Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ôi mợ, chiến giáp Thần Khí cường đại như vậy?
Thần niệm của Lục Ly luôn luôn khóa chặt bên này, trong lòng âm thầm hoảng sợ không thôi. Hắn vốn nghĩ cho dù mặc chiến giáp Thần Khí, ít nhất cũng bị chấn thương một chút, nào ngờ Nhan Chân chẳng bị gì cả.
Vèo!
Nhan Chân lao nhanh đến, huơ thần binh chém xuống Thần Thi, không phải hắn muốn hủy Thần Thi mà là muốn bám giữ, để ba Hóa Thần khác có cơ hội chạy trốn.
- Thần Thi, truy sát ba người khác!
Giọng Lục Ly truyền ra, hạ lệnh cho Thần Thi. Nếu thời gian ngắn không cách nào đánh chết Nhan Chân, vậy trước đánh chết ba Hóa Thần khác.
Vèo!
Cánh chim sau lưng Thần Thi giương ra, tốc độ đạt đến cực hạn, không nhìn công kích của Nhan Chân, truy sát một Hóa Thần chạy trốn về bên trái. Tốc độ nhanh giống như là một luồng sáng, Nhan Chân vốn muốn đi ngăn lại, phát hiện tốc độ của hắn quá chậm khi so với Thần Thi.
Hóa Thần bên trái mới vừa chạy trốn mấy trăm dặm chợt nghe phía sau có tiếng nổ, hơi thở âm u khủng bố bao phủ hắn, sâu trong linh hồn của hắn hiện ra cảm giác nguy hiểm trí mạng.
Hắn căn bản không có ý nghĩ chống cự, lập tức xé rách không gian, lợi dụng bí thuật đặc biệt đi vào khe nứt không gian, muốn ẩn nấp trong khe nứt không gian để tránh né công kích của Thần Thi.
Xoẹt!
Rất rõ ràng là hắn đã suy nghĩ nhiều, Thần Thi đấm mạnh vào không trung, không gian thoáng chốc khuếch tán dao động mãnh liệt. Thân thể Hóa Thần này bị chấn ra khỏi khe nứt không gian, Thần Thi đấm vào lưng của hắn.
- Không!!!
Hắn kinh khủng kêu to lên, đáng tiếc sức mạnh cường đại vẫn tuôn vào trong thân thể của hắn, tiếp đó sức mạnh kia nổ trung trong cơ thể, Hóa Thần thoáng chốc bị nổ thành huyết vụ, ngay cả chiến giáp Bán Thần Khí trên người cũng vỡ vụn.
Nhan Chân bi thương rống to:
- Lão Hoành!
Người này không phải người trong Nhan gia, nhưng có tình cảm tình đâu với hắn còn hơn huynh đệ ruột. Bởi vì người này đi theo hắn mấy trăm năm, là bộ hạ trung thành nhất của hắn, nhiều lần vì hắn đổ máu chắn đao, hai người còn làm sui gia, có thể tưởng tượng cảm tình nhiều cỡ nào.
- Lục Ly, bổn tọa muốn giết ngươi, bổn tọa muốn bầm thây ngươi ra vạn mảnh, muốn cho Đấu Thiên Giới chó gà không tha!
Nhan Chân nổi giận rống to, âm thanh rót vào Huyền Lực, vang vọng phạm vi mấy nghìn dặm. Bốn phía còn một ít con dân Thủy Nguyên Giới chưa trốn xa, nghe tiếng rống của Nhan Chân thì run bắn, tưởng đâu lệ quỷ chạy ra từ địa ngục.
- Tiếp tục truy sát!
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu một đường bay tới, ra lệnh cho Thần Thi. Lục Ly xem lời uy hiếp của Nhan Chân như gió thoảng bên tai, khoảnh khắc Nhan gia phái người xâm nhập Đấu Thiên Giớithì hắn và Nhan gia chỉ có kết cục không chết không ngừng, uy hiếp hăm dọa như thế chỉ vô nghĩa.
Vù vù vù!
Thần Thi vỗ đôi cánh, thân thể hóa thành luồng sáng lấp lánh đuổi theo một Hóa Thần khác. Tốc độ của Thần Thi nhanh hơn Hóa Thần đỉnh phong gấp mười lần, muốn truy sát quá đơn giản.
Nhan Chân đuổi theo giây lát, xác định chính mình đuổi không kịp Thần Thi, hắn thấy Thần Thi sắp bắt kịp Lão Lục nhà mình thì cố nén lửa giận ngập trời trong lòng, rống to:
- Lục Ly, khiến Thần Thi dừng lại, chúng ta nói chuyện!
Lần này Nhan Chân mang theo bốn Hóa Thần đến, hơn nữa toàn là Hóa Thần đỉnh phong, đó là sức chiến đấu hàng đầu nhất của Nhan gia. Tuy Nhan gia có nhiều Hóa Thần, lần trước Nhan Cô mang theo hai người lại đây, kết quả toàn bộ chết trận. Nếu hiện tại lại chết bốn Hóa Thần đỉnh phong thì Nhan gia tổn thất lớn, sẽ bị thương nguyên khí nặng. Tuy rằng thành Thần Hoàng không phá, Nhan gia bất diệt, nhưng Nhan gia cũng mất lực lượng uy hiếp Cửu Giới.
- Nói chuyện? Không có gì để nói!
Câu trả lời của Lục Ly khiến lửa giận cố kiềm nén trong Nhan Chân thoáng chốc tuôn trào. Thần Thi lao nhanh đi, rất nhanh đuổi theo kịp 48u.
Nhan Chân thấy thế, lại rống to:
- Lục Ly, ngươi dám đánh chết lục đệ của ta, có tin là ta giết hết con dân Đấu Thiên Giới các ngươi không? Ngươi có Thiên Tà Châu bảo hộ, nhưng ngươi có thể bảo vệ tất cả con dân của Đấu Thiên Giới không?
- Giết!
Lục Ly lạnh như băng truyền ra một câu nói, trong lòng không có một chút chần chừ. Đối đãi kẻ địch không thể mềm lòng nương tay, phải giết đến khi bọn họ sợ, giết sạch, mới có xong hết mọi chuyện.
Nếu lần này Lục Ly thỏa hiệp, lần sau Nhan Chân còn sẽ lấy con dân Đấu Thiên Giới ra uy làm uy hiếp, như vậy sớm muộn gì sẽ bị Nhan Chân đùa chết.
Bùm!
Thần Thi bắt kịp Lão Lục của Nhan gia, một đấm đánh vào lưng của người này. Trong ánh nhìn chăm chú của Nhan Chân, Lão Lục của Nhan gia bị nổ thành huyết vụ. Khoảnh khắc đó người Nhan Chân run bần bật, lưng còng xuống, cả người tựa như mất đi hồn phách, trên mặt tràn ngập hối hận cùng bi thống.
Hắn nhận được tin tức Thần Thi rất mạnh, nhưng vẫn cố chấp mang theo bốn Hóa Thần đỉnh phong lại đây. Nhan Chân vốn nghĩ rằng hắn tự mình đi ngăn trở Thần Thi, khiến bốn Hóa Thần đỉnh phong đi phá vỡ Thiên Tà Châu, lại không ngờ rằng kết cục sẽ là như vậy.
Giọng nói không mang chút tình cảm của Lục Ly truyền ra:
- Tiếp tục truy sát!
Thần Thi vỗ đôi cánh bay đi một phương hướng khác. Còn có một Hóa Thần chạy trốn khá xa, hơn nữa giờ phút này đã không thấy bóng dáng. Nhưng Tử Thể của Hòa Nguyệt trải rộng toàn bộ Thủy Nguyên Giới, Hóa Thần luôn nằm trong sự theo dỗi của Hòa Nguyệt, hắn có thể trốn đến nơi nào?
Thần Thi và Thiên Tà Châu bay nhanh về bên phải, Nhan Chân ngây ra một lúc rồi đuổi theo. Đáng tiếc tốc độ của hắn thua xa Thần Thi, nhưng nhanh hơn Thiên Tà Châu nhiều. Lục Ly theo ở phía sau xem kịch, không cần tốc độ nhanh hay chậm.
Hóa Thần cuối cùng đã trốn đi mấy nghìn dặm, mới qua thời gian một nén hương đã bị Thần Thi đuổi theo kịp. Thần Thi cùng Lục Ly có liên kết tinh thần, giống như là con rối hoặc linh thú của hắn, Lục Ly có thể dễ dàng điều khiển Thần Thi truy tung Hóa Thần đỉnh phong.
Ầm!
Chờ khi Nhan Chân tới nơi thì hắn chỉ có thể nhìn thấy chân trời xa vọng lại tiếng nổ, thần niệm của hắn tra xét đến đầy trời huyết vụ, thậm chí không thể gặp mặt Hóa Thần kia lần cuối.
- A, a, a!