Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khi Nhan Chân thốt ra hai chữ ra tay thì Thiên Tà Châu đã phát sáng, sau khi móng vuốt to hiện ra bên trên, Lục Ly biến mất trên đá ngầm, đi vào trong Thiên Tà Châu.
Ầm!
Móng vuốt to lớn bỗng chụp xuống, chụp mạnh vào Thiên Tà Châu, móng vuốt nổ tung nhưng Thiên Tà Châu không chút sứt mẻ. Hai Hóa Thần từ hai bên lắc người xông đến, một người cầm cây chiến kích, một người cầm trường đao cùng chém mạnh vào Thiên Tà Châu.
Tuy rằng hai người đều biết Thiên Tà Châu phòng ngự rất mạnh, nghe nói năm đó một đám Hóa Thần đuổi theo đánh đều không thể đánh mở, nhưng hai người vẫn muốn thử xem. Hơn nữa Lục Ly đã vào hạt châu, bọn họ có thể làm thế nào? Chỉ có thể nghĩ biện pháp phá vỡ Thiên Tà Châu.
Ầm ầm!
Hai người chém mạnh, Thiên Tà Châu lóe tia sáng xanh, không nhúc nhích một ly. Hai người trong mắt vụt qua một chút kinh ngạc, không ngờ rằng đồn đãi là thật, Thần Khí này thật sự rất lợi hại. Xem ra Nhan Thiên Cương nói Thiên Tà Châu là Thần Khí siêu phẩm không phải nói vui miệng, thật sự có khả năng này.
- Hừ!
Một lão giả lạnh lùng hừ một cái, huơ chiến đao lại chém mạnh vào Thiên Tà Châu, hiển nhiên không phục. Cho dù không phá mở được hạt châu này thì ít ra phải chém bay được nó. Hắn dù gì là Hóa Thần đỉnh phong, sức tấn công kinh người, điều này rất tổn thương tự tôn của hắn.
Xoẹt!
Một trưởng lão khác cũng công kích, uy thế đòn công kích kinh thiên, chiến kích vung, gió rít sấm nổ, thiên địa dường như biến sắc. Nơi chiến kích vụt qua, không gian bị xé ra một khe hở, không hổ là cường giả Hóa Thần đỉnh phong.
Ầm ầm!
Công kích của hai người cơ hồ đánh vào Thiên Tà Châu cùng một lúc, lần này Thiên Tà Châu có phản ứng hơi lớn, mặt trên nhấp nháy ánh sáng không ngớt, làm hai người ngẩn ngơ. Nhan Chân ở phương xa cũng hơi ngẩn ra, cho rằng Thiên Tà Châu sắp bị phá tan.
Nhưng mà!
Giây sau, bên ngoài Thiên Tà Châu thoáng hiện bóng người, là một xác chết không đầu. Hai cánh vàng sau lưng Thần Thi vỗ, vừa đi ra liền khuếch tán hơi thở hung hãn, tựa như mây đen đè đầu, không gian bốn phía trở nên đặc biệt nặng trịch.
- Thần Thi!
Ánh mắt Nhan Chân trở nên đặc biệt sắc bén, trong tay hiện ra một chiến đao lấp lánh sáng, hắn bay vọt đến, tức giận quát:
- Lão lục, các ngươi nhanh lùi lại!
Vèo!
Hai lão nhân Hóa Thần không cần Nhan Chân nhắc nhở, lập tức lui về phía sau. Nhưng Thần Thi nhanh cỡ nào? Nhanh hơn Hóa Thần đỉnh phong gấp mười lần. Một lão nhân Hóa Thần chỉ thấy trước mắt ánh sáng chợt lóe, Thần Thi đã đến trước mắt, một nắm đấm màu hoàng kim nhanh chóng phóng lớn trong con ngươi.
- Hừ!
Lão nhân Hóa Thần biết không cách nào tránh né, hừ mạnh một tiếng, hai tay giơ chiến đao chắn trước nắm đấm, định đỡ một kích của Thần Thi.
Bùm!
Vang tiếng nổ chát chúa, Bán Thần Khí trong tay lão nhân nứt ra từ phần giữa, nắm tay màu vàng to lớn thế đi không giảm, một đấm đánh vào đầu của lão nhân.
Bùm!
Trên đầu lão nhân đội chiến khôi Bán Thần Khí, nhưng bị nắm đấm sắt của Thần Thi đánh trúng thì đầu nổ tung, toàn thân cũng nổ thành huyết vụ, chiến giáp và chiến khôi Bán Thần Khí vỡ ra, tan nát bắn tung tóe.
- Ui ui!
Vang vài tiếng hút ngụm khí lạnh, mấy lão nhân Hóa Thần khác đều là vẻ kinh hoàng. Tuy rằng phía trước nhận tình báo tra xét, Thần Thi rất khủng bố, không ngờ rằng khủng bố đến tình trạng này.
- Trốn...
Ba lão nhân Hóa Thần còn lại không dám do dự nữa, hiện tại có thể ngăn trở Thần Thi chỉ có Nhan Chân, nếu bọn họ ở lại thì chết chắc.
Xoẹt!
Trong mắt Nhan Chân cũng tràn ngập giật mình, nhưng ở giữa không trung hành động không chậm chút nào, tay hắn cầm cây chiến đao lấp lánh sáng. Chiến đao này không quá to, nhưng bên trong có một luồng thần quang chuyển động, giống như chiến giáp màu tím mà hắn đang mặc, bên trong mơ hồ có con thần long bay lượn.
- Chết đi!
Hắn nổi giận rống lớn, huơ thần binh chém xuống người Thần Thi. Khi Nhan Chân vung thần binh thì thần quang chạy dọc bên trong bỗng bay ra, hóa thành hư ảnh cự thú màu đen mờ bao phủ Thần Thi vào.
- Grào!
Khoảnh khắc hư ảnh cự thú đi ra, một tiếng rống kinh thiên vang lên, một hơi thở hung dữ tới cực điểm ập đến. Nếu Lục Ly ở bên ngoài phỏng chừng sẽ bị hơi thở này đè ép trực tiếp không động đậy được. Nếu lân cận có võ giả dưới Quân Hầu cảnh thì sẽ bị hơi thở hung hãn này trấn áp chết ngay.
Oong!
Thần binh vào thời khắc này ánh sáng chói lòa, cảm giác như mặt trời nổ tung, thế giới nơi đây mất đi sắc màu, chỉ còn ánh sáng từ thần binh.
- Thần binh quả nhiên lợi hại!
Lục Ly không cảm thụ được hơi thở hung hãn của thần binh, nhưng thần niệm của hắn tra xét đến cảnh này đã đủ làm lòng hắn rung động. Thần Khí quả nhiên là Thần Khí, uy thế kinh thiên.
Nhưng Lục Ly không lo lắng Thần Thi sẽ bị Thần Khí chém nát, bởi vì Tử Đế từng nói thân thể của hắn là thân thể mạnh nhất dưới Thần Giới Tam Trọng Thiên. Lục Ly không biết điều này đại biểu hàm nghĩa gì, nhưng thần binh bình thường hẳn là không chém đứt được? Hơn nữa, sử dụng Thần Khí là một phàm nhân.
Bùm!
Không ngoài dự đoán của Lục Ly, thần binh mang theo uy thế kinh thiên chém vào Thần Thi, tia lửa bắn ra, thần binh bị bắn ngược. Thần niệm của Lục Ly quét qua Thần Thi, phát hiện một kích vừa rồi không thể để lại một vết trầy cho Thần Thi, không có chút vết hằn nào.
- Sao có thể như vậy?
Nhan Chân trong mắt đều là vẻ chấn kinh ngạc nhiên, hắn vốn cho rằng dựa vào thần binh dễ dàng có thể chém chết Thần Thi, lại không ngờ rằng không thể làm rách da Thần Thi.
- Đi, lão Lục, các ngươi đi mau!
Nhan Chân lần này hoàn toàn sợ, hắn có chiến giáp Thần Khí, Thần Thi hẳn là không giết chết hắn, nhưng nếu ba Hóa Thần còn lại không trốn thì sẽ vĩnh viễn ở lại Thủy Nguyên Giới.
Xoẹt!
Nhan Chân vừa dứt lời, cánh chim sau lưng Thần Thi vỗ đập, thân thể bay nhanh đến, thiết quyền đấm mạnh vào ngực Nhan Chân.
Nhan Chân vừa rồi kêu một tiếng, khó tránh có chút phân tâm, Thần Thi có tốc độ quá nhanh, thiết quyền đã đấm mạnh vào ngực của Nhan Chân.
Bốp!
Vang tiếng trầm đục, chiến giáp Thần Khí trên người Nhan Chân tỏa ánh sáng tím chói mắt, cơ thể của hắn bị đánh bay ra, nhưng không bị trầy trụa gì, khóe môi cũng chẳng chảy máu.