Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mà sau khi Lục Ly tấn công hắn sẽ bị sát khí ảnh hưởng đến linh hồn, hắn hoàn toàn không biết phòng ngự, chỉ có thể để mặc cho Lục Ly tấn công, hết lần này tới lần khác trong đòn tấn công Lục Ly có một tia năng lượng lạnh lẽo kỳ dị, không ngừng bắt đầu ăn mòn tấn công thân thể của hắn.
Nhan Chân cảm giác tất cả dường như không bị mình nắm trong tay, hắn đương nhiên rất sợ hãi. Trước tiên phải chạy khỏi nơi này rồi nghĩ biện pháp phá vỡ đòn tấn công của Lục Ly, nghĩ biện pháp đánh giết hắn, không thể để cho Lục Ly cứ khống chế tiết tấu đánh tới như thế này.
- Thần Thi!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Thần Thi lơ lưng ở nơi xa lập tức bay tới, một tay bắt lấy Lục Ly lao đi. Thoáng chốc đuổi kịp Nhan Chân đang chạy trốn, một tay Lục Ly nhẹ nhàng đánh ra một đao.
Xoẹt!
Luồng sáng màu đỏ máu như cũ, thế giới máu như cũ, bị đánh bay như cũ, lần này sau khi Nhan Chân tỉnh lại đã hoàn toàn sợ hãi.
Vừa rồi hắn quên mất Thần Thi, tốc độ Thần Thi nhanh hơn hắn, cũng chính là hắn căn bản trốn không thoát. Lục Ly có thể tấn công liên miên không dứt, khiến hắn mệt mỏi chống đỡ, không cho hắn một chút thời gian nghỉ ngơi, cho đến khi hoàn toàn giết chết hắn.
- Nhất định phải nghĩ cách, nhất định phải nghĩ cách!
Não Nhan Chân điên cuồng suy nghĩ, đáng tiếc một giây sau Lục Ly lại phóng ra đòn tấn công, thế giới của hắn bị máu chiếm giữ, hắn bị lạc bên trong thế giới máu không thể suy nghĩ.
Ầm Ầm Ầm Ầm!
Một đao, hai đao, mười đao!
Đám người Hồ Lang trơ mắt nhìn Nhan Chân bị Lục Ly hết đao này đến đao khác đánh bay, mặc dù chiến giáp Thần Khí không có bất kỳ vết tích bị đánh vỡ nào. Nhưng vô số người đã thấy được hi vọng, nhìn chăm chú một cách khẩn trương và kích động, Hồ Lang uống rất nhiều thuốc chữa thương để cho người ta mang hắn theo sát không ngừng, hắn muốn tận mắt nhìn thấy Nhan Chân bị giết, hoặc là lỡ như Lục Ly bị đánh bại, vậy hắn cũng cùng Lục Ly chết luôn.
- Nhất định phải đánh trả, nếu không ta sẽ chết!
Lại giật mình tỉnh lại lần nữa, Nhan Chân lập tức vận động chiến đao trong tay đột nhiên chém tới phía trước. Ý thức của hắn cũng không phải hoàn toàn tỉnh táo, nhưng sâu bên trong linh hồn của hắn hiện ra cái ý nghĩ này, dù sao tốc độ phản ứng của Hóa Thần cảnh đỉnh phong cũng không tệ lắm.
Vèo vèo!
Hắn chém ra một đường trắng, nhanh chống lan tới Lục Ly bên này, sắc mặt Lục Ly không có một chút biến đổi, chỉ ở trong lòng hạ mệnh lệnh cho Thần Thi.
Một tay Thần Thi giơ Lục Ly lên ném đi, tự mình vọt tới cản lại toàn bộ đòn tấn công của Nhan Chân. Một bên khác Lục Ly nhẹ nhàng lắc chiến đao bên trong tay, lưỡi đao chấn động hướng lên trời, phong vân biến sắc, Nhan Chân vừa định phóng thích đòn tấn công thứ hai nhưng lại bị trấn áp.
- Xong, làm sao bây giờ?
Sau khi Nhan Chân tỉnh táo, dò xét bên trong Thân Thể một chút, hiện tại lục phủ ngũ tạng đã bị thương rất nghiêm trọng. Năng lượng lạnh lẽo kia quấn quanh không tan, trong thời gian ngắn hắn chắc chắn không thể áp chế, nếu như tiếp tục như vậy nữa thì hắn xong rồi.
Hắn không tiếp tục tấn công, bởi vì có Thần Thi chắn ở phía trước, tốc độ của Thần Thi nhanh như vậy, chắc là hắn không thể dùng một đao mà giết Lục Ly được.
- Thử lại lần nữa!
Trong đầu của hắn hiện lên một ý nghĩ không chịu thua, hắn không tin không giết được một Hóa Thần sơ kỳ nho nhỏ, chỉ cần giết Lục Ly, tất cả các vấn đề đều được giải quyết dễ dàng.
Ầm!
Hắn lại bì đánh bay ra ngoài một lần nữa, lần này bị nện vào bên trong một tòa núi lớn, hắn không có trốn, tỉnh táo lại trên cổ sáng lên ánh sáng màu vàng, sau đó từng con rắn lớn màu vàng bay tới Lục Ly bên này.
Đây là thần kỹ huyết mạch của Nhan Chân, cửu phẩm huyết mạch.
Gần như đồng thời thần binh trong tay hắn sáng lên, đột nhiên hướng tới phía trước chém tới, ánh sáng từ thanh đao sáng lấp lánh, không khí điên cuồng chuyển động, một hư ảnh một con thú lớn kỳ dị từ bên trong thần binh gào thét bay ra, hướng Lục Ly bên này gào thét bay tới.
Nhan Chân vận dụng Khí Linh bên trong thần binh, cộng thêm thần kỹ huyết mạch đánh từ hai phía.
Hai bút cùng vẽ, hắn muốn giết chết Lục Ly trong một lần tấn công.
- Xì... Xì...
Từng đầu rắn lớn màu vàng ở giữa không trung bay múa quanh quẩn, có tất cả mười hai đầu, mỗi một đầu đều dài hơn mười trượng, nhìn gần như thực thể, không giống như là hư ảnh.
Mười hai đầu rắn lớn màu vàng gào thét, từ nhiều hướng bay tới Lục Ly và Thần Thi bên này, khí thế động trời, giống như mười hai con chuẩn Thần Thú dọa người.
Càng dọa người hơn so với mười hai đầu rắn lớn kia chính là Khí Hồn thần binh. Khí Hồn gào thét bay đến, hơi thở kinh khủng kia bao phủ xung quanh Lục Ly, khiến Lục Ly cảm giác bị thần uy đè ép, hít thở không thông, thân thể bị trấn áp không thể động đậy được.
- Hừ!
Lục Ly nặng nề hừ một cái, ấn đường lóe sáng lên, Âm Quỳ Thú xuất hiện. Âm Quỳ Thú gào thét phóng tới chỗ mười hai đầu rắn lớn kia. Trong lòng Lục Ly khẽ động, để Thần Thi đi ngăn Khí Linh Thần Khí kia.
Âm Quỳ Thú phòng ngự rất mạnh, mặc dù so sánh với Thần Thi thì kém xa, nhưng ngăn trở mười hai đầu rắn lớn kia chắc cũng không phải là việc khó.
Thân thể Thần Thi mặc dù nhỏ đi, nhưng vẫn cao một trượng, hắn bay đi, chắn Lục Ly ở đằng sau. Lục Ly cảm giác uy áp trên cơ thể đã ít đi rất nhiều, cơ thể hắn bay vòng qua phóng tới mặt đất, giương đao về phía Nhan Chân bên kia.
Xoẹt!
Nhan Chân vừa định xông lên, tìm cơ hội tấn công Lục Ly, lại không nghĩ tới Lục Ly tránh đi nhẹ nhàng như thế, còn tấn công nhanh chóng. Hắn cảm thấy trước mắt đỏ lên, lạc lối bên trong thế giới máu một lần nữa.
Nhan Chân mất phương hướng, mười hai đầu rắn lớn màu vàng kia không ai khống chế, nên dừng lại ở ở giữa không trung. Âm Quỳ Thú gào thét chạy tới, móng vuốt to lớn và đuôi sắt quét tới, đánh tan từng đầu rắn lớn một cách nhẹ nhàng.
Ầm!
Khí Hồn Thần Khí đập vào bên trên người Thần Thi, thân thể Thần Thi lùi nhanh mấy chục trượng, Khí Hồn hóa thành một luồng sáng bay trở về, Thần Thi nhanh chóng bay tới, không bị bất cứ tổn thương gì.