Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1570 - Chương 1558: Hy Vọng Tan Vỡ

Bất Diệt Long Đế Chương 1558: Hy Vọng Tan Vỡ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Nhanh, nhanh, nhanh!

Nhan Chân liều mạng chạy như bay, hắn muốn xông vào Thủy Nguyên Giới, phóng thích một chút đòn tấn công và thủ đoạn để kéo chân Lục Ly, sau đó hắn lập tức phá bỏ không gian ra vào, như vậy hắn sẽ an toàn.

Khoảng cách của Nhan Chân với lối đi kia cũng không coi là rất xa, chỉ là đoạn đường dài hơn một canh giờ. Tuy nhiên hắn thỉnh thoảng bị đánh bay ra ngoài không thể nào dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đi, chờ tới lúc hắn đến bên kia, thời gian đã trôi qua hơn hai canh giờ.

Lúc hắn nhìn cái lỗ đen lớn ở phía xa xa, đôi mắt có chút sáng lên. Tuy nhiên trong miệng hắn toàn máu, thương thế trên người vô cùng nghiêm trọng, nhưng ít ra hắn vẫn còn hi vọng chạy trốn.

Ầm!

Nhưng mà...

Hắn còn chưa tới gần không gian ra vào kia, bên đó đột nhiên truyền đến tiếng nổ vang, sau đó hắn trơ mắt nhìn không gian ra vào kia sụp đổ.

- Còn muốn trốn à?

Đôi mắt Lục Ly vẫn đỏ như cũ, tuy nhiên cũng không đến mức thần trí không rõ, hắn cười lạnh nói:

- Nhan Chân, ngươi giết nhiều con dân của Đấu Thiên giới ta như vậy, khiến nhiều người vô tội chết oan như vậy, lần này ta nhất định phải bắt số người của ngươi tế lễ để cho linh hồn của bọn họ trên trời có linh thiên.

Trong lúc Nhan Chân muốn chạy trốn Lục Ly đã yên lặng sắp xếp, hắn phái người bí mật đi phá hủy cửa ra vào, người phái ra là một dị tộc, Thái Thượng Hoàng của Thủy Nguyên Giới.

Thái Thượng Hoàng kia là một Hóa Thần, bị Lục Ly thu vào trong ngoại điện của Thiên Tà Châu ở Thủy Nguyên Giới. Lúc nãy Lục Ly yên lặng thả người này thả ra ngoài, sớm đã chạy tới bên đó, chờ sau khi Nhan Chân tới cửa ra vào bên đó thì cũng đúng lúc cửa bị chấn động sụp đổ.

Không gian ra vào nếu như không có ai tấn công, trong tình huống bình thường sẽ rất ổn định, duy trì mấy năm cũng không có chuyện gì. Nhưng một khi có cường giả tấn công không gian ra vào, nơi đó sẽ trở nên vô cùng không ổn định, không gian xung quanh đó cũng bị đè ép, cuối cùng làm cho cả cửa ra vào sụp đổ.

Nhìn thấy cửa ra vào sụp đổ trong nháy mắt, khuôn mặt Nhan Chân trở nên trắng bệch, hắn chưa bao giờ cảm thấy bất lực giống như giờ phút này, cảm thấy cách Tử Thần rất gần.

Hắn không tiếp tục chạy trốn, bởi vì hắn trốn không thoát quá xa, lục phủ ngũ tạng của hắn sắp bị xuyên thủng. Những năng lượng âm lãnh đó, hắn đã nghĩ rất nhiều cách nhưng cũng không có cách nào loại bỏ. Hắn đánh giá một chút, nhiều nhất gần nửa canh giờ, lục phủ ngũ tạng của hắn sẽ bị vỡ nát hoàn toàn, huống chi gần nửa canh giờ này, Lục Ly sẽ ngừng tấn công sao?

Xoẹt!

Trong lúc trầm tư, Lục Ly lại tấn công, đứng cách ngàn trượng chém ra một đao, một luồng sáng màu máu gào thét bay tới. Nhan Chân cảm giác một mảnh sáng đỏ hiện lên trước mắt, hắn lại đi vào trong thế giới máu một lần nữa.

- Không có cách nào!

Nhan Chân càng nghĩ chỉ có thể thử xem có thể cùng Lục Ly giảng hòa một chút hay không, sau khi hắn tỉnh táo lập tức khẽ quát:

- Dừng tay đi Lục Ly, chúng ta nói chuyện một chút!

Lục Ly không dừng tay, hắn căn bản không muốn nói thêm câu nói nhảm nào nữa với Nhan Chân, hắn giơ cây đao trong tay lên nặng nề đánh bay Nhan Chân ra ngoài.

Sau khi đánh bay Nhan Chân, hắn uống một viên thuốc chữa thương. Lúc nãy thật ra hắn bị thương rất nghiêm trọng, tuy nhiên bởi vì tình huống khẩn cấp, hắn không để ý tới chuyện chữa thương, nên chỉ dựa vào năng lực khôi phục của thân thể để chữa thương. Giờ phút này cửa ra vào bị hủy rồi, Nhan Chân không thể trốn đi đâu được nữa nên hắn cũng yên lòng, có thời gian uống thuốc chữa thương.

- Đưa tin cho những võ giả xung quanh, để bọn họ lập tức phân tán con dân xung quanh thành trì, tản ra bỏ chạy.

Lục Ly ngẫm nghĩ rồi đưa tin cho Hòa Nguyệt, hắn sợ Nhan Chân bí quá làm liều, trước khi chết kéo theo một chút dân thường lót đường. Mặc dù bây giờ những dân thường kia bỏ chạy cũng đã muộn, nhưng phân tán ra cũng sẽ không đến nỗi chết nhiều người trong thoáng chốc.

- Lục Ly!

Nhan Chân từ bên trong một tòa núi lớn bay lên, nghiêm nghị hét lớn:

- Đừng có tấn công nữa, nếu còn ép ta, ta sẽ giết hàng loạt dân chúng trong thành. Ta có chiến giáp Thần Khí, ngươi đánh mấy tháng cũng không đánh chết được ta, nhưng mấy tháng này ta có thể giết bao nhiêu người? Ngươi tính toàn thử xem.

- Hừ!

Lục Ly lạnh lùng hừ một cái, một Hóa Thần đỉnh phong đã thổ huyết nhiều lần như vậy, giờ phút này sắc mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy. Có thể thấy rằng máu đang chảy trong cơ thể hắn lúc nảy, là những giọt máu do hắn ép xuống, không muốn để cho Lục Ly nhìn thấy hắn suy yếu.

Hóa Thần đỉnh phong gần như là Thần, vết thương bình thường làm sao có thể khiến bọn họ thổ huyết đúng không? không cần phải nói Nhan Chân đã đến đường cùng, sắp chết.

Cho nên Lục Ly không nói câu gì mà tiếp tục tấn công mạnh mẽ, hắn tin rằng không bao lâu nữa Nhan Chân sẽ bị đánh chết tươi.

Hắn lĩnh ngộ chân ý của Sát Đế, đó chính là chân ý do cường giả cấp Thần Giới sáng tạo ra, năm đó Man Thần hoài nghi Sát Đế có thể chính là cấp Đại Năng, thậm chí có thể là cấp Chí Tôn của Thần Giới.

Mặc dù chân ý của Sát Đế chỉ mới nhập môn, nhưng uy lực lại vô cùng bất phàm. Nhìn ánh mắt hoảng sợ kia của Nhan Chân có thể thấy được, uy lực của chiêu này rất lớn so với sát chiêu khi uống máu của Sát Đế còn mạnh hơn rất nhiều.

- Lục Ly, ngươi nhất định phải làm như vậy?

- Vậy được rồi, chúng ta cùng cá chết lưới rách đi, không giết Đấu Thiên giới đến mức máu chảy thành sông, thây chất thành núi, bản tọa tuyệt đối không bỏ qua.

- Lục Ly, ngươi có tin ta sẽ đồng quy vu tận cùng với ngươi không? Làm người hay là muốn để lại một chuyện tốt, tiếp tục liều mạng nữa, đối với ngươi hay ta đều không phải chuyện tốt.

- Lục Ly, ngươi bị điếc sao? Ngươi không nghe thấy lời nói của ta sao? Còn không ngừng tay nữa?

- Câm sao? Hay là ngươi cố ý tiếp tục tấn công hả? Vậy thì đến đây, chúng ta cùng chết!

Mỗi một lần Nhan Chân bị đánh bay sẽ rống to vài tiếng, còn có mấy lần thử đánh trả Lục Ly.

Bình Luận (0)
Comment