục Ly lập tức dao động, một móng vuốt to lớn bỗng chụp xuống chỗ hắn. Ba Hóa Thần khác, hai người một trái một phải xông hướng Lục Ly, trong tay đều xuất hiện binh khí Bán Thần Khí, một người biến mất ở giữa không trung, rõ ràng vận dụng thần thông cường đại ẩn nấp, muốn tập kích ám sát Lục Ly.