Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1621 - Chương 1609: Mãnh Hỏa Trận

Bất Diệt Long Đế Chương 1609: Mãnh Hỏa Trận

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lung đạo nhân cũng cực kỳ kiêng kỵ hỗn độn thú cường đại, cường giả bình thường nào dám xông loạn.

Lục Ly nhìn sơn mạch trập trùng phương xa giây lát, hỏi:

- Chúng ta tấn công kiểu gì?

- Để ta chủ công, đại nhân trợ giúp ta là được.

Trong lòng Lung đạo nhân ôm cục tức, cắn răng nói:

- Chúng ta từ trên xuống dưới oanh kích, buộc Hỏa lão quái đi ra. Chúng ta không đi vào, cấm chế ở bên dưới sẽ không cách nào ảnh hưởng chúng ta. Nếu kinh động hỗn độn thú cường đại, đại nhân kịp thời kéo ta vào Thiên Tà Châu là được.

- Được!

Lục Ly suy tư giây lát, bổ sung một câu:

- Ngươi đợi chút, ta ngưng tụ một trăm con rối bằng đá, những con rối này không sợ bất cứ công kích linh hồn, khiến chúng nó đi đầu đánh trận.

Lục Ly ngồi xếp bằng, bắt đầu cấp tốc ngưng tụ Thạch Đầu Khôi Lỗi. Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật thì Lục Ly còn công kích đệ tam trọng chưa cảm ngộ, sau khi cảm ngộ ra đệ tam trọng là có thể ngưng tụ được con rối bằng đá ngang ngửa Thần Linh. Nhưng cần Thần Lực, Lục Ly hiện tại không thành Thần, cảm ngộ cũng vô ích.

Lục Ly hiện tại ngưng tụ ra người đá với tốc độ rất nhanh, chỉ mất gần nửa canh giờ là thành công ngưng tụ một trăm Thạch Đầu Nhân.

- Đi!

Lục Ly thu người đá vào, mang theo Lung đạo nhân đi vào trong Thiên Tà Châu, hạt châu bay đi hướng bên trên sơn mạch.

- Quả nhiên có rất nhiều cấm chế!

Thần niệm của Lục Ly quét qua sơn mạch phía dưới, phát hiện không gian nhiều chỗ hơi mơ hồ, hắn cảm ứng được dao động cấm chế rất mỏng manh.

Oong oong!

Thiên Tà Châu dao động, một đám Thạch Đầu Nhân xuất hiện, lao đi phía tây. Lung đạo nhân cũng đi ra, áo rách toạc, người cao lên, cây cột đá xuất hiện trong tay, bỗng đập xuống dưới.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Âm thanh xích sắt động trời phát ra từ trong cột đá, đập mạnh xuống sơn mạch phía dưới, cấm chế bên dưới dao động.

Ầm ầm ầm!

Thạch Đầu Nhân lao xuống, điên cuồng oanh toạc phía dưới, kinh động rất nhiều hỗn độn thú. Bởi vì Thạch Đầu Nhân không sợ công kích linh hồn, đa số cấm chế ở phía dưới đều là công kích linh hồn, hỗn độn thú cũng vậy. Cho nên Thạch Đầu Nhân va đụng lung tung, đập phá bốn phía, rất nhanh buộc người ở bên trong đi ra.

Vù vù vù!

Bốn, năm võ giả bay lên, dẫn đầu rõ ràng là Hỏa lão quái, mắt tràn ngập kinh ngạc nhìn Lung đạo nhân cùng Lục Ly, dường như không nghĩ ra Lục Ly làm cách nào tìm đến? Còn nhanh như vậy.

- Lục Ly!

Hỏa lão quái nổi giận đùng đùng rống to lên:

- Ngươi đừng ép người quá đáng, nếu không thì cá chết lưới rách đều không tốt cho mọi người!

- Nói nhảm xong chưa?

Lục Ly lười rườm rà với Hỏa lão quái, thả ra Thần Thi. Bên kia, Lung đạo nhân bắt đầu công kích, huơ cây cột đá đánh về phía Hỏa lão quái.

- Các ngươi đi trước!

Hỏa lão quái ném lò lửa ra giam cầm Thần Thi, theo sau thả ra đầy trời Thiên Hỏa cùng Quỷ Hỏa công kích Lung đạo nhân.

Vèo!

Ba lão quái bên cạnh Hỏa lão quái không do dự, lao nhanh đi bốn phương tám hướng chạy trốn, bọn họ biết nếu ở lại sẽ chết chắc.

Rất nhiều Thạch Đầu Nhân lao đến, định chặn lại ba lão quái, tiếc rằng sức chiến đấu của Thạch Đầu Nhân so với bọn họ thì quá yếu, căn bản không đánh lại đám Hóa Thần lão quái kia.

Oong!

Lục Ly lao ra Thiên Tà Châu, hắn không để ý những lão quái chạy trốn, chỉ quan tâm Hỏa lão quái. Lục Ly giơ thần binh chém mạnh xuống dưới.

Ầm!

Hỏa lão quái bị đập mạnh rớt xuống, nhưng rồi hắn không bay lên, cũng không bay đi xa, mà là lặn xuống lòng đất.

- Đuổi theo!

Lục Ly vung mạnh tay, thần binh chém về phía lồng chụp lửa nhốt Thần Thi, đánh tan lồng chụp lửa, Thần Thi nhanh chóng theo sát Lục Ly.

Vèo!

Lung đạo nhân bay theo, hắn và Lục Ly đã tra xét, dưới sơn mạch này có một đường hầm lớn. Hỏa lão quái đang lao vào trong đường hầm, phỏng chừng lòng đất có truyền tống trận, hoặc là tiểu thế giới liên tiếp đường hầm, Hỏa lão quái định từ nơi này chạy trốn.

Truy sát lâu như vậy, Lục Ly cùng Lung đạo nhân làm sao có thể khiến Hỏa lão quái chạy trốn? Tốc độ của hai người đều đạt đến tình trạng đỉnh cao, Thần Thi nhanh hơn hai người, nhanh chóng đuổi theo, không đợi Hỏa lão quái trốn vào lòng đất đã tung ra cú đấm.

Bùm!

Một đấm này không gây tổn thương cho Hỏa lão quái, ngược lại khiến tốc độ chìm xuống của hắn nhanh gấp mấy lần.

Đường hầm này cực kỳ sâu, thần niệm không tra xét xuống đáy được, sâu hơn lòng đất năm đó Thần Thi ẩn thân rất nhiều.

Lục Ly người mặc thần giáp, không sợ công kích linh hồn, cho nên không kiêng dè gì. Lung đạo nhân là linh thú của Lục Ly, tự nhiên không phàn nàn câu nào, Thần Thi càng miễn bàn.

Từ trên cao lao xuống, vài giây đã đến độ sâu mười vạn trượng lòng đất, vẫn chưa thấy đáy. Lục Ly trong lòng có chút chần chừ, nhưng cuối cùng không có dừng lại.

- A...

Lại xuống một vạn trượng, thần niệm của Lục Ly tra xét được một quảng trường ngầm rộng lớn, trong quảng trường có một cánh cửa truyền tống to lớn, Hỏa lão quái quả nhiên là muốn từ nơi này trốn đi tiểu thế giới.

Ầm!

Hỏa lão quái bị Thần Thi một đấm nặng nề rớt xuống.

Lục Ly ra lệnh cho Lung đạo nhân:

- Tăng nhanh tốc độ, đi phá hủy cửa truyền tống, đừng để Hỏa lão quái trốn!

- Grào grào!

Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời gầm lên mấy tiếng, thân thể lại lần nữa biến cao mấy phần, tăng vọt tốc độ lao đi quảng trường ngầm, giơ cột đá đánh về phía cửa truyền tống.

- Ha ha ha ha!

Hỏa lão quái chẳng những không có một chút sợ hãi, ngược lại cười to không thôi, càng không lao về phía truyền tống trận, trên mặt lộ nét điên cuồng, cười nanh tranh:

- Lục Ly, Lung đạo nhân, thiên đường có lối các ngươi không đi, địa ngục không cửa các ngươi dám xông vào, lần này khiến các ngươi chết không có chỗ chôn. Mãnh Hỏa Trận, lên!

Oong!

Sau khi Hỏa lão quái rống to một tiếng thì quảng trường ngầm sáng rực, làn sóng gợn kỳ dị từ vách tường bốn phía khuếch tán, một vòng bảo hộ nửa trong suốt xuất hiện, bao phủ nguyên quảng trường ngầm.

Lung đạo nhân ở bên kia giật mình kêu lên:

- Nguy rồi! Công kích linh hồn quá dữ dội!

Lục Ly trong nháy mắt phát hiện đến vấn đề, từng đợt năng lượng kỳ dị như thủy triều vọt vào hồn đàm của hắn, hơn nữa càng lúc càng hùng dũng, thủy triều biến thành sóng to, muốn đụng nát hồn đàm của hắn.

Bình Luận (0)
Comment