Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lần này hắn lại bị chấn thương, trong miệng trào máu, nhưng vừa rồi đã kịp dò xét rõ ràng. Cùng với cột đá đập xuống, một làn khói đen xuyên qua chiến giáp Thần Khí chảy vào trong người Lục Ly, nên mới chấn bị thương hắn.
Bùm!
Trên trời cao, Thần Thi bay tới, Lung đạo nhân không có biện pháp tiếp tục công kích Lục Ly, chỉ có thể quét ngang đánh bay Thần Thi.
- Phá!
Lục Ly tự nhiên không thể ngồi chờ chết, bất kể Lung đạo nhân công kích. Trên người của hắn tràn ngập sát khí, mắt bắn ra tia sáng đỏ máu, hắn vận dụng sát chiêu của Sát Đế.
Mỗi lần sát chiêu hiện ra thì thanh thế khá kinh dị, bốn phía thay đổi bất ngờ, Thiên Địa Huyền Khí theo bốn phương tám hướng vọt tới, thoáng chốc trấn áp Lung đạo nhân.
Xoẹt!
Một ánh đao đỏ máu xuất hiện, chém về phía Lung đạo nhân. Lung đạo nhân cảm giác trước mắt đỏ chói, hắn nhìn thấy một thế giới máu.
Bùm!
Ánh đao màu đỏ máu chém mạnh vào thân thể to lớn của Lung đạo nhân, cơ thể cao lớn bị đánh bay ra. Lông đen trước ngực bị chém rụng từng nhúm, lồng ngực đẫm máu, có một vết rách không sâu không cạn.
- Cái... cái này...
Trong con mắt to của Lung đạo nhân tràn ngập giật mình ngạc nhiên, trố mắt nhìn ngực của mình, khó tin thì thào:
- Làm sao có thể? Làm sao có thể? Tiểu tử nhà ngươi chỉ có Hóa Thần tiền kỳ, làm sao có thể nắm giữ sát chiêu lợi hại như vậy? Xem như là thần thuật cũng không thể nào có sức chiến đấu khủng bố như vậy.
Vèo!
Lục Ly nhanh chóng bay lên khỏi hố sâu, hắn cũng rất là kinh thán với sức phòng ngự của Lung đạo nhân.
Nhưng nếu sát chiêu của Sát Đế có thể khiến Lung đạo nhân bị thương, còn là vết thương khá nặng, nếu đánh tiếp, người thắng tất nhiên là Lục Ly.
Lục Ly lau vết máu bên khóe môi, lạnh lùng nói:
- Lung đạo nhân, ngươi là ma thú của Ma Vực, vốn không nên tồn tại ở Phàm Nhân Giới. Nếu ngươi đều có thể xuất hiện, ta cảm ngộ sát chiêu lợi hại thì có gì mà không thể? Ta vốn không quá muốn đánh chết ngươi, nhưng nếu ngươi đến từ Ma Vực thì phải diệt sát ngươi, để tránh ngươi đồ sát làm hại nhân tộc Cửu Giới!
Nếu chỉ là một lão quái Hỗn Độn Luyện Ngục thì Lục Ly có thể giết hoặc không, dù sao hắn cùng Lung đạo nhân không có thù hận quá sâu gì.
Nhưng Lung đạo nhân là ma thú đến từ Ma Vực, tính chất đã trở nên khác biệt. Nếu như là loại ma thú không có linh trí như Âm Quỳ Thú cũng đành thôi, cố tình Lung đạo nhân còn có thể biến thành người, ẩn nấp trong Hỗn Độn Luyện Ngục mấy trăm năm, ai biết hắn đang mưu đồ cái gì?
Lục Ly không hiểu nhiều về Ma Vực, chỉ biết rằng một góc Thần Giới, bên trong đều là quái thú thiên về âm u tà dị như vậy. Nếu hắn không có năng lực thì thôi, hiện giờ có cơ hội chém giết Lung đạo nhân, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Xoẹt!
Lục Ly vung thần binh màu đen trong tay, lại thả ra sát chiêu của Sát Đế. Phản ứng của Lung đạo nhân khá tốt, giơ cột đá đánh về phía Lục Ly.
Nhưng Lung đạo nhân mới vung cây cột đá thì thế giới trước mắt đã bị một mảnh đỏ máu chiếm cứ, Thiên Địa Huyền Khí trực tiếp trấn áp hắn, không thể nhúc nhích.
Bùm!
Ánh đao màu đỏ máu chém mạnh vào ngực của Lung đạo nhân, nổ bay hắn, vết rách trước ngực càng sâu, máu chảy ròng ròng nhuộm khắp không trung.
- Grào!
Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, trên người sáng lên ánh sáng đen, cuống cuồng chạy đi xa, tốc độ không thua gì Thiên Tà Châu.
Ầm!
Lung đạo nhân thoáng chốc bay đi mấy trăm dặm, hướng đó có một lão quái đang vây xem, Lung đạo nhân giơ gậy đá đột nhiên đập xuống, lão quái nháy mắt bị đập thành thịt nát.
- Trốn!
Lão quái ở gần vây xem không dám ở lại nữa, lần lượt phóng lên cao, kinh khủng trốn đi xa. Lung đạo nhân có sức chiến đấu quá khủng bố, giờ phút này đang quạu, họ mà dám ở gần e rằng đều sẽ bị giết.
- Còn muốn trốn?
Lục Ly lạnh lùng cười, thân thể đi vào Thiên Tà Châu, thu Thần Thi vào. Thiên Tà Châu lóe tia sáng màu xanh, hóa thành một luồng sáng lao nhanh đi, tốc độ mau hơn Lung đạo nhân gấp mấy lần.
- Làm sao có thể?
Lung đạo nhân quay đầu nhìn thấy Thiên Tà Châu đuổi theo với tốc độ khủng bố, trong mắt lại lộ tia kinh ngạc. Hôm nay Lục Ly nhiều lần cho Lung đạo nhân ‘vui sướng bất ngờ’, một loài người trẻ tuổi như vậy mà đảo điên nhận tri về nhân tộc Cửu Giới của hắn trong mấy trăm năm qua.
- A!!!
Chờ khi Thiên Tà Châu đuổi theo tới nơi, Lung đạo nhân giơ cây cột đá ném về phía Thiên Tà Châu. Một kích dồn hết sức mạnh đập xuống Thiên Tà Châu, hạt châu nhấp nháy ánh sáng xanh, nhưng không bị đập lùi lại.
- Thần Khí siêu phẩm?
Trong con mắt hung ác của Lung đạo nhân lộ ra tia tham lam, nhưng hắn cũng không có dừng lại, trên người lấp lánh ánh sáng đen, tiếp tục bay đi xa trốn chạy.
Vèo!
Thiên Tà Châu cấp tốc đuổi theo, còn vòng qua Lung đạo nhân bay tới trước mặt. Lục Ly đi ra, chém một đao về phía Lung đạo nhân.
Xoẹt!
Phong vân chấn động, thiên địa biến sắc, Lung đạo nhân đang đà lao đi bị cứng rắn trấn áp không thể nhúc nhích. Sau đó ánh đao màu đỏ máu chém mạnh vào người Lung đạo nhân, đánh bay hắn, ngực đã biến thành máu thịt nhầy nhụa.
- Grào grào!
Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, tiếng gầm truyền khắp phạm vi mấy nghìn dặm, khí thế hung hăng làm đám lão quái bay đi trốn sợ hãi rùng mình.
Lung đạo nhân rống một tiếng, trên người lấp lánh ánh sáng đen, thân thể khôi ngô lại cao lên mấy trượng, hơi thở trên người càng khủng bố.
- Grào grào!
Không ngờ lần này Lung đạo nhân không trốn, xích sắt quấn trên cây cột đá trong tay hắn nhấp nháy ánh sáng đen, chui vào trong cây cột, chạy dọc bên trong, khiến cột đá phát ra ánh sáng đen càng chói lòa.
- Phát điên?
Lục Ly cười nhạt mấy tiếng, lần này không có một chút do dự, cầm thần binh tiếp tục đánh xuống, hắn chống mắt nhìn xem Lung đạo nhân còn có thể chống đỡ được mấy nhát đao của hắn.
Ầm!
Lung đạo nhân một lần nữa bị chém bay ra, hắn bị đánh bay nhưng không có chạy trốn, rít gào mấy tiếng, lao về phía Lục Ly, người còn lơ lửng giữa không trung đã huơ cột đá đập xuống.
Ầm ầm ầm!