Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cho dù có công kích linh hồn cũng không đánh trúng người ở trong Thiên Tà Châu được, cho nên Lục Ly rất yên tâm cho an toàn của Lục Nhân Hoàng, Dạ trưởng lão, Hòa Nguyệt.
- Được!
Lung đạo nhân không biến hình, tốc độ không quá nhanh, theo bản đồ Huyết Hoàng đưa cho, bay về phía trước bên trái, thần niệm luôn tra xét bốn phía, tránh cho phát sinh các loại tình huống ngoài ý muốn.
Thần niệm của Lục Ly quét ra, phát hiện ở đây thì thần niệm không chịu hạn chế. Hồn Ngục nghe thì dọa người, thật ra cảnh sắc rất đẹp, non xanh nước biếc, trời trong nắng ấm, Thiên Địa Huyền Khí cực kỳ dày đặc, hơn Mộc Ngục, Thủy Ngục gấp mấy lần.
- Không thấy nguy hiểm chỗ nào.
Lục Ly trong lòng có chút chần chừ, bay mấy chục dặm, hắn chỉ thấy rừng xanh ngát, sông lớn xinh đẹp, núi xanh thành từng mảnh, còn có rất nhiều tiểu dã thú, đến bây giờ vẫn không phát hiện bất cứ nguy hiểm.
Vù vù vù!
Phương xa đột nhiên có gió to thổi tới. Lung đạo nhân tra xét đến cuồng phong liền bay nhanh sang bên trái, rơi xuống khe núi, nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Vèo!
Lục Ly không dám sơ ý, khống chế Thiên Tà Châu bay xuống, ẩn nấp bên cạnh Lung đạo nhân. Sau khi gió to thổi qua, sắc mặt của Lung đạo nhân trở nên cực kỳ thống khổ, nhưng đợi gió to bay đi rồi, hắn lập tức mở mắt ra, trán ướt mồ hôi lạnh.
- Chẳng lẽ đây cũng là Linh Phong, có được công kích linh hồn?
Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu không có gặp bất cứ công kích, Thiên Tà Châu không nhận được công kích, cho nên hắn rất là tò mò truyền lời ra hỏi.
- Đây là Minh Phong!
Lung đạo nhân giải thích:
- Minh Phong thổi tới, cho dù bất cứ người nào đều sẽ rơi vào một loại ảo cảnh cực kỳ khủng bố, tựa như ở trong Minh Giới Luyện Ngục. Người linh hồn không cường đại sẽ bị buộc điên. Minh Phong vừa rồi là loại bình thường trong Hồn Ngục, nếu gặp Minh Phong loại lớn, bên trong có lẽ sẽ ẩn nấp Phệ Hồn Nghĩ, những con kiến này không có thực thể, có thể trực tiếp đi vào linh hồn võ giả, cắn nuốt linh hồn của võ giả.
- A!
Lục Ly nghe mà hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trực tiếp cắn nuốt linh hồn, Phệ Hồn Nghĩ quá biến thái. Võ giả quan trọng nhất là linh hồn, một khi linh hồn bị cắn nuốt, Thần Linh cũng không cứu được hắn.
Lung đạo nhân nghỉ ngơi giây lát tiếp tục bay đi, qua nửa canh giờ, Lục Ly liền trông thấy cảnh tượng cực kỳ gợi cảm, hắn nhìn thấy một phụ nhân đẫy đà trần truồng chạy bộ.
Phụ nhân này không quá già, phỏng chừng lúc còn trẻ đã đến cảnh giới rất mạnh, cộng thêm có thuật giữ nhan sắc, phỏng chừng tuổi không nhỏ nhưng thân thể không có dấu hiệu gìa cả, phong vận do tồn.
Phụ nhân kia không một mảnh vải, chạy nhanh trên ngọn núi xanh ở bên dưới, thỉnh thoảng nhảy xuống sông lớn rồi cười to, thỉnh thoảng lăn lộn trên bãi cỏ, làm các loại động tác dơ mắt.
- Người này đã phát điên!
Lung đạo nhân nhìn thoáng qua rồi thu về tầm mắt, giải thích với Lục Ly:
- Trong Hồn Ngục, gặp kẻ điên là chuyện rất bình thường, rất nhiều người linh hồn bị tổn hại thì sẽ trở nên thần chí không rõ. Hơn nữa Hồn Ngục có hiện tượng rất kỳ lạ, hỗn độn thú ở đây không công kích kẻ điên, nhiều kẻ điên có thể sống tiếp, quanh năm suốt tháng tích lũy, kẻ điên trong Hồn Ngục ít nhất cũng trên trăm người.
- Trên trăm người điên?
Lục Ly ngượng ngùng vuốt sống mũi, Hỗn Độn Luyện Ngục liên thông Thần Giới, mỗi người đều muốn nghịch thiên, đều muốn đi Thần Giới. Không biết rằng con đường này có quá nhiều hung hiểm, sơ sẩy một cái là sẽ vạn kiếp bất phục.
Một bước thành tiên, một bước hóa ma, tiên phàm chỉ cách nhau nửa bước.
Lung đạo nhân không gạt người, một đường bay đi, mới nửa ngày Lục Ly đã gặp hai người điên, cảnh giới đều rất mạnh, đều là Hóa Thần đỉnh phong.
Một người điên già tốc độ rất dọa người, như quỷ ảnh từ bên dưới phương xông tới, Lục Ly cùng Lung đạo nhân còn cho rằng người này định công kích. Ai biết người này vòng quanh Thiên Tà Châu mấy vòng rồi chui xuống hồ nước to, tiếp theo ôm một con cá lớn bay ra, há mồm cắn cá lớn, ăn miệng đầy máu.
Xác định người này là kẻ điên thì Lục Ly và Lung đạo nhân không quan tâm nữa, chỉ hơi tiếc thân pháp của lão quái này. Thân pháp của hắn phi thường kỳ dị, vừa rồi lão quái này sắp bị Thiên Tà Châu va vào, lại nháy mắt vặn người né qua, tốc độ trong khoảnh khắc nhanh còn hơn Thiên Tà Châu. Đây chắc chắn là một loại bí thuật thân pháp rất lợi hại, nhưng lão quái phát điên, xem ra sẽ bị thất truyền.
Người hầu của Huyết Hoàng đưa bản đồ ở phía đông bắc Hồn Ngục, cách lối vào một khoảng cách, phỏng chừng phải bay ba, bốn ngày. Nếu cưỡi Thiên Tà Châu bay với tốc độ nhanh nhất thì phỏng chừng chỉ cần hai ngày. Đáng tiếc Lung đạo nhân nói không thể quá nhanh, bởi vì trong Hồn Ngục có một số nơi rất khủng bố, đi vào rồi rất khó đi ra.
Lại bay nửa ngày sau, Lung đạo nhân ngừng lại, chỉ hướng rất khủng bố, đi vào rồi rất khó đi ra.
Lại bay nửa ngày sau, Lung đạo nhân ngừng lại, chỉ hướng một hang núi tối đen to lớn ở phía trước:
- Đây là hang không đáy rất nổi tiếng, trong lịch sử cường giả đi vào không một ai đi ra, không có một người nào!
- Không có một người nào?
Lung đạo nhân không thể nào gạt người, Lục Ly thầm rùng mình. Trong lịch sử Cửu Giới có bao nhiêu cường giả? Có thể đến Hồn Ngục chắc chắn không ít. Cường giả đều rất to gan, cường giả vào hang không đáy phỏng chừng nhiều đến không đếm xuể. Nhưng không một người đi ra? Trong hang không đáy này rốt cuộc có cái gì?
Trong lòng Lục Ly dâng trào tò mò, suýt chút không kiềm được muốn đi vào tìm hiểu rõ ràng. Nhiều cường giả vào trong thì chắc có rất nhiều báu vật?
Lung đạo nhân nhìn thấy Lục Ly không nói chuyện, biết hắn có chút động lòng, vội vàng tạt một thùng nước lạnh nói:
- Đại nhân, tốt nhất không cần xằng bậy, bởi vì trong lịch sử có một cường giả Thần cảnh đã đi vào, cuối cùng... cũng không trở ra.
- Cái gì?
Lục Ly lần này hoàn toàn bị dọa. Thần cảnh là tồn tại cường đại cỡ nào? Hóa Thần đỉnh phong và Thần cảnh tuy chỉ cách một bước nhưng thực lực thì cách biệt như trời với đất, khác nhau giống như người thường và cường giả cảnh giới Hóa Thần.