Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Toàn thân đều là cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt biến thành mặt thú dữ tợn, mông mọc ra cái đuôi, ngực đầy lông đen.
- A, thú hóa?
Lục Ly trợn mắt há hốc mồm nhìn, không phải vì bị dọa, mà là bị biến đổi kỳ lạ làm ngây người.
Một người đang yên lành sao bỗng dưng biến thành bán thú nhân? Là lão đạo sĩ học thuật thú hóa? Hay bản thân hắn là chủng tộc đặc biệt? Chênh lệch trước và sau quá lớn.
- Grào grào!
Lung đạo nhân gầm lên hai tiếng, thân thể cao lớn như núi nhỏ lao đến, bàn tay biến thành vuốt thú, mặt trên sát khí móng sắc bén, mơ hồ có khói đen vòng quanh, hắn giận dữ hét:
- Tiểu tử, ngươi buộc lão đạo hiện ra bổn tọa, cho nên hôm nay ngươi nhất định phải chết. Hôm nay tất cả người nhìn thấy bổn tọa của lão đạo đều phải chết, phải chết!
- Bổn tọa!
Lục Ly hơi hiểu, xem ra Lung đạo nhân là chủng tộc đặc biệt hoặc là Thú tộc, nhưng che giấu khá sâu, cho nên bên ngoài mãi vẫn không biết.
Cửu Giới là thiên hạ của nhân tộc, thú tộc và chủng tộc đặc biệt đã từng bị nhân tộc đồ sát hơn phân nửa, bị đuổi vào Cổ Thú Giới. Ân oán giữa thú tộc và nhân tộc năm xưa rất sâu, nếu thân phận của Lung đạo nhân bị lộ ra, e rằng về sau không thể lăn lộn trong Hỗn Độn Luyện Ngục nữa.
Lục Ly không kỳ thị Thú tộc và Cổ Thú tộc, nhưng Lung đạo nhân muốn giết hắn thì hắn không khách khí.
Lục Ly ra lệnh cho Thần Thi:
- Thần Thi, xử lý con tinh tinh to này!
Một câu tinh tinh to khiến Lung đạo nhân tức hộc máu. Thần Thi ở phương xa nhích người, như mũi tên nhọn bắn tới, một đấm đánh vào đầu Lung đạo nhân.
- Grào!
Lung đạo nhân huơ nắm đấm to lớn nặng nề về phía Thần Thi, trên nắm tay có khói đen vòng quanh, nắm tay vụt qua khiến gió kêu ù ù, uy thế động trời.
Ầm!
Hai nắm đấm một lớn một nhỏ va chạm vào nhau, thân hình hơi nhỏ bé của Thần Thi bị đánh bay. Lung đạo nhân cũng bị đẩy lui, hơn nữa da thịt trên cánh tay của hắn nổ thành từng mảnh, máu bắn ra, thoạt trông rất là khủng bố.
- Ồ!
Lục Ly trên mặt lộ ra kinh ngạc, trong đôi mắt to bắn ra tia hung ác của Lung đạo nhân cũng lộ tia không dám tin.
Ở trong mắt Lục Ly thì công kích của Thần Thi vô cùng sắc bén, cho dù Hóa Thần đỉnh phong đều không đỡ nổi một đấm, nhưng không ngờ Lung đạo nhân chỉ bị nổ cánh tay.
Lung đạo nhân càng thêm kinh ngạc, hắn có niềm tin tuyệt đối vào phòng ngự của chính mình, không ngờ rằng bị Thần Thi một đấm đánh bị thương? Hơn nữa Thần Thi bị hắn đấm trúng mà không có bất cứ phản ứng?
Vèo!
Thần Thi tiếp tục lao đến, tốc độ quá nhanh, Lung đạo nhân phản ứng lại, hắn lần này không dám dùng nắm đấm công kích.
Trong tay Lung đạo nhân lấp lánh ánh sáng, xuất hiện một cột đá hình tròn màu vàng đất, cột dá dài mười trượng, đường kính cỡ một thước, thoạt trông giống như cột chống trời. Trên cột quấn quanh một sợi xích màu đen, bên trên cây cột không tỏa ánh sáng màu vàng đất, ngược lại khói đen vòng quanh, thoạt trông có chút âm u đáng sợ.
Sau khi Lung đạo nhân biến thân thì cao cỡ vài chục trượng, cầm cây cột đá to lớn dài mười trượng huơ giữa không trung, trường hợp rất là rung động lòng người.
Bùm!
Cột đá và nắm đấm sắt của Thần Thi va chạm mạnh, khiến Lục Ly mở rộng tầm mắt là, Thần Thi một lần nữa bị đánh bay ra, cột đá thì không vỡ nát.
- Không thể nào!
Dù là báu vật Bán Thần Khí, Tổ Khí cũng bị Thần Thi một đấm đập nát dễ dàng. Cột đá này bị Thần Thi đấm một đấm mà không bị gì, chẳng lẽ cột đá là Thần Khí?
Thần niệm của Lục Ly nhìn quét mấy lần, nhưng lại không có cảm thụ được bất cứ thần uy, Thần Khí thì có thần uy. Quan trọng nhất là Thần Khí đều có khí linh, Lục Ly không cảm thụ được sự tồn tại của khí linh trong cột đá này.
Vèo!
Thần Thi tiếp tục vọt tới, nhưng chưa tới gần đã bị Lung đạo nhân hung hăng đánh bay ra. Thần Thi không có linh hồn, kiểu công kích chỉ có một, đó là va đụng lung tung vọt tới, dùng nắm đấm công kích, Lung đạo nhân rất dễ đoán trước quỹ tích bay của hắn, trực tiếp quét bay.
Bùm bùm bùm!
Thần Thi lần lượt bay tới, Lung đạo nhân liên tục huơ cột đá to lớn đánh bay Thần Thi. Công kích mấy lần, Lung đạo nhân không tiếp tục chú ý Thần Thi, ánh mắt chuyển sang Lục Ly.
- A?
Mắt Lục Ly và ánh mắt lạnh băng đỏ rực của Lung đạo nhân giao nhau, trong đầu của hắn đột nhiên hiện ra ánh mắt của Âm Quỳ Thú.
Cảm ứng hơi thở trên người Lung đạo nhân, Lục Ly con ngươi co rút, giật mình kêu lên:
- Ngươi không phải Cổ Thú tộc, cũng không phải chủng tộc đặc biệt, ngươi là ma thú đến từ Ma Vực!
Nếu là Cổ Thú tộc thì không thể nào có phòng ngự mạnh như vậy, cây cột đá không phải Thần Khí, nhưng cũng phi thường cường đại. Hơi thở trên người Lung đạo nhân hơi giống với Âm Quỳ Thú, cho nên Lục Ly mới nói như vậy.
- He he, tiểu tử, ngươi hiểu khá nhiều. Nhưng mà... dù có chiến giáp Thần Khí thì hôm nay ngươi vẫn phải chết!
Lung đạo nhân lạnh lùng cười, lần này nói chuyện không quá lớn tiếng, trực tiếp vang lên bên tai Lục Ly.
Thân thể Lung đạo nhân vượt không gian đi đến, thân hình khôi ngô như ngọn núi nhỏ di động, huơ cột đá đập xuống chỗ Lục Ly, cảm giác đó giống như con người giơ tay đập chết một con ruồi vậy.
Ầm ầm ầm!
Cột đá vụt qua đâu là hư không chấn động, Lục Ly vốn định né qua một bên, nhưng vì hư không bất ổn, tốc độ của hắn chậm lại, giống con thuyền nhỏ trong bão biển sóng lớn, khó di chuyển.
Ầm!
Cột đá đập mạnh xuống, thân thể của Lục Ly ngã mạnh xuống đất, mặt đất bị đập thủng một hố sâu to lớn.
- Phụt!
Lục Ly phun ra một búng máu, trong mắt đều là khiếp sợ, bởi vì hắn vừa mới bị sức mạnh cường đại chấn tổn thương. Không ngờ chiến giáp Thần Khí không ngăn nổi sức mạnh cường đại từ cột đá, hơn nữa cơ thể của hắn mạnh như vậy mà vẫn bị chấn thương dễ như chơi?
Vèo!
Cột đá đột nhiên nâng lên, tiếp đó tựa như tia chớp tiếp tục đánh xuống, Lục Ly cảm giác bầu trời trước mắt tối sầm, cột đá lại đập mạnh xuống, thần niệm của hắn lập tức quét bên trong chiến giáp Thần Khí.
- Phụt!