Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nếu Lục tiểu hữu vẫn không tin thì ta còn có thể nói một câu!
Tinh Hoàng cười bí hiểm, tạm dừng rồi nói:
- Thật ra vận thế của ngươi vốn không mạnh như vậy, hết thảy đều là bởi vì một người. Bởi vì nàng đi tới Đấu Thiên Giới mới thay đổi vận đạo của ngươi, nếu như không có nàng, từ lúc ngươi sinh ra đã... chết yểu!
Ầm!
Trong đầu Lục Ly như có tiếng sét giữa trời xanh, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tinh Hoàng, hỏi:
- Tinh Hoàng đại nhân, người... rốt cuộc là ai?
Vào thời khắc này, Lục Ly thậm chí hoài nghi Tinh Hoàng không phải con người mà là vị Thần không có gì không thể làm được.
Điều Tinh Hoàng vừa nói là cơ mật tuyệt đối. Đừng nói đi hỏi thăm, cho dù đi Đấu Thiên Giới hỏi Lục Chính Dương, Chấp Pháp Trưởng Lão đều sẽ không biết rõ như vậy.
Người biết chuyện Lục Linh chỉ có Lục Nhân Hoàng, Tinh Hoàng nói không sai, vận thế của Lục Ly có lẽ sẽ không mạnh như vậy. Hết thảy thay đổi đều là bởi vì một người đến, bởi vì... Lục Linh đến!
Lục Linh đến, mang đến một món chí bảo, một chuỗi xích tay nanh thú cổ xưa.
Giây phút Lục Ly sinh ra, Lục Nhân Hoàng sợ hắn chết đi, liền tháo vòng tay nanh thú trên cổ Lục Linh xuống, đeo cho Lục Ly.
Nhờ có vòng tay nanh thú nên Lục Ly sống tiếp, về sau thức tỉnh huyết mạch ngân long, trong đầu có thêm một ấn ký ngân long.
Ấn ký ngân long chẳng những phòng ngự vô số lần công kích linh hồn trí mạng với hắn, còn khiến hắn thức tỉnh rất nhiều huyết mạch thần kỹ, vượt qua nhiều lần kiếp nạn.
Nếu không có huyết mạch ngân long thì hắn không cách nào thu phục Thần Thi, không cách nào thu phục Lung đạo nhân, mới gần đây chiến đấu với Hỏa lão quái có lẽ hắn đã chết.
Có thể nói ấn ký ngân long tay đổi cuộc đời Lục Ly, nghĩa là vòng tay nanh thú thay đổi vận mệnh của hắn, Lục Linh đến làm thay đổi số phận của hắn.
Những điều này không có gì để phủ nhận, quan trọng là... sao Tinh Hoàng biết được? Về mặt lý luận căn bản không hợp lý, đã không cách nào giải thích.
- Ha ha!
Tinh Hoàng nhẹ vuốt râu dài nói:
- Vận mệnh của mỗi người đều là ông trời định sẵn, nếu là trời định thì có thể quan sát ra chút manh mối từ trong thiên địa.
- Ngươi nói đường võ đạo là nghịch thiên sửa mệnh. Ngươi đang nghịch thiên, thiên tự nhiên có thể cảm ứng được, thiên địa dựng dục vạn vật, hết thảy đều ở trong thiên địa. Chỉ cần ngươi có thể phù hợp thiên địa, tự nhiên có thể nhờ cậy lực lượng thiên địa. Áo nghĩa là một phần của lực lượng thiên địa, tương tự, ta có thể nhờ cậy lực lượng thiên địa nhìn thấu một ít thiên cơ, việc này cũng là rất bình thường.
Tinh Hoàng nói huyền diệu khó giải thích, Lục Ly nửa tin nửa ngờ. Nếu Tinh Hoàng thật có thể nhìn thấu thiên cơ thì quá đáng sợ, mọi thứ trên đời không trốn khỏi pháp nhãn của Tinh Hoàng, mọi việc đều bị hắn suy đoán ra, hắn mãi mãi ở thế bất bại, lánh hung tìm cát.
“Hèn gì có thể trở thành hạng nhất Luyện Ngục Thập Lão!”
Tuy rằng Lục Ly có rất nhiều nghi vấn, nhiều thắc mắc, nhưng phải công nhận Tinh Hoàng lợi hại.
Lục Ly không hoài nghi Tinh Hoàng, dù sao Luyện Ngục Thập Lão thành danh đã lâu, Tinh Hoàng ở trong Cửu Giới không biết bao nhiêu năm, không cần nghi ngờ thân phận của Tinh Hoàng.
Hắn trầm ngâm giây lát, đột nhiên trịnh trọng đứng lên, cúi gập người hướng Tinh Hoàng:
- Tinh Hoàng đại nhân, ta có thể nhờ người tính cho một quẻ không? Tìm một người giúp ta. Nếu người có thể giúp ta, có bất cứ yêu cầu gì, chỉ cần ta có thể làm được đến, tuyệt không hai lời.
- Ha ha!
Tinh Hoàng vuốt râu dài, cười tủm tỉm, tạm dừng rồi nói tiếp:
- Ngươi muốn hỏi về tỷ tỷ của ngươi, Lục Linh cụ thể đang ở nơi nào đúng không?
- Đúng vậy!
Lục Ly đã không nghi ngờ về tài biết trước của Tinh Hoàng nữa, Tinh Hoàng biết nhiều chuyện bí ẩn như vậy, tự nhiên rất dễ dàng suy đoán ra Lục Ly muốn hỏi về tung tích của Lục Linh. Lục Ly không nói lời khách khí, chỉ cúi gập người.
- Tìm tung tích của một người không khó, sẽ không bởi vì thiên cơ khó lường mà bị ông trời cắn ngược.
Tinh Hoàng thản nhiên nói, nhưng rất nhanh đổi giọng nói:
- Nhưng... tỷ tỷ của ngươi giờ phút này hẳn là không ở trong Đấu Thiên Giới, cho nên muốn suy đoán hành tung của nàng sẽ rất hao phí tâm lực. Nếu cự ly quá mức xa xôi còn có thể hao tổn thọ nguyên của ta. Cho nên... ngươi nhất định phải đồng ý với ta một việc.
- Người nói!
Lục Ly hơi có chút kích động, không phản cảm Tinh Hoàng. Chỉ cần Tinh Hoàng có thể tìm ra hành tung của Lục Linh, đừng nói một việc, cho dù một việc, miễn Lục Ly có thể làm được đều sẽ không chối từ.
- Chuyện đó thì giờ phút này thời cơ chưa đến!
Tinh Hoàng thần bí nói:
- Ngày sau khi ta có cần tự nhiên sẽ tìm ngươi, chỉ hy vọng đến lúc đó ngươi đừng chối bỏ.
- Tuyệt đối sẽ không!
Lục Ly vội vàng kiên định nói:
- Nếu Tinh Hoàng đại nhân không tin ta, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ!
- Không cần, ta tin tưởng cách làm người của ngươi.
Tinh Hoàng đứng lên đi vào nhà tranh, không quay đầu lại vẫy tay nói:
- Ta cần một ít thời gian, các ngươi cứ nói chuyện đi.
Lục Ly đứng lên cung kính tiễn Tinh Hoàng rời đi, không ngồi yên được, hắn đi tới đi lui trong chòi.
Huyết Hoàng cũng không nói cái gì, cười tủm tỉm uống trà, chờ Lục Ly đi hơn mười vòng mới không nhịn được nói:
- Lục Ly, đừng sốt ruột, ta rất hiểu về Tinh Hoàng, việc hắn đồng ý tự nhiên có thể làm được, phỏng chừng rất nhanh sẽ tìm ra tăm tích của tỷ tỷ ngươi.
Huyết Hoàng càng nói như vậy Lục Ly càng sốt ruột hơn. Lục Linh là tất cả với hắn, nếu như có thể tìm được Lục Linh, hắn không tiếc hết thảy giá đắt.
Thời gian từ từ trôi qua, qua khoảng một canh giờ, Tinh Hoàng ra khỏi nhà tranh, vẻ mặt mệt mỏi, trên mặt hơi trắng bệch. Lục Ly vội bước qua định dìu, Tinh Hoàng phất tay biểu thị mình chưa yếu đến mức đó.
Đi vào chòi dưới cây, ngồi xuống, Lục Ly đổ tách trà cho Tinh Hoàng.
Tinh Hoàng uống, nhắm mắt dưỡng thần giây lát, mới mở miệng nói:
- Tính không ra!
- A...
Lục Ly vốn ôm đầy hy vọng thoáng chốc ngã xuống đáy cốc, sắc mặt tự nhiên có chút khó coi.
Nhưng hắn không có mạo muội nói cái gì khó nghe, ngược lại vẫn cảm kích như cũ.