Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tinh Hoàng đại nhân, vất vả, vừa rồi ta đồng ý làm giúp người vẫn sẽ thực hiện.
- Ha ha!
Tinh Hoàng cùng Huyết Hoàng nhìn nhau một cái, hai người trong mắt đều lộ ra khen ngợi, nhân phẩm của Lục Ly không tệ, đáng khen.
- Bên cạnh tỷ tỷ của ngươi có cao nhân, hoặc là nơi nàng ở có trận pháp cường đại hộ vệ, cho nên không cách nào thăm dò.
Tinh Hoàng giải thích nguyên nhân, theo sau nhìn lên trời, chắc chắn nói:
- Nhưng ta dám khẳng định, tỷ tỷ của ngươi ở trong Thần Giới!
- Hả?
Vẻ mặt Lục Ly sửng sốt, trong lòng có chút phấn chấn, lúc trước hắn đã suy đoán Lục Linh ở Thần Giới. Bây giờ Tinh Hoàng khẳng định như vậy thì Lục Linh hẳn là ở Thần Giới.
Tinh Hoàng trầm ngâm giây lát, lại lần nữa vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Ta còn mơ hồ cảm ứng một vài thứ, tuy rằng chưa chắc chuẩn xác, nhưng có lẽ có thể giúp ích cho ngươi đi Thần Giới tìm nàng.
- Xin tiền bối chỉ dạy cho!
Lục Ly lần này rất là phấn chấn, nhiều một chút manh mối là thêm một phần hy vọng, nếu như không có manh mối, hắn đi Thần Giới cũng mù tịt, không biết tìm từ đâu.
- Nghịch!
Tinh Hoàng nói một chữ, uống một ngụm trà bổ sung thêm:
- Ta mơ hồ nhìn thấy một tòa to lớn thành bảo, trên cửa có chữ nghịch. Đó chắc là tên của một thế lực lớn, ngươi đi Thần Giới có thể tra rõ thế lực lớn nào có chữ nghịch. Ưm, thế lực này cực kỳ lớn, phỏng chừng có địa vị rất cao trong Thần Giới.
- Nghịch!
Lục Ly nhớ kỹ tất cả lời Tinh Hoàng nói, nhưng lòng nặng trĩu. Thần Giới có vô số thế lực lớn, chỉ bằng một chữ ‘nghịch’, muốn tra được thế lực chỗ Lục Linh e rằng rất khó.
Nhưng còn đỡ hơn là không có bất cứ manh mối gì, đi Thần Giới, hắn có thể điều tra tất cả thế lực có chữ ‘nghịch’ rồi bài trừ dần, cuối cùng nhất định có thể tìm được Lục Linh.
Ở chỗ Huyết Hoàng nửa ngày, Lục Ly cáo từ. Dù sao hắn còn có rất nhiều việc cần làm, hắn không biết tình hình Cửu Giới hiện giờ ra sao, hắn mơ hồ có chút lo lắng.
Huyết Hoàng không giữ Lục Ly lại, chỉ bảo khi nào rảnh thì đến chỗ mình ngồi chơi. Lục Ly ghi nhớ ý tốt muốn kết bạn của Huyết Hoàng, cộng thêm Huyết Hoàng có ơn lớn với hắn, hắn tự nhiên nguyện ý làm bạn vong niên.
Lúc Lục Ly gần đi, Tinh Hoàng nói một câu khiến Lục Ly rất là chấn kinh ngạc nhiên. Tinh Hoàng nói: Nếu hắn không tính sai, sau một năm lẻ tám tháng, Lục Ly sẽ phi thăng đi Thần Giới. Hắn khiến Lục Ly cố gắng lên, tranh thủ đánh chiếm một khối địa bàn lớn trong Thần Giới, cho hậu nhân phi thăng đi Thần Giới có cơ hội núp bóng mát dưới cánh chim của Lục Ly.
Lục Ly vốn không để bụng kỳ môn bát quái chi thuật, lần này lại bị Tinh Hoàng rung động mạnh.
Khiến hắn nửa tin nửa ngờ với cái gọi là vận mệnh, chẳng lẽ thật sự như Tinh Hoàng đã nói, con người muốn nghịch thiên, cho nên trời đều cảm giác được vận mệnh của từng người, có cường giả nhờ cậy lực lượng thiên địa thăm dò thiên cơ.
Nếu sau một năm lẻ tám tháng, hắn thật sự phi thăng, vậy hắn hoàn toàn chịu phục Tinh Hoàng. Người có thể tính chính xác khi nào hắn phi thăng thì chẳng khác gì thần nhân, thậm chí rất nhiều Thần Linh đều không thần như vậy.
Rời khỏi chỗ ở của Huyết Hoàng, Lục Ly định đi lối vào Lôi Ngục, hắn muốn cho Tiểu Bạch thử xem có thể chống cự lôi đình của Lôi Ngục không.
Chỗ Huyết Hoàng cách lối vào Lôi Ngục không quá xa, nếu Thiên Tà Châu bay với tốc độ cao nhất thì cùng lắm chỉ mất một ngày. Nhưng Lung đạo nhân giờ phút này còn đang chữa thương, Lục Ly chỉ có thể thả chậm tốc độ, an toàn là số một.
Dọc đường đi có kinh không hiểm, bay hai ngày, Lục Ly rốt cuộc đến lối vào Lôi Ngục.
Hắn cũng không có mạo muội đi lên, mà là lắc người xuất hiện ở ngoại điện, nhìn Lung đạo nhân ngồi xếp bằng chữa thương, hỏi:
- Lung đạo nhân, ta đang ở lối vào Lôi Ngục, có gì cần chú ý không?
Làn da toàn thân Lung đạo nhân vẫn cháy đen, nhưng miệng vết thương đã khép lại nhiều, hắn mở mắt ra, nghi hoặc nhìn Lục Ly, hỏi:
- Đại nhân, ngươi muốn đi Lôi Ngục làm gì? Nơi đó rất nguy hiểm, cho dù mặc chiến giáp Thần Khí cũng chưa chắc an toàn tuyệt đối.
- Không sao, ta chỉ ở lối vào nhìn xem, sẽ không đi mạo hiểm.
Lục Ly nhún vai.
Lung đạo nhân yên tâm, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo:
- Trọng lực Thông Thiên Sơn của Lôi Ngục phi thường khủng bố, phỏng chừng đại nhân không lên nổi.
- Được.
Lục Ly gật đầu, theo sau hỏi một câu:
- Ngươi có muốn tu dưỡng thêm mấy ngày?
- Không sao!
Lung đạo nhân chẳng chút để ý nói:
- Ta chỉ bị thương ngoài da, thân thể của ta khôi phục rất nhanh. Ma thú của Ma Vực không có năng lực gì, được cái thân thể mạnh.
Nếu Lung đạo nhân đã nói vậy thì Lục Ly không xen vào nữa, mang theo Lung đạo nhân ra Thiên Tà Châu. Lung đạo nhân một tay túm Lục Ly, đi hướng Thông Thiên Sơn.
Vừa đi vào Thông Thiên Lộ, Lục Ly quả nhiên cảm giác được toàn thân bị một ngọn núi lớn đè, thân thể mạnh như hắn mà có xu thế không chịu nổi.
“Nhiên Huyết Thần Kỹ!”
Lục Ly thả ra Nhiên Huyết khiến thân thể mạnh hơn. Lung đạo nhân nhìn hắn một cái, không nói chuyện, mang theo hắn chạy như điên mà lên.
Phải công nhận thân thể của Lung đạo nhân thật sự cường đại, một đường mang theo Lục Ly chạy như điên đến sườn núi mới không chịu nổi trọng lực, biến hình.
Lung đạo nhân sau khi biến thân tốc độ tăng nhiều, một đường mang theo Lục Ly lao lên đỉnh núi. Khi sắp đến đỉnh núi, Lục Ly hoàn toàn không nhúc nhích nổi nữa, trọng lực chỗ này quá khủng bố, phỏng chừng không đạt đến Hóa Thần đỉnh phong thì không cách nào lên Lôi Ngục.
Qua hai nén hương, Lung đạo nhân rốt cuộc bước ra bước cuối cùng, nhiều miệng vết thương trên người hắn rách toạc, hắn nhe răng trợn mắt. Lung đạo nhân là một người rắn rỏi, không nói một câu nào.
Oong!
Lục Ly sớm thả ra thần giáp, Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh tùy thời đều có thể đi vào, luồng sáng trắng vụt qua, hắn xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi nhỏ.
Đập vào mắt là một cánh đồng hoang, cánh đồng hoang khét đen, không có bất cứ hoa cỏ cây cối, cũng không có bất kỳ hơi thở sinh linh nào. Nơi này thậm chí đều không có Thiên Địa Huyền Khí, giống một vùng đất chết.