Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Gia tộc càng lớn, phe phái càng nhiều, các loại ích lợi tranh chấp càng nhiều, rút dây động nguyên khu rừng. Bọn họ ngược lại không dám tùy ý xằng bậy, nếu không thì gia tộc chia năm xẻ bảy, sẽ ra chuyện lớn.
Nửa tháng sau, cuộc thi tuyển chọn con cháu trung tâm Lục gia bắt đầu, Lục Chính Dương mời Lục Ly ra mặt trấn kết cục. Lục Ly mang theo Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương ra mặt, khiến vô số con cháu trẻ trong gia tộc sùng bái cuồng nhiệt nhìn họ.
Trong tiếng hò reo nhiệt tình của các con cháu trẻ tuổi, các trưởng lão Lục gia nhiệt tình mời, Lục Ly bất đắc dĩ đi lên trên lôi đài giảng mấy câu.
Đối diện đoàn người đông nghìn nghịt ở phía dưới, biểu cảm của Lục Ly không thay đổi, chậm rãi đi lên lôi đài, ung dung như đi dạo sau vườn, hắn nhìn quét toàn trường, nhẹ giọng nói, âm thanh truyền vào tai tất cả con cháu trẻ tuổi ở bên dưới:
- Trong các ngươi sẽ có rất nhiều người cảm kích ta, rất nhiều người hận ta. Ta muốn nói với mọi người một câu rằng, sinh ra trong khó khăn cực khổ, chết trong yên vui, một gia tộc nếu như không có cảm giác nguy cơ, vậy thì gia tộc này sẽ rất nhanh suy vong. Một gia tộc không có cơ chế cạnh tranh tốt đẹp thì không cách nào liên tục không ngừng sinh ra cường giả.
- Người giết ra từ trong thiên quân vạn mã mới có tư cách lãnh đạo Lục gia đi càng xa, không vượt qua được con cháu trong chính gia tộc của mình thì ngươi làm sao ngạo thị quần hùng, quét ngang thiên hạ? Con cháu Lục gia là một vinh dự, cũng là gông xiềng, ta hy vọng hôm nay các ngươi lấy thân phận con cháu Lục gia làm vinh, ngày mai khiến Lục gia lấy các ngươi làm vinh, khiến ta lấy các ngươi làm vinh!
Một tràng lời nói khiến con cháu đứng bên dưới nhiệt huyết sôi trào, đặc biệt là một câu cuối cùng, càng khiến mọi người cuồng nhiệt hăng tiết gà, ước gì lập tức bế quan tu luyện.
Lục gia lần đầu tiên tuyển chọn, lựa chọn sử dụng sáu mươi mấy con cháu trung tâm, trong đó con cháu trực hệ không chiếm được một nửa, còn lại đều là con cháu chi thứ cùng chi hệ, và con cháu tinh anh của mấy gia tộc phụ thuộc.
Tuy trở thành con cháu trung tâm Lục gia, con cháu của những gia tộc phụ thuộc cũng phải sửa thành họ Lục. Nhưng trở thành con cháu trung tâm tương đương với bay lên trời, chẳng những có uy danh lớn trong Đấu Thiên Giới, còn có tài nguyên hàng đầu, chừng vài chục năm là sẽ trở thành cường giả đứng đầu đại lục.
Chuyện sau này thì Lục Ly mặc kệ, giao cho nhóm Lục Chính Dương xử lý. Trong khoảng thời gian này hắn chủ yếu làm bạn bên cạnh ba người Khương Khởi Linh, ngẫu nhiên tu luyện Huyền Lực, luyện hóa một ít linh dược bổ dưỡng linh hồn.
Cảnh giới đến Địa Tiên thì tu luyện Huyền Lực và linh hồn đã không trọng yếu, chủ yếu là cảm ngộ áo nghĩa. Đương nhiên nếu Huyền Lực có thể càng hùng hậu, linh hồn có thể càng mạnh hơn nữa thì vẫn trợ giúp thực lực một chút.
Lục Ly đã hỏi Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương ba người đều không muốn theo Lục Ly đi Kim Ngục. Khương Khởi Linh và Bạch Thu Tuyết phải chăm sóc Lục An. Bạch Hạ Sương vốn muốn đi theo, nhưng nơi Lục Ly sắp đi khá nguy hiểm. Đến lúc đó nàng chắc chắn sẽ ngày ngày ở trong Thiên Tà Châu, đi cũng không vui gì.
Lục Ly cũng không miễn cưỡng, định mang theo Tiểu Bạch, đương nhiên cả Hòa Nguyệt. Dù sao cần Hòa Nguyệt theo dõi toàn cục, Hòa Nguyệt cũng không phải linh thú của Lục Ly, nhưng hắn không định thả nàng về Cổ Thú Giới, ngược lại kêu Hòa Nguyệt di chuyển mẫu tử, Thú tộc vào Đấu Thiên Giới, phụ thuộc dưới quyền Lục gia, các loại tài nguyên đều sẽ ưu tiên cho họ.
Hòa Nguyệt tự nhiên đồng ý, trở về đi theo Thiên Hồ Vương không có tiền đồ, Lục Ly là cường giả có thể xử lý cả tộc vương Nhan gia, nàng cũng biết Lục Ly muốn để lại Thần Khí cho Lục gia. Nàng tin tưởng trước khi đi Thần Giới, chắc chắn Lục Ly sẽ thu xếp ổn thỏa cho Lục gia, bộ tộc bọn họ đi theo Lục gia sẽ có tiền đồ tốt.
Lục Ly gọi Kha Mang đến Anh Hoa Cốc, ném ra mười cuốn sách loại trận pháp cấm chế, không phải cho Kha Mang đọc sách mà là chép sách.
Trong đại điện có quá nhiều sách các loại trận pháp cấm chế, hơn nữa rất nhiều đều là thần trận, đối với Thiên Huyễn tộc yêu thích trận pháp cấm chế thì giống như là chí bảo. Lục Ly chọn lựa mười cuốn sách về thần trận, đối với Kha Mang thì chúng quý giá còn hơn mười món Thần Khí.
Kha Mang tuy rằng không thể luyện chế Thần Khí, nhưng sao chép những cuốn sách trận pháp cấm chế này, Thiên Huyễn tộc sẽ được một kho báu siêu cấp, về sau Thiên Huyễn tộc có lẽ sẽ nhờ vậy mà bay vọt.
Kha Mang lật xem một lúc, thoáng chốc cảm động đến mức nước mắt lưng tròng, hắn lập tức quỳ xuống thề, thề rằng về sau Thiên Huyễn tộc đời này đến đời khác trung thành với Lục gia, sẽ đặt điều này làm luật thép hàng đầu trong tộc quy Thiên Huyễn tộc.
Lục Ly cho phép Kha Mang tiến vào chép sách là vì để lại giúp đỡ cường đại cho Lục gia. Kha Mang được đến những thần điển này thì có thể sáng tạo ra rất nhiều thần trận cường đại, có thể giúp đỡ rất lớn cho Lục gia.
Sức chiến đấu của Thiên Huyễn tộc không tốt, nhưng trời sinh giỏi về trận pháp cấm chế, chủng tộc như vậy thường thường cần dựa vào một gia tộc cường đại, hai bên cùng có lợi.
Lục Ly không tặng hết sách trận pháp cấm chế cho Kha Mang sao chép, vì sợ Thiên Huyễn tộc trở nên quá mạnh, đến lúc đó Lục gia không áp chế được, chiếm đoạt Lục gia ngược lại.
Khi Kha Mang còn sống sẽ không để chuyện này xảy ra, nhưng mấy nghìn, mấy vạn năm sau, Thiên Huyễn tộc bởi vì cảm ngộ các loại thần trận thực lực vượt qua Lục gia thì sẽ ra sao? Không thể không có lòng đề phòng người.
Thời gian trôi qua một tháng sau, Lục Ly lên đường!
Nhiều người đến đưa tiễn, cường giả đứng đầu Đấu Thiên Giới cơ hồ đều tới. Ba người Khương Khởi Linh tuy rằng không nói gì thêm, trong mắt tràn ngập không nỡ, dường như Lục Ly đi lần này thì sẽ không về nữa.
- Grào grào!
Tiểu Bạch đứng trên vai Lục Ly, rất là vui vẻ. Lần này Lục Ly không mang Âm Quỳ Thú đi, cho nó tiếp tục cắn nuốt trứng Phì Di Thú để tiến hóa, dù sao Âm Quỳ Thú hiện tại không thông linh, sức chiến đấu có chút không đủ xem.