Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một lão giả áo trắng thấp lùn và một lão giả cầm quạt hương bồ đi ra nhà tranh. Phát ra tiếng cười là lão giả áo trắng thấp lùn, tóc trắng rủ xuống, lông mày, râu đều một màu trắng tinh, hơn nữa lông mày rất dài, giờ phút này cười to, thoạt trông giống như một lão gia gia hiền lành hòa ái.
Lão giả áo trắng thấp lùn to mấy tiếng, ánh mắt xem xét Lục Ly, gật đầu nói:
- Khá lắm, mười mấy năm không thấy, bộ dạng không có thay đổi gì, khí độ lại càng là trầm ổn nội liễm. Chào tiểu hữu, ta là Huyết Hoàng, vị này là Tinh Hoàng.
Tinh Hoàng thoạt trông toàn thân đều không có đặc điểm, thân hình không cao không thấp, mặt mũi trung dung, khí độ ôn hòa, trên người cũng không có bá khí của tuyệt đại cường giả. Tinh Hoàng có râu dài xám trắng, tay đung đưa quạt hương bồ, nếu không phải đứng chung với Huyết Hoàng, Lục Ly đều sẽ cho rằng hắn chỉ là một võ giả Hóa Thần bình thường.
“Có lẽ đây là trở lại nguyên trạng.”
Lục Ly thầm ước lượng, theo sau trịnh trọng cúi gập người hướng Huyết Hoàng:
- Lục Ly kính chào Huyết Hoàng tiền bối, Lục Ly vĩnh viễn khắc ghi ơn lớn của tiền bối.
- Ha ha ha ha ha ha!
Huyết Hoàng nhận cái cúi đầu của Lục Ly, trong mặt mày đều là ý cười, hai tay nâng hắn lên, nói:
- Tiểu hữu quá khách khí, ngày ấy thấy ngươi tính khí cương liệt, dám giết công tử của Hạo gia, rất hợp tính khí với ta nên mới ra tay một lần, không xứng nhận lễ lớn cúa tiểu hữu.
Huyết Hoàng không nhắc lại việc thu đồ đệ, da mặt của hắn chưa dày đến mức đó. Dù sao hiện tại Lục Ly sức chiến đấu không nói vượt qua hắn nhưng ít nhất không yếu hơn hắn. Huống chi Lục Ly còn trẻ tuổi như vậy, hy vọng phi thăng thành Thần rất lớn, vượt qua hắn là chuyện sớm hay muộn.
Lục Ly cùng Huyết Hoàng khách sáo mấy câu lại lần nữa cung kính vái chào Tinh Hoàng:
- Kính chào Tinh Hoàng tiền bối.
Lần này chào Lục Ly chỉ hơi khom người, cũng xem như rất nể mặt Tinh Hoàng. Dù sao Lục Ly không quen Tinh Hoàng, thực lực không kém gì Tinh Hoàng, vái chào Tinh Hoàng hoàn toàn là nể mặt Huyết Hoàng, cũng bày tỏ sự tôn kính với người già.
- Ha ha, Lục tiểu hữu không cần khách khí, mau đứng lên đi.
Tinh Hoàng mỉm cười, thản nhiên nhận cái cúi chào của Lục Ly, nhẹ vuốt râu dài, phẩy quạt hương bồ nói:
- Mười mấy năm trước, lão phu đêm xem thiên tượng, phát hiện cảnh tượng rất thú vị. Lúc ấy quẻ tượng biểu hiện Tử Vi Tinh tối đi, bên cạnh có một ngôi sao mới không biết tên rực sáng, có xu thế lu mờ Tử Vi Tinh. Lúc ấy ta nói với Huyết Hoàng, trong một tiểu giới diện sẽ có một thiên tài tuyệt thế sinh ra, cuối cùng sẽ trấn áp Cửu Giới, đảo điên cách cục của Cửu Giới. Lục tiểu hữu trẻ tuổi có tài, tương lai tiền đồ không thể đo lường.
Lục Ly mỉm cười, nhưng trong lòng không mấy tin tưởng.
Hắn luôn luôn cho rằng tướng thuật bát quái chi thuật là lừa đảo, xem tướng tính mệnh là thần côn. Cách nói vận mệnh càng là lời nói vô căn cứ, hắn chưa bao giờ nhận mệnh, cho rằng số phận của một người nếu muốn thay đổi, nhất định phải dựa vào nỗ lực của bản thân, mà không phải dựa vào ông trời.
- Ha ha!
Tinh Hoàng nhìn thoáng qua Lục Ly, không nói nhiều. Huyết Hoàng nhiệt tình mời Lục Ly đi vào nhà tranh. Đi vào một tòa nhà tranh, lại đi ra sau vườn, ngồi xuống trong cái chòi dựng dưới một cây to.
Người hầu Huyết Hoàng bưng nước trà thượng hảo lên, Huyết Hoàng mời Lục Ly cùng Tinh Hoàng nhấm nháp.
Tinh Hoàng không có uống trà, phẩy quạt hương bồ, nói:
- Xem vẻ mặt của tiểu hữu dường như không tin về vận mệnh?
Lục Ly vốn không muốn thảo luận đề tài này, vừa rồi đã không nói, nay Tinh Hoàng lại khơi chuyện ra, trong lòng hắn có chút bất mãn, trầm ngâm một lúc rồi nói:
- Đường võ đạo, nghịch thiên sửa mệnh, sửa mệnh không chỉ sửa thọ nguyên, còn phải sửa vận mệnh của chính mình. Nếu vận mệnh của mỗi người bị trời định sẵn, vậy chúng ta không cần nỗ lực, mỗi ngày ngồi nhà liền có thể cảnh giới không ngừng tăng lên? Nếu người được số phận định sẵn thành Thần, vậy phải chăng kẻ đó không cần tu luyện, trực tiếp có thể thành Thần? Tinh Hoàng tiền bối, người có thể dạy cho ta?
Vừa rồi Tinh Hoàng nói Tử Vi Tinh tối đi, sao mới nổi lên, nghĩa là từ mười mấy năm trước đã đoán được hắn có thể nổi lên, có thể trấn áp Cửu Giới?
Nếu mấy năm nay hắn không nỗ lực tu luyện, nếu rất nhiều lúc buông bỏ. Vậy không chừng hắn không ra nổi Bắc Mạc, chớ nói chi trở thành Đấu Thiên Giới chi chủ, trấn áp Cửu Giới.
Là bởi vì hắn không tin vận mệnh, không cam lòng bị vận mệnh sắp đặt, nhiều lần đường cùng đánh trả, giết ra một con đường máu, đi tới một bước như hôm nay.
Ngươi bảo hắn... tin tưởng tất cả điều này đều là số phận định sẵn?
- Ha ha!
Tinh Hoàng không giận không bực, nhẹ nhàng lay động quạt hương bồ nói:
- Đúng là vận mệnh của mỗi người được ông trời định sẵn, nhưng, kẻ đó không biết vận mệnh của chính mình là như thế nào, hắn cũng không cách nào nắm giữ vận mệnh của mình.
- Lục tiểu hữu vẫn cảm thấy ngươi có thể đi đến hôm nay hoàn toàn dựa vào chính mình? Nếu... khi ngươi lần đầu tiên đi vào Kim Ngục, đánh nhau với công tử Hạo gia, không trùng hợp gặp phải Huyết Hoàng, ngươi ngày đó đã sớm chết. Nếu... cường giả Cửu Giới xâm nhập Đấu Thiên Giới, khi ngươi đi thu phục Thần Thi nếu không nhờ có ngân long thủ hộ, ngươi khi đó cũng chết rồi.
- Lại thí dụ như... trong cấm địa Cổ Thần, nếu không phải bởi vì ấn ký ngân long, ngươi làm sao có thể nhẹ nhàng đối kháng Linh Phong? Lại làm sao có thể được đến Thiên Tà Châu? Không có Thiên Tà Châu, ngươi rất nhiều lần đều đã chết. Không có Thiên Tà Châu, ngươi không cách nào được đến máu của Sát Đế, vậy không cách nào cảm ngộ sát chiêu của Sát Đế. Tất cả điều này đều chứng minh có thứ không phải ngươi nỗ lực liền nhận được trái ngọt, mỗi một mắc xích đều phải xem khí vận, cái gọi là khí vận... cũng là một phần của vận mệnh!
Lục Ly nghe mà trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt nhìn Tinh Hoàng như gặp quỷ, bởi vì sự tình mà Tinh Hoàng nói rất nhiều chuyện đều là bí mật. Bên ngoài hoàn toàn không biết rõ, rất nhiều sự cho dù Tinh Hoàng phát động lực lượng đi điều tra cũng điều tra không ra, ở trước mặt Tinh Hoàng, Lục Ly cảm giác mình như người trần truồng, không có bí mật gì.