Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Cánh tay của Lục Nhân Hoàng còn chưa hoàn toàn mọc ra, hắn mở mắt ra, tập trung vào Hỏa lão quái, trong con ngươi lạnh bănh, sát khí trên người tràn ngập.
Nhưng Lục Nhân Hoàng im lặng một lúc, sát khí trên người rất nhanh yếu đi, khoát tay nói:
- Nếu ngươi đã thu làm hồn nô, Hỏa lão quái thành chó săn của Lục gia ta, chèn ép một hồn nô không hay ho gì, cũng không thể được đến khoái cảm.
Lục Nhân Hoàng không phải loại người nuốt hận sẽ trả, hơn nữa Hỏa lão quái trở thành nô lệ của Lục Ly, biến thành chó săn của Lục Ly rồi, Lục Nhân Hoàng cũng hết giận. Ngược đãi một con chó săn sẽ không phản kháng thì có gì sung sướng?
Lục Ly sớm đoán trước phản ứng của Lục Nhân Hoàng, hắn truyền tống Hỏa lão quái đi, đỡ khỏi phải khiến Lục Nhân Hoàng chướng mắt.
Đã tìm được Lục Nhân Hoàng, Hỏa lão quái thần phục, sự tình xem như tạm chấm dứt. Lục Ly nhìn lướt qua Lung đạo nhân, phát hiện hắn đã được cứu sống lại, nhưng tình trạng vết thương nếu muốn hoàn toàn khôi phục phải mất mười ngày, nửa tháng.
Thu Hỏa lão quái vào ngoại điện Thiên Tà Châu, khiến Dạ trưởng lão đi chăm sóc hắn, Lục Ly suy nghĩ một hồi hỏi:
- Ngươi có cái gì cần sắp xếp không? Nếu không có thì chúng ta đi Lôi Ngục một vòng, sau đó tấn công Thần Hoàng Giới.
Lần này Lục Ly lên đây có ba mục đích chính, một là tìm Lục Nhân Hoàng, thứ nhì là hủy diệt Nhan gia, uy hiếp Cửu Giới. Thứ ba là bế quan trong Phong Ngục, cảm ngộ Chân Ý Đồ.
Cảm ngộ Chân Ý Đồ thì không gấp, Lục Ly lo sẽ có người trong cường giả Cửu Giới nhằm vào Đấu Thiên Giới, cho nên hắn muốn đi Kim Ngục nhìn xem, tiện thể uy hiếp các đại gia tộc.
- Có!
Hỏa lão quái cười hỏi:
- Ba loại kỳ hỏa của ta đã dùng hết, cần đi mấy bí cảnh thu phục.
- Ừm!
Thần thông mạnh nhất của Hỏa lão quái là kỳ hỏa, không có kỳ hỏa thì sức chiến đấu của hắn yếu bớt nhiều, không khác gì Hóa Thần đỉnh phong bình thường, Lục Ly không cần thu hắn làm gì nữa.
Cho nên Lục Ly không có do dự, chỉ là hỏi:
- Cần bao lâu?
Hỏa lão quái tính nhẩm một lúc, nói:
- Khoảng một tháng, có hai tiểu thế giới trong Hồn Ngục, một cái ở Ám Ngục.
- Tốt.
Lục Ly suy nghĩ một hồi phất tay nói:
- Ngươi lập tức hành động, cố gắng nhanh chóng đuổi tới Kim Ngục tìm ta. Ta sẽ để lại một người ở lối ra Kim Ngục, nói cho ngươi hành tung của ta.
Hỏa lão quái đi rồi, Lục Ly không có dừng lại, thu hồi Thần Thi, cưỡi Thiên Tà Châu bay vọt lên. Lục Ly lấy ra bản đồ của người hầu Huyết Hoàng cho, đọc sơ rồi bay về phía đông.
Huyết Hoàng giúp Lục Ly khá nhiều, lần này còn chỉ dẫn phương hướng cho hắn, nếu hắn đến Hồn Ngục thì phải đi gặp mặt Huyết Hoàng một lần, cảm tạ một phen.
Sau khi gặp Huyết Hoàng, Lục Ly định đi Lôi Ngục nhìn xem. Cũng không phải hắn gan to bằng trời muốn xông vào Lôi Ngục một lần, mà là muốn mang Tiểu Bạch đi nhìn xem, nếu Tiểu Bạch có thể chịu đựng được lôi đình ở ngoài cùng thì sẽ là bảo địa tu luyện tốt nhất cho nó.
Lung đạo nhân trên người bị thương nặng, Lục Ly ngượng ngùng khiến hắn dẫn đường, chỉ có thể cưỡi Thiên Tà Châu bay từ từ. Nếu gặp nơi kỳ dị thì vòng qua là được, chỉ cần không liều lĩnh, hẳn là sẽ không gặp phải nguy hiểm quá lớn.
Một đường bay từ từ, thần niệm của Lục Ly luôn vươn ra. Dọc đường gặp một số kẻ điên, còn có rất nhiều hỗn độn thú, vài nơi thoạt trông có chút khủng bố. Lục Ly lập tức vòng qua, hắn đến đây không phải tôi luyện, chỉ đi ngang qua.
Bình yên bay bốn ngày sau, Lục Ly rốt cuộc tìm được chỗ Huyết Hoàng ẩn cư, đó là một khu rừng đá rất kỳ lạ, khiến Lục Ly kinh ngạc là trong rừng đá có Minh Phong thổi qua thổi lại, hơn nữa có thể nhẹ nhàng tra xét ra Phệ Hồn Nghĩ ở bên trong.
“Những Minh Phong này là đúng dịp thổi qua hay luôn xoay quanh tại chỗ?”
Lục Ly trong lòng có chút ngạc nhiên nghi ngờ, đang lúc hắn phân vân có nên khiến Lung đạo nhân ra ngoài tra xét tình huống thì không gian bên ngoài rừng đá hơi dao động.
Người hầu của Huyết Hoàng hiện ra, cung kính vái chào nói:
- Bái kiến Lục đại nhân, chủ nhân nhà ta và Tinh Hoàng đại nhân đã sớm kính cẩn chờ đợi đã lâu, mời theo ta vào cốc gặp mặt.
- Tinh Hoàng?
Lục Ly có chút xa lạ với cái tên này, không ngờ người này cùng Huyết Hoàng chờ hắn?
Lục Ly trầm ngâm giây lát, đưa Lung đạo nhân theo ngoại điện truyền tống tiến vào, hỏi thăm:
- Tinh Hoàng là ai?
- Tinh lão quái!
Mắt Lung đạo nhân lóe tia kiêng kỵ, giải thích:
- Lão quái xếp hạng nhất Luyện Ngục Thập Lão, một thân kỳ môn bát quái chi thuật có một không hai xưa và nay. Sức chiến đấu không nói là đệ nhất Cửu Giới, nhưng năng lực tránh hung tìm cát thì không ai sánh bằng.
- Toán mệnh?
Lục Ly hơi kinh ngạc, không ngờ rằng xếp hạng đệ nhất Luyện Ngục Thập Lão là thầy tướng số phong thủy.
Theo người hầu Huyết Hoàng dẫn đường, một mình Lục Ly vào trong rừng đá.
Trong rừng đá có Minh Phong và Phệ Hồn Nghĩ, nhưng nơi người hầu Huyết Hoàng đi qua thì Minh Phong tự động thổi đi, Phệ Hồn Nghĩ đi theo Minh Phong, căn bản không dám tới gần người hầu Huyết Hoàng.
“Lợi hại!”
Lục Ly âm thầm gật đầu, xem ra trong rừng đá có cấm chế thần kỳ, Minh Phong và Phệ Hồn Nghĩ ở trong nay đều bị khống chế. Vậy là hình thành lá chắn thiên nhiên trong sơn cốc, muốn tấn công vào sơn cốc thì đầu tiên phải đột phá Minh Phong và Phệ Hồn Nghĩ.
Quẹo trái quẹo phải, đi sâu vào rừng đá, thần niệm của Lục Ly tra xét đến một sơn cốc nhỏ. Trong sơn cốc phong cảnh cực kỳ tốt, còn có mây mù nhẹ trôi, nhìn từ xa như động thiên mà Thần Linh ẩn cư.
Vừa vào sơn cốc, Lục Ly lại lần nữa phát hiện khác biệt, nơi này quả nhiên là một chỗ động tiên, Thiên Địa Huyền Khí trong này dày đặc hơn bên ngoài gấp mấy lần.
Thiên Địa Huyền Khí trong Hồn Ngục đã rất dày đặc, nơi này càng thêm dày đặc, Huyền Khí đậm như vậy, dù là một con cá ở lâu trong khe suối nhỏ trong sơn cốc cũng sẽ trở nên đặc biệt cường đại.
- Ha ha ha!
Trong sơn cốc có một mảnh rừng cây xanh um, ngoài rừng cây có mấy gian nhà tranh, bên ngoài nhà tranh vang lên tiếng cười to.