Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bị U Linh Trùng làm lỡ chút thời gian, nhưng không cần gấp gáp, ấn ký trên người Hỏa lão quái vẫn còn đó, xem ra hắn luôn luôn chạy trốn, không có thời gian luyện hóa phong ấn.
- Cự ly không quá xa!
Truy tung hơn bốn canh giờ, Lung đạo nhân đột nhiên mở miệng nói, bởi vì nói chuyện kéo miệng vết thương trên người, khóe môi Lung đạo nhân hơi co giật, nói tiếp:
- Đại nhân, ta cảm giác được Hỏa lão quái cách chúng ta khoảng trăm vạn dặm, nhưng ấn ký có chút mơ hồ, phỏng chừng hắn đang luyện hóa ấn ký.
Lục Ly khống chế Thiên Tà Châu bay với tốc độ cao nhất, trong lòng không quá nôn nóng, vì sốt ruột cũng vô ích. Tóm lại hắn quyết định một đường truy sát tiếp, chỉ cần có một tia hy vọng hắn đều sẽ không buông bỏ.
Việc Lục Ly truy sát Hỏa lão quái phỏng chừng đã truyền khắp Hỗn Độn Luyện Ngục, có lẽ Cửu Giới cũng thu được tin tức. Việc của Lục Ly chắc chắn khiến mỗi người trong Cửu Giới cảm thấy bất an, ai cũng không dám đi Đấu Thiên Giới gây sự nữa?
Trước khi Lục Ly xuất phát đã khiến Chấp Pháp Trưởng Lão sắp xếp xong xuôi hết, tất cả con cháu của tứ địa gia tộc di chuyển vào Mộc Ngục. Cho dù Cửu Giới có người đi Đấu Thiên Giới đồ sát, chỉ có thể đồ sát một ít bình dân, vậy là không thể tổn thương gân cốt Lục Ly, ngược lại sẽ hoàn toàn chọc giận Lục Ly, phỏng chừng rất nhiều đại gia tộc đều phải suy xét điểm này.
- Không tốt!
Lại bay thêm một nén nhang thời gian, Lung đạo nhân mở mắt ra, bẩm báo:
- Ấn ký của ta bị hoàn toàn luyện hóa, đại nhân nhanh truy tung Hỏa lão quái, hắn ở không gian phía trước cỡ mười vạn dặm.
- Ừm!
Mười vạn dặm không xa, nửa nén hương liền có thể đuổi tới nơi, Thiên Tà Châu cấp tốc bay đi, thần niệm của Lục Ly một đường tra xét. Nửa nén hương sau, Lục Ly đến gần một khe núi to lớn, thần niệm của hắn còn chưa tra xét, mấy trăm dặm phương xa chợt vang tiếng gió rít.
- Hỏa lão quái!
Lục Ly không cần đoán cũng biết ngay đằng trước nhất định là Hỏa lão quái. Trong Ám Ngục, Lục Ly không gặp nhiều lão quái, bay lâu như vậy mà chỉ cảm ứng được bốn lão quái đang tiềm tu. Ám Ngục không có nhiều người, giờ phút này sẽ không trùng hợp đến mức vừa lúc gặp một lão quái tiềm tu.
Tốc độ của Thiên Tà Châu rất nhanh, giây lát sau Lục Ly đã đuổi theo kịp lão quái ở phía trước. Thần niệm của hắn quét qua, hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Bởi vì... người phía trước thật sự không phải Hỏa lão quái, mà là một cường giả Hóa Thần hậu kỳ bình thường.
Thần niệm của Lục Ly cẩn thận nhìn quét, xác định người này không phải Hỏa lão quái, hắn có chút hờn giận. Người này xem ra là Hỏa lão quái cố ý sắp xếp, chỉ vì dời đi tầm mắt của Lục Ly? Hỏa lão quái hoặc là từ phương hướng khác trốn đi, hoặc là trực tiếp xé rách hư không chạy trốn, muốn đuổi theo sẽ rất khó khăn.
- Lung đạo nhân, bị người đùa bỡn!
Lục Ly nhìn sang Lung đạo nhân, kể lại vụ việc, theo sau hắn thả Lung đạo nhân ra ngoài, đi khảo vấn tình huống.
Ầm!
Lung đạo nhân đang ôm cục tức, trực tiếp ném cột đá qua, đập Hóa Thần lão quái kia suýt chết.
Lung đạo nhân hung tợn hỏi:
- Ngươi và Hỏa lão quái có quan hệ gì? Tại sao muốn giúp hắn?
- Lung đạo nhân, ta không liên quan gì tới hắn!
Lão giả kia vẻ mặt uất ức, ngượng ngùng nói:
- Ta đang tiềm tu gần đây thì Hỏa lão quái tìm được ta, hắn ngồi xếp bằng một lúc, vừa rồi đột nhiên kêu ta bay về hướng này, nếu không thì sẽ giết ta, đạo nhân... ta không còn cách nào.
Bùm!
Lung đạo nhân không thèm nghe người này phân bua, một cây cột đá đập chết lão quái này.
Lung đạo nhân chắp tay hướng Thiên Tà Châu:
- Đại nhân, chúng ta chia nhau đuổi theo đi, Hỏa lão quái trốn không xa, cho dù đại na di cũng chỉ dám na di cự ly mấy nghìn dặm.
- Được!
Lục Ly ném ra mấy miếng ngọc phù cảnh báo, dặn dò vài câu rồi khống chế Thiên Tà Châu bay đi phương hướng khác. Tốc độ của Thiên Tà Châu nhanh hơn Hỏa lão quái gấp mấy lần, hắn còn có cơ hội tìm được Hỏa lão quái.
Hắn khống chế Thiên Tà Châu cấp tốc bay, lùng sục bốn phía. Tiếc rằng tình huống Ám Ngục đặc biệt, nơi này quá đen, thần niệm tra xét cự ly không xa, muốn tìm một người như biển rộng tìm kim, rất khó khăn.
Tìm suốt một canh giờ, bên Lung đạo nhân không có bất cứ đáp lại, Lục Ly trong lòng trầm xuống. Tìm một canh giờ mà không được, xem ra khó mà truy tung được, tình huống Ám Ngục quá đặc biệt.
Lại lần nữa truy tìm nửa canh giờ, Lục Ly cùng Lung đạo nhân gặp nhau.
Lung đạo nhân vào Thiên Tà Châu, quyết đoán nói:
- Đại nhân, không cần tìm kiếm, không tìm được nữa. Chúng ta đành đi lối vào Hồn Ngục chờ người, xem coi có cơ hội gặp phải hắn hay không.
Lục Ly gật đầu, nói:
- Đành vậy!
Theo chỉ dẫn của Lung đạo nhân, Thiên Tà Châu bay hướng lối vào Hồn Ngục, một đường tiếp tục truy tìm, xem thử có gặp may hay không.
Ở trên đường lại phát hiện mấy lão quái, Lung đạo nhân nghe vậy liền đi ra, tìm hai người lối vào Ám Ngục, Phong Ngục canh chừng, nếu Hỏa lão quái quay về Phong Ngục thì bọn họ cũng có thể biết.
Ám Ngục đen thui, người bình thường đều không thích tiềm tu ở chỗ này, tiềm tu lâu tại đây sẽ bị lệch lạc về tính cách, không tốt cho đột phá cảnh giới. Ở nơi đen thui không thấy năm ngón tay thì có thể cảm ngộ cái gì?
Bay mấy ngày, Lục Ly đến lối vào Hồn Ngục. Lục Nhân Hoàng tỉnh lại, Lung đạo nhân có linh dược hàng đầu, tay cụt của Lục Nhân Hoàng đang từ từ mọc ra.
Lục Nhân Hoàng và Lục Ly tán gẫu thật lâu, biết được mấy năm nay Đấu Thiên Giới gặp chuyện gì, hắn nghe xong sau trong lòng cảm khái không thôi, cũng rất là hổ thẹn.
Khi biết thực lực hiện giờ của Lục Ly, trong lòng Lục Nhân Hoàng rất tự hào, không thấy khó chịu vì Lục Ly mạnh hơn mình, làm phụ thân, luôn hy vọng nhi tử của chính mình càng xuất sắc càng tốt.
Tán gẫu một phen, Lục Nhân Hoàng bế quan, hắn muốn cố gắng nhanh chóng khôi phục tình trạng vết thương, để khi Lục Ly đi công kích Nhan gia thì hắn còn giúp đỡ được. Lục Ly tặng Mộc Nguyên Châu cho Lục Nhân Hoàng, khiến hắn luyện hóa.
Mộc Nguyên Châu có thể giải độc, cũng có thể biến thành tấm chắn phòng ngự, một Thần Khí khá hữu dụng.