Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1588 - Chương 1576: Thiên La Địa Võng

Bất Diệt Long Đế Chương 1576: Thiên la địa võng

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly lo lắng Lục Nhân Hoàng, cho nên không có khống chế tốc độ, va đụng lung tung mà đi, chỉ bay một canh giờ, lập tức kinh động một lão quái tiềm tu.

Nhưng có lẽ lão quái này mới bế quan, không có phản ứng lại, đợi khi định hành động thì Thiên Tà Châu đã bay qua địa bàn của hắn. Lão quái bay lên định đuổi theo giết, lại phát hiện căn bản đuổi không kịp.

- Đây là báu vật gì? Hay là quái vật siêu lợi hại?

Trong đôi mắt đục ngầu của lão quái lóe tia kinh ngạc, hắn sống hơn hai nghìn năm, lần đầu tiên thấy thứ có tốc độ khủng bố như vậy

Đáng tiếc Thiên Tà Châu bay đi, hắn muốn đuổi theo cũng không kịp. Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu, thật ra có dùng thần niệm tra xét bên ngoài, tự nhiên tra xét được lão quái này, nhưng hắn không để ý, không quan tâm, tiếp tục khống chế Thiên Tà Châu bay đi.

Lục Ly thả ra thần niệm tra xét là muốn thử vận may, xem có thể gặp con cháu của Nhan gia không, nếu gặp được thì hắn nhất định không mềm lòng, thấy tên nào giết tên đó.

Vèo!

Lại bay nửa canh giờ, trong ngọn núi lớn hoàng kim bên trái có một bóng người bay nhanh ra, rõ ràng cũng là lão quái bị kinh động, tiếc rằng phản ứng cũng chậm, muốn chặn lại nhưng không thể, Thiên Tà Châu vào một cái bay mất.

Một đường bay đi, một đường kinh động rất nhiều lão quái, Kim Ngục lớn như vậy, rất nhiều lão quái đều ở bên trong tiềm tu. Không kiêng nể gì bay qua đỉnh đầu trong khi bọn họ tiềm tu là khiêu khích rất lớn với họ.

Lục Ly không quan tâm, thật ra cũng là cố ý, hắn muốn nói cho cường giả Cửu Giới biết rằng, Lục Ly, hắn, đã đến Kim Ngục, sẽ nghĩ biện pháp công phá các giới, hủy diệt gia tộc của bọn họ.

Phỏng chừng tin hắn đến Kim Ngục lan truyền ra, mỗi người cảm thấy bất an, tự nhiên cũng sẽ không ai dám đi Đấu Thiên Giới. Đương nhiên cho dù đi Đấu Thiên Giới, trừ đồ sát một ít bình dân ra chẳng có ý nghĩa gì, ngược lại hoàn toàn chọc giận Lục Ly.

Bay ba canh giờ, Lục Ly rốt cuộc bị chặn lại, không phải một người mà có đến bốn lão quái, đều là Hóa Thần cảnh.

Oong!

Không gian trên bầu trời bỗng dao động, xuất hiện các khe nứt lớn, những khe nứt này đan vào nhau thành tấm lưới to, cảm giác giống như thiên la địa võng của truyền tống trận.

Hơn nữa tấm lưới to kia nhanh chóng chụp về phía Thiên Tà Châu, dường như muốn khóa lại Thiên Tà Châu.

Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu ngừng lại, trong mắt lộ ra một chút tò mò, loại thần thông này hẳn là áo nghĩa không gian, và là áo nghĩa không gian cường đại?

Lưới to bay nhanh đến, bao phủ không gian bốn phương tám hướng quanh Thiên Tà Châu, hình thành lao ngục. Lục Ly nhìn thấy những khe nứt không gian thì không dám nhúc nhích lung tung, lỡ rơi vào trong khe nứt không gian hết ra được thì sao?

Vèo!

Bốn phương xuất hiện từng vị lão quái, trông đều cực kỳ già nua, làn da trên mặt và tay nhăn nheo, rụng sạch lông mày, tóc, mắt đục ngầu, mùi sắp xuống lỗ nồng nặc. Thực lực của bốn người rõ ràng là Hóa Thần cảnh, nhưng không nhìn ra cụ thể đến cảnh giới gì.

Một lão quái phát ra âm thanh khàn khàn mà lại ngạc nhiên nghi ngờ:

- Đây là báu vật gì?

Lão quái khác mặc áo vàng nhìn vài cái, mắt hơi sáng ngời nói:

- Hẳn là Thần Khí, nếu không thì không thể nào có tốc độ nhanh như vậy.

- Khục khục!

Lão quái thứ ba cười quái dị mấy tiếng, kỳ quái nói:

- Mặc kệ là báu vật gì, bắt lấy rồi tính sau, trong chúng ta người nào cướp vào tay được thì thuộc về người đó.

- Ra tay!

Lão quái cuối cùng không có nói nhảm, trực tiếp ra tay. Hắn đột nhiên ngưng tụ một hư ảnh bàn tay chộp vào trong lao tù không gian, xuyên thấu qua, bắt lấy Thiên Tà Châu.

Nhưng hư ảnh bàn tay to nắm chặt Thiên Tà Châu lại không thể kéo nó đi một chút nào. Lục Ly không cho Thiên Tà Châu động, cho dù mấy chục Hóa Thần oanh kích đều không cách nào khiến Thiên Tà Châu rung nhẹ.

- Ủa?

Lão quái áo vàng giật mình kêu lên, lắc người trực tiếp dịch chuyển tức thời vào trong không gian, vươn đôi tay khô gầy ra chộp về phía Thiên Tà Châu.

Xèo xèo!

Tay của lão quái áo vàng chộp vào Thiên Tà Châu, trong tay bốc làn khói độc màu vàng. Lục Ly cảm ứng một chút, phát hiện Thiên Tà Châu tiêu hao năng lượng rất lớn, xem ra sức tấn công của lão quái này không tệ.

Lục Ly hừ mạnh:

- Hừ!

Thiên Tà Châu ánh sáng chợt lóe, tiếp đó Thần Thi xuất hiện, đấm về phía lão quái áo vàng.

- A?

Thần Thi xuất hiện quá đột ngột, lão quái áo vàng có lẽ tự cho mình rất cao, không có lập tức rút đi.

Nhìn thấy Thần Thi xuất hiện, trong đôi mắt đục ngầu của lão quái lóe tia giật mình, trên người tỏa ra sương khói màu vàng, một tay vỗ ra một chưởng, thân thể bay đi xa.

Bùm!

Những khói độc này vô dụng với Thần Thi, chưởng vỗ ra không nhanh bằng tốc độ công kích của Thần Thi, nắm đấm màu vàng của Thần Thi thoải mái đấm vào người lão giả.

Bùm!

Thân thể lão quái áo vàng đột nhiên nổ thành huyết vụ, làm ba lão quái khác sợ chết khiếp. Bọn họ biết rõ thủ đoạn của lão quái áo vàng, bọn họ thậm chí không dám đến gần khói độc màu vàng, hơn nữa lực phòng ngự của lão quái áo vàng luôn rất mạnh, không ngờ rằng một đấm đã bị giây giết...

Oong!

Thiên Tà Châu lại lần nữa sáng lên, Thần Thi chợt lóe biến mất vào trong Thiên Tà Châu, hạt châu lấp lánh ánh sáng vàng, giây sau biến mất giữa không trung, xuất hiện ở bên ngoài trăm dặm.

Lục Ly vận dụng thần thông xuyên qua không gian của Thiên Tà Châu.

Lục Ly ra lệnh:

- Thần Thi, giết đi!

Nếu mấy lão quái này chán sống, vậy thì tiễn bọn họ lên đường. Thần Thi lại lao ra Thiên Tà Châu, hóa thành một luồng sáng bay về phía ba lão quái.

- Trốn!

Hai trong ba người không chút do dự bay đi hai hướng trái phải. Nếu lão quái áo vàng không đánh lại xác chết không đầu này, dù bọn họ ở lại cũng chỉ có đường chết.

Bùm!

Lão quái bị bỏ lại lập tức quỳ xuống, cực kỳ yếu hèn dập đầu hướng Thiên Tà Châu, nói:

- Vị đại nhân này, ta có mắt không tròng mạo phạm người, xin đại nhân rộng lượng tha cho ta một mạng.

Bùm!

Thần Thi tập trung vào lão quái bên trái, tốc độ của lão quái kia không phải đặc biệt nhanh, dễ dàng bị bắt kịp, tiếp đó biến thành một mảnh huyết vụ.

Bình Luận (0)
Comment