Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thiên Hồ Vương và Giải Trãi Vương cung kính theo sau Lục Ly, biểu cảm không thay đổi, trong lòng cực kỳ kích động. Rốt cuộc sắp trở về, hai người hoàn toàn lấy lại tự do. Còn có một số thú tộc như Ảnh Bức tộc đi theo sau hai người. Hiện giờ uy hiếp từ Cửu Giới đã vượt qua, giữ lại chúng nó cũng không có ích gì.
- Đi đây!
Lục Ly phất tay, gật đầu với Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, thu nhóm người Thiên Hồ Vương vào Thiên Tà Châu, chính mình cũng đi vào, theo sau hóa thành luồng sáng bay đi.
- A?
Nhiều người con ngươi co rút, sao tốc độ của Thiên Tà Châu trở nên dọa người như vậy? Giây lát đã biến mất ở phía xa, tốc độ nhanh hơn Thần Thi nhiều.
Vô số người lòng sinh ra cảm khái, thực lực của Lục Ly càng sâu xa khó hiểu. Còn có người trong lòng buồn bã, thực lực của Lục Ly càng mạnh thì ngày đi Thần Giới càng lúc càng gần.
...
Lối ra vào từ Mộc Ngục đi Thổ Ngục, Kha Mang đã chờ sẵn, đợi Lục Ly lại đây thì hắn lập tức gỡ bỏ phong ấn.
- Thánh chủ, thuận buồm xuôi gió!
Kha Mang cung kính vái chào Lục Ly, Lục Ly không có mang Kha Mang đi. Dù sao hắn lần này đi phá vỡ thành Thần Hoàng, với trình độ cấm chế của Kha Mang thì không giúp ích gì, chẳng bằng để Kha Mang ở nhà, lo tham ngộ mười quyển thần điển kia.
- Ừm!
Lục Ly phất tay, đi vào Thông Thiên Sơn. Kha Mang nhìn theo Lục Ly rời đi, vận dụng cấm chế phong ấn lối ra vào.
Ánh sáng trắng vụt qua trước mắt, Lục Ly xuất hiện trong Thổ Ngục, hắn sớm khiến thần giáp hiện ra, sợ bị người phục kích. Tuy rằng Địa Tiên, Hóa Thần của Cửu Giới không vào Thổ Ngục được, nhưng nên cẩn thận.
Sau khi đi ra, Lục Ly lập tức thả ra thần niệm, dễ dàng phát hiện một ít thám báo ẩn nấp ở gần lối ra vào, hắn còn phát hiện mấy người lùn biết ẩn thân.
- Hừ!
Lục Ly hừ lạnh một tiếng, Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, Thiên Hồ Vương và Giải Trãi Vương xuất hiện, hắn phất tay nói:
- Xung quanh có thám báo ẩn nấp, giết hết đám người lùn ẩn thân.
Vèo!
Thiên Hồ Vương và Giải Trãi Vương bay nhanh. Thực lực của Thiên Hồ Vương có thể so sánh Hóa Thần, linh hồn lại cường đại, những thám báo ẩn thân tuyệt đối không trốn thoát tra xét của hắn.
Vèo!
Một võ giả Nhân Hoàng đỉnh phong từ phương xa bay tới, từ xa đã trầm giọng quát:
- Lục đại nhân, ta là Trần Kim, thái gia gia của ta là Trần Vô Tiên.
Lục Ly phất tay ra hiệu Thiên Hồ Vương và Giải Trãi Vương mặc kệ người này, lo đi tru sát đám người lùn.
Trần Kim bay đến, quỳ mạnh xuống trước mặt Lục Ly:
- Trần Kim kính chào đại nhân!
Lục Ly nhẹ gật đầu, Trần Kim khá trẻ, còn chưa tới hai mươi tuổi, cảnh giới thoạt trông có thể tùy thời đột phá Địa Tiên, cho dù ở trong Trần gia cũng xem như con cháu thiên tài. Trần Vô Tiên sai hắn đến liên hệ chính mình, cũng chứng minh Trần Kim có địa vị khá cao trong gia tộc.
Lục Ly vẫy tay cho Trần Kim đứng lên, hỏi:
- Thái gia gia của ngươi gần đây khỏe không?
- Nhờ hồng phúc của đại nhân, thái gia gia mọi thứ đều ổn!
Trần Kim đứng lên, cung kính nói:
- Trần gia chúng ta hiện đã bắt lấy Trung Hoàng Giới, thái gia gia nói hết thảy đều là đại nhân ban cho. Thái gia gia sai ta lại đây để nói cho đại nhân biết tình hình Cửu Giới gần đây, thuận tiện đi theo đại nhân, dẫn đường cho đại nhân.
- Ừm!
Lục Ly rất vừa lòng thái độ của Trần Kim, tuổi còn trẻ, xuất thân đại gia tộc nhưng không hề kiêu căng, hiếm có đáng quý.
Lục Ly không biết rằng hiện nay uy danh của hắn lừng lẫy trong Cửu Giới, đừng nói Trần Kim chỉ là một công tử Trần gia nho nhỏ, dù là trưởng lão đại gia tộc Cửu Giới khi ở trước mặt Lục Ly cũng không dám lên mặt.
Kẻ dữ dằn có thể đánh chết tộc vương Nhan gia, ai dám kiêu ngạo ở trước mặt hắn?
Thám báo xung quanh rất nhanh đều bị tru sát, nhưng Lục Ly biết khi chính mình đi lên thì chắc chắn không giấu được, phỏng chừng Nhan gia thả thám báo dọc con đường rồi.
- Đi thôi!
Chờ nhóm người Thiên Hồ Vương trở về, Lục Ly bỏ mọi người vào Thiên Tà Châu, theo sau khống chế Thiên Tà Châu cấp tốc bay đi.
Trong nội điện, Lục Ly lấy ra một ít bàn ghế, khiến Trần Kim giải thích tình hình Cửu Giới cho mình nghe. Trần Kim từ tốn nói, thái độ luôn luôn cung kính. Tuy Trần Kim không biết Trần Vô Tiên biến thành hồn nô của Lục Ly, nhưng Trần Vô Tiên lặp đi lặp lại dặn dò rất nhiều lần, nếu dám láo với Lục Ly, sau khi trở về sẽ nhốt Trần Kim vào Thiên Ngục một trăm năm.
Trần Kim kể lại một lần, Lục Ly hơi hiểu rõ tình hình trong Cửu Giới. Các giới hiện tại đều co cụm lại, tất cả lối ra vào bị phong kín, muốn đi vào khó khăn rất lớn.
Đặc biệt là Thần Hoàng Giới, ba lối ra vào đều dùng thần trận phong ấn, cho dù Trần Vô Tiên lo đánh thông trước cũng phải mất trên mười năm, uy lực của thần trận không tầm thường.
Nhan gia từ bỏ tất cả giới diện cùng tiểu thế giới trong tầm kiểm soát của mình, giờ như con rùa rút đầu trốn trong Thần Hoàng Giới, muốn hủy diệt Nhan gia thì phải đi vào Thần Hoàng Giới.
Đám lão quái của các gia tộc cũng lục tục trở về, Lục Ly không quan tâm điều này, có Thần Thi trong tay, có nhiều Hóa Thần đỉnh phong hơn nữa cũng vô dụng, một đấm gục một tên.
- Đánh thông lối vào cần mười năm?
Điểm này khiến Lục Ly rất là đau đầu, mười năm là quá dài với hắn. Hơn nữa liên tục trong suốt mười năm, lỡ như Trần Vô Tiên đang công kích thì bị võ giả Nhan gia mai phục quấy nhiễu, đến lúc đó sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
- Mặc kệ, lên Kim Ngục trước rồi tính.
Lục Ly lắc đầu, đi Kim Ngục gặp Trần Vô Tiên đã. Hắn không nói chuyện nữa, nhắm mắt nghỉ ngơi. Trần Kim ngoan ngoãn ngồi xếp bằng một bên.
Tốc độ của Thiên Tà Châu tăng lên nhiều, mau hơn Thần Thi gấp mấy lần, ban đầu cần mười ngày, bây giờ vượt qua Thổ Ngục chỉ cần hai, ba ngày.
Lục Ly lắc người ra ngoài, đi vào Thủy Ngục, Trần Kim còn không biết phát sinh chuyện gì. Lục Ly cũng không giải thích, tiếp tục khống chế Thiên Tà Châu bay đi. Đến lối vào Cổ Thú Giới, hắn thả Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương và đám Thú tộc ra ngoài.