Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ừ!
Lục Ly thoáng yên tâm, chỉ cần không phải Nhan Chân không vô duyên vô cớ mất tích là được, xác định được Nhan Chân ở bên trong, hắn chỉ cần nghĩ biện pháp phá tan đại trận. Không có đại trận bảo vệ, Nhan Chân sẽ không còn cách nào mở ra hàng rào không gian tiến vào Đấu Thiên Giới.
Khoảng cách mấy nghìn vạn dặm không phải quá xa, Lục Ly chỉ tốn mất vài canh giờ đã đến. Thần niệm của hắn lập tức dò xét bên ngoài, sau một lúc thăm dò cẩn thận thì phát hiện ra một ít ảo cảnh nhẹ nhàng dập dờn.
Huyễn trận dễ phá, đại trận bên trong mới khó. Nếu Nhan Chân bố trí một đại trận, chắc chắn sẽ không phải bố trí cho vui, phỏng chừng trận pháp này rất lợi hại.
- Thần Thi đi ra ngoài!
Lục Ly thả Thần Thi ra ngoài, sau đó cơ thể bỗng lắc mạnh, thả ra ngoài một trăm Thạch Đầu Nhân.
- Đào hết ngọn núi lớn này lên cho ta!
Lục Ly ra lệnh cho Thạch Đầu Nhân, một trăm Thạch Đầu Nhân tỏa ra, bắt đầu điên cuồng oanh tạc ngọn núi. Lục Ly không hiểu kĩ năng phá trận, chỉ đành dùng biện pháp đơn giản nhất, lấy lực phá trận.
Bản thân huyễn trận không có lực phòng ngự, chỉ cần san bằng ngọn núi lớn này thì những trận thạch kia cũng tự nhiên bị hủy diệt, huyễn trận sẽ bị phá.
Ầm ầm ầm!
Thạch Đầu Nhân không biết thần thông và bí thuật, chỉ có thể dùng sức mạnh cuồng bạo nhất oanh tạc ngọn núi. Mỗi Thạch Đầu Nhân đều ngang hàng với một Hóa Thần, lực lượng rất khủng bố, một dãy núi bình thường sao có thể chống chọi được? Chớp mắt vô số ngọn núi nổ tan tác, mặt đất bị đánh thành từng cái hố lớn. Tiếng ầm ầm vang bên tai không dứt, khói bụi mù mịt, giống như một con địa long, tình cảnh khiến người sợ hãi
Vụt!
Không quá lâu sau, chỉ vỏn vẹn thời gian một nén nhang, phía dưới dãy núi lóe lên, huyễn trận biến mất, có lẽ một vài trận thạch bị phá hủy, huyễn trận không thể cầm cự.
- Ể?
Thần niệm của Lục Ly rất nhanh đã bao lấy một ngọn núi, ngọn núi đó bị một lồng ánh sáng màu đen bao bọc lấy. Trong lồng ánh sáng là một màu đen kịt, không nhìn thấy bất cứ cái gì, chỉ có thể cảm nhận được bên trong không gian đang rung chuyển từng trận kịch kiệt.
Trên mặt lồng ánh sáng màu đen lờ mờ nhìn thấy ánh sáng lấp lánh và phù văn lóe lên nhàn nhạt, không cần nói cũng hiểu trận pháp này rất lợi hại, Lục Ly khẽ nhíu mày, cảm thấy hơi khó giải quyết.
- Thạch Đầu Nhân, oanh tạc lồng ánh sáng màu đen!
Lục Ly ra lệnh để Thạch Đầu Nhân thử trước xem sao. Một trăm Thạch Đầu Nhân biến thành vệt ánh sáng đen bay vụt đi, từ bốn phương tám hướng phóng công kích đến lồng ánh sáng màu đen.
Rầm rầm rầm!
Từng tiếng vang lên nặng nề, vòng ánh sáng màu đen dường như không rung chuyển quá mạnh, bề mặt chỉ mơ hồ thấy phù văn vàng phát ra ánh vàng nhàn nhạt.
Điều mà Lục Ly lo lắng nhất đã đến, đại trận này không phải do Nhan gia sáng tạo, mà là do Nhan Thiên Cường ở Thần Giới truyền xuống, là Thần trận!
- Thần Thi tiến lên!
Lục Ly ra lệnh cho Thần Thi, sức tấn công của Thần Thi mạnh hơn nhiều so với sức mạnh của một trăm Thạch Đầu Nhân gộp lại, nếu như Thần Thi cũng không thể phá tan, mọi chuyện khó giải quyết.
Vèo!
Thần Thi giương hai cánh bay đi, trên đường bay của hắn có một Thạch Đầu Nhân chắn đường, hắn không biết biến báo, lập tức va phải, đánh bay Thạch Đầu Nhân.
Xẹt xẹt!
Đi tới gần lồng ánh sáng, cánh tay Thần Thi vòng về phía sau, sau đó đột nhiên đánh về phía trước. Trên nắm đấm màu vàng không loé sáng, nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh gây ra tiếng nổ ầm ầm, vô cùng chói tai.
Sau đó một âm thanh trầm đục vang lên, toàn bộ lồng ánh sáng màu đen rực rỡ, tất cả những phù văn như ẩn như hiện phát ra ánh sáng lấp lánh, di chuyển trên mặt lồng ánh sáng màu đen. Trên những tự phù này tỏa ra một luồng hơi thở kỳ quái, khiến người ta cảm thấy vừa thần bí vừa quỷ dị.
- Quả nhiên là Thần trận!
Lục Ly dùng thần niệm dò xét lồng thấy ánh sáng chỉ hơi rung lên, nội tâm triệt để chìm xuống, một quyền của Thần Thi có thể đập nát một Hóa Thần đỉnh phong, thế nhưng không phá được đại trận này? Đại trận này chắc chắn là do Nhan Thiên Cương truyền xuống.
- Tiếp tục oanh tạc!
Thần Thi đã không phá vỡ được, Lục Ly còn cách gì? Hắn chỉ có thể ra lệnh Thần Thi và Thách đầu nhân công kích liên tục không ngừng.
Bất kỳ đại trận nào cũng cần năng lượng, một trăm Thạch Đầu Nhân chính là một trăm Hóa Thần, công thêm lực công kích nghịch thiên của Thần Thi, nếu là một thần trận thông thường sẽ rất dễ bị phá vỡ.
Ầm ầm ầm ầm!
Thần Thi cùng Thạch Đầu Nhân công kích liên tục không ngừng nghỉ, thần niệm của Lục Ly hồi hộp dò xét, thử xem lồng ánh sáng màu đen liệu có bị phá vỡ hay không?
Đáng tiếc...
Suốt ba canh giờ lồng ánh sáng màu đen không những không vỡ, trái lại vẫn không có bất cứ thay đổi nào. Công kích của Thạch Đầu Nhân chỉ khiến phù văn màu vàng lóe sáng, công kích của Thần Thi vẫn chỉ khiến lồng ánh sáng hơi rung, không có thay đổi rõ rệt.
- Không ổn!
Thời gian trôi qua, Lục Ly càng lúc càng nóng lòng. Nhan Chân ở trong lồng ánh sáng vẫn không ngừng bắn phá không gian, nếu để hắn có thêm vài ngày nữa, thông đạo không gian sẽ hình thành, một khi hắn đến được Đấu Thiên Giới, Đấu Thiên Giới sẽ gặp kiếp nạn.
Xem thái độ của Nhan Chân, phỏng chừng khi hắn tới Đấu Thiên Giới sẽ không đàm luận câu nào, trước tiên tàn sát một trận phát tiết lửa hận trong lòng rồi mới nói tiếp.
- Sớm biết đã di dời toàn bộ con dân Đấu Thiên Giới đi Mộc Ngục.
Lục Ly âm thầm hối hận trong lòng, lúc trước hắn có nghĩ tới vấn đề này, nhưng vì thực sự rất phiền phức, rất nhiều dân chúng không phải là võ giả, không thể liên tục cưỡi truyền tống trận, hơn nữa nhiệt độ ở Ngục Hỏa rất cao, một vài người già trẻ nhỏ tiến vào sợ sẽ không chịu nổi.
Lại thêm Lục Ly có Thần Thi giết chết Hóa Thần đỉnh phong như đồ tể giết heo dê, cho nên hắn mới không để tâm đến chuyện này.
Trong thời gian ngắn Kha Mang không thể qua được ngay, Chân Ý Đồ của hắn mấy ngày rồi vẫn chưa dung hợp, lực công kích của Thần Thi chỉ mạnh có vậy, Lục Ly không thể nghĩ cách ứng phó trong một chốc một lát được.
- Bế quan!