Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đường lão quái bay nhanh ra sau, nhìn thấy Lục Ly không đi thì đạp không trung một cái, quay trở về.
- Ha ha!
Lục Ly phất tay, không cho là đúng, ra hiệu Đường lão quái đừng tới gần.
Mấy lão quái ẩn nấp đều thay đổi sắc mặt, nhanh chóng thụt lùi ra sau, bọn họ chưa lĩnh giáo uy danh của Ma Quỷ Bà nhưng từng nghe nói rất nhiều lần.
Lung đạo nhân dường như không định liên lụy mấy người khác, chờ đám lão quái đi rồi mới đột nhiên gảy Ma Quỷ Bà.
Tưng!
Một âm điệu không quá kịch liệt vang lên, không gian phía trước tỳ bà gợn sóng, cảm giác như ném cục đá xuống mặt hồ phẳng lặng.
Lục Ly híp mắt lại, hắn nội thị một phen, cảm giác một luồng năng lượng linh hồn yếu ớt truyền ra từ sóng gợn, lặng lẽ vào trong không gian linh hồn của hắn, tùy thời chuẩn bị xâm nhập hồn đàm của hắn.
- Linh hồn công kích, ha ha!
Cả đời Lục Ly không e ngại nhất là linh hồn công kích, năm đó Tử Đế muốn tranh đoạt hồn đàm của hắn, khống chế linh hồn của hắn, đoạt xá thân thể của hắn, cuối cùng bị ấn ký ngân long đánh bại.
Tử Đế nói ấn ký ngân long của Lục Ly là yêu hồn từ thất phẩm trở lên, Lục Ly không biết yêu hồn là cái gì, nhưng Tử Đế bảo rằng đây là chí bảo chỉ có gia tộc siêu cấp của Thần Giới mới có được, vậy thì công kích linh hồn bình thường làm sao có thể thương tổn hắn?
Tích tịch tình tang!
Tỳ bà tiếp tục đàn tấu, ngữ điệu rất dịu êm, nghe khá êm tai, dường như có tác dụng thôi miên, khiến người muốn thiếp ngủ.
Lục Ly nghe vài âm điệu, cảm giác rất là thoải mái nhàn nhã, hắn chủ động khép mắt lại. Ấn ký ngân long trong linh hồn của Lục Ly sáng lên, khiến hắn đột nhiên giật mình tỉnh lại, hắn phát hiện năng lượng trong không gian linh hồn lặng lẽ âm thầm bắt đầu xâm nhập.
- Lợi hại!
Lục Ly vẫn như cũ nhắm mắt, trong lòng lại âm thầm cảm khái. Công kích linh hồn của Lung đạo nhân theo kiểu âm quỷ, âm thầm thấm vào, bất giác khiến ngươi trúng chiêu. Nếu vừa rồi Lục Ly thật sự thiếp ngủ thì e rằng chết như thế nào cũng không biết.
Xếp hạng bốn Luyện Ngục Thập Lão quả nhiên bất phàm!
Lục Ly âm thầm gật gù, chỉ dựa vào công kích linh hồn này thì Lung đạo nhân không hổ với uy danh của mình. Lục Ly vẫn nhắm mắt, mặc cho Lung đạo nhân công kích, hắn muốn thử xem phòng ngự của ấn ký ngân long mạnh cỡ nào.
Tích tịch tình tang! Từng tứng tưng!
Tiếng tỳ bà đột nhiên dồn dập hơn, âm thanh trở nên cuồng bạo hùng dũng, Lục Ly cảm giác công kích linh hồn trong óc trở nên nhanh hơn. Vô số hồn lực tuôn vào không gian linh hồn của hắn, ùa về phía hồn đàm.
Phương xa, đám người Đường lão quái từ xa dùng thần niệm tra xét bên này, bọn họ tra xét đến Lục Ly đứng ở giữa không trung không nhúc nhích, khiến bọn họ trái tim treo cao.
Đừng bảo là Lục Ly bị trúng chiêu dễ dàng như vậy nhé? Nếu Lục Ly bị Lung đạo nhân đánh chết, vậy hai món Thần Khí, không, ba món Thần Khí sẽ bị Lung đạo nhân được đến.
Một khi Lung đạo nhân được đến ba món Thần Khí, sức chiến đấu của hắn chắc chắn sẽ nghịch thiên, cách cục của toàn bộ Hỗn Độn Luyện Ngục sẽ thay đổi, không chừng cách cục của Cửu Giới cũng biến đổi theo.
Cho nên, mấy lão quái vây xem tuy rằng biết đứng đây xem náo nhiệt rất nguy hiểm, nếu chọc giận Lung đạo nhân có lẽ sẽ bị đánh chết, nhưng vẫn không kiềm được tiếp tục ẩn nấp tra xét.
Từng tứng tưng tưng!
Tiếng tỳ bà càng lúc càng dồn dập, đám lão quái cách xa mấy chục dặm cũng suýt không chịu nổi, vậy mà Lục Ly vẫn như cũ an tường đứng ở giữa không trung.
Lung đạo nhân trên mặt lộ ra một chút kinh ngạc, cứ liếc nhìn Lục Ly, theo sau một bên tiếp tục đàn tấu tỳ bà, một bên chậm rãi đến gần Lục Ly, định tới gần rồi chấn giết hắn.
Trong óc Đường lão quái quanh quẩn âm thanh ma chú của tỳ bà, nhưng tra xét ra Lung đạo nhân định tới gần đánh chết Lục Ly, không kiềm được trầm rống một tiếng:
- Lục tiểu hữu, cẩn thận...!
Bùm!
Đường lão quái vừa hét lên thì trong đầu như có sấm đánh, linh hồn của hắn bị nổ thương, đau đớn lăn lộn dưới đất, hét thảm không ngớt.
Lục Ly thấy hết điều này, thầm gật gù. Con người của Đường lão quái không tệ, không uổng phí hắn hôm nay hỗ trợ người này đánh chết Phong Điên Nhị Đạo.
Vèo!
Lung đạo nhân bỗng tăng nhanh tốc độ, chớp mắt áp sát trước mặt Lục Ly, bỗng giơ tỳ bà đập mạnh xuống đầu Lục Ly.
- Ha ha!
Lục Ly cười khẽ, thần binh trong tay nhẹ nhàng giơ lên đỡ. Tỳ bà này là một món chí bảo, nhưng trong tay hắn cầm thần binh.
Bùm!
Vang tiếng nổ trầm đục, trên tỳ bà sáng lên đốm lửa, Lục Ly bị sức mạnh cường đại đập xuống, rớt xuống sơn mạch phía dưới.
Hai chân Lục Ly đứng trên tảng đá to trên đỉnh núi, vì thế rơi quá mạnh làm tảng đá nứt nẻ.
Lục Ly trên mặt lộ ra thản nhiên ý cười, nói:
- Lung đạo nhân, công kích linh hồn của ngươi không được rồi, ngươi có thủ đoạn khác để thử không? Nếu không có thì, ngươi không giết được ta.
Lục Ly đã đánh với rất nhiều cường giả, nhưng trước kia dựa vào Thiên Tà Châu cùng Thần Thi, về sau dựa vào sát chiêu của Sát Đế. Cho nên hắn ít hiểu về thủ đoạn của cường giả, lần này hắn chuẩn bị khiến Lung đạo nhân thả ra các loại thủ đoạn, để hắn kiến thức một phen.
- Ngươi muốn chết thì lão đạo sẽ thỏa mãn ngươi!
Lung đạo nhân mở miệng, xem ra hắn không phải thật sự điếc, chẳng qua không thích đáp lại người khác, tính cách có chút kỳ lạ.
Tay Lung đạo nhân bỗng gảy dây tỳ bà, làm đứt luôn dây đàn, hắn tùy tay ném dây đàn xuống, dây đàn đón gió biến lớn, ở giữa không trung biến thành một con mãng xà lớn.
- Grít grít!
Lung đạo nhân một tay nhanh chóng bứt đứt dây đàn ném xuống hết, dây đàn đều biến thành mãng xà gào thét la xuống. Tỳ bà không dây trong tay Lung đạo nhân lóe tia sáng, cũng biến thành hư ảnh cự thú gầm rống lao về phía Lục Ly.
Ầm ầm ầm!
Mãng xà và hư ảnh dị thú nổ tung, thân thể Lục Ly bị nổ bay, nhưng không bị tổn thương gì lớn, chiến giáp Thần Khí quá mạnh.
- Hú hú!
Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời cuồng rống một tiếng, nguyên bộ đồ rách tả tơi, sau đó thân thể bỗng phình to ra, thoáng chốc lên cao vài chục trượng.