Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hỏa lão quái không sợ lửa, các Hóa Thần thì không chịu nổi. Phút then chốt, hắn thả ra đầy trời trảo ấn chộp về phía đám Cửu Thiên Minh Hỏa.
Tiếc rằng Hỏa lão quái chộp trúng phạm vi có hạn, công kích của Nhan Thiên Cương quá nhanh chóng mãnh liệt, rất nhiều Hóa Thần không kịp chạy trốn, thoáng chốc bị lửa bao phủ. Có hơn mười Hóa Thần bị dính Cửu Thiên Minh Hỏa, người bốc cháy lửa, ở giữa không trung hét thảm gào thét lăn lộn không ngớt, mắt thấy không sống nổi.
- Lão tổ uy vũ!
Đám người Nhan Hử hét lớn, mặt lộ vẻ sung sướng. Nhan Thiên Cương mượn lực đánh lực, vừa đụng độ đã đốt chết mười ba Hóa Thần phe Lục Ly, còn có hơn hai mươi Hóa Thần bị Thiên Hỏa tổn thương, tuy rằng không chết nhưng cũng khó chịu.
- Chết đi!
Nhan Thiên Cương ánh mắt khóa chặt Hỏa lão quái, trong tay lại ngưng tụ hư ảnh loan đao, ném đao ra, tàn ảnh xé gió bay đi, chớp mắt đến trước mặt Hỏa lão quái.
- Ly Hỏa Thuẫn!
Hỏa lão quái trầm giọng quát một tiếng, trên người bùng cháy lửa màu đen hình thành hộ thuẫn.
- A!
Hỏa lão quái cực kỳ tự tin vào Ly Hỏa Thuẫn của mình, năm đó Thần Thi công kích, sát chiêu của Lục Ly đều không cách nào phá vỡ, hắn cho rằng hư ảnh loan đao của Nhan Thiên Cương chắc chắn không cách nào phá vỡ.
Nhưng hắn phát hiện mình đã sai, loan đao xoay tít không ngừng cắt thành một đường thẳng, Ly Hỏa Thuẫn bị xoắn nát dễ dàng. Tuy cuối cùng năng lượng loan đao bị Ly Hỏa Thuẫn tiêu trừ, ngực của Hỏa lão quái bị cắt một đường sâu, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn thương.
“Trong sát chiêu này ẩn chứa hủy diệt, không gian, còn có rất nhiều loại áo nghĩa huyền diệu khác, sát chiêu của đại năng Thần Giới quả nhiên khủng bố!”
Trong lòng Hỏa lão quái dâng lên sợ hãi kinh khủng, hắn bị loan đao chém bay đi, thuận thế lui về phía sau, không dám xông lên trước nữa.
Hỏa lão quái biết rõ, nếu hắn dám tới gần hư ảnh của Nhan Thiên Cương thì tuyệt đối không ngăn được Nhan Thiên Cương liên tục thả ra hai lần sát chiêu, đến lúc đó hắn sẽ tan xương nát thịt.
Lung đạo nhân cũng vậy, hắn bị thương nặng nhưng chưa đến mức mất sức chiến đấu, nhưng hắn cũng không dám xông tới. Hóa Thần khác nhìn thấy hai người đều bị tổn hại nặng thì nào dám xông tới chịu chết?
- Nhan Hử!
Nhan Thiên Cương không có ra tay, hắn trầm giọng quát một tiếng, đợi Nhan Hử bay lên, hắn cười nhạt nói:
- Ta truyền Thần Lực và bí pháp cho ngươi, trong thời gian ngắn có thể khiến sức chiến đấu của ngươi tăng lên gấp mười lần. Ngươi chém hết đầu của mọi người xuống, lát nữa treo bên ngoài thành Thần Hoàng!
Thành Thần Hoàng rất lớn, phạm vi vượt qua trăm dặm, Nhan Thiên Cương ngưng tụ một lũ phân thần có lẽ cự ly công kích xa nhất có thể vượt qua trăm dặm, nhưng công kích khoảng cách trăm dặm chưa chắc đánh trúng Hóa Thần.
Cho dù có thể đánh trúng cũng chưa chắc có thể đánh chết, hơn nữa trong thành còn có nhiều con dân, dễ dàng ngộ sát người mình.
Cho nên Nhan Thiên Cương rất thông minh không có tiếp tục ra tay, hắn định sử dụng đại thần thông truyền cho Nhan Hử một ít Thần Lực đặc biệt và bí thuật siêu mạnh, trong thời gian ngắn nâng cao sức chiến đấu của Nhan Hử, khiến Nhan Hử đuổi theo giết tất cả Hóa Thần. Nhan Thiên Cương thì trấn giữ Thần Hoàng Bảo, giám thị toàn thành, tìm cơ hội ra tay uy hiếp, chém giết quần hùng.
Nhan Hử bay đến bên dưới hư ảnh Nhan Thiên Cương. Nhan Thiên Cương một bàn tay đè xuống đầu Nhan Hử, bàn tay khác tỏa ánh sáng vàng. Hơi thở trên người Nhan Hử tăng mạnh với tốc độ mắt thường có thể thấy.
Nhan Thiên Cương không thể nào nói mạnh miệng, khí thế của Nhan Hử tăng vọt là thứ không thể lừa được người khác. Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái không dám tới gần, Hóa Thần khác càng thêm không dám tiến lên, tập thể lui đến góc tường.
- Hỏa lão tổ, đạo nhân, hiện tại nên làm gì?
Có mấy Hóa Thần bay qua, sốt ruột nhìn Hỏa lão quái cùng Lung đạo nhân, vòng bảo hộ thành trì mở ra, cửa thành đóng kín, bọn họ căn bản ra không được. Mắt thấy Nhan Hử khí thế càng lúc càng mạnh mẽ, đám người đều luống cuống
- Đừng sốt ruột!
Bề ngoài Hỏa lão quái trông khá bình tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm Nhan Hử, nói:
- Chút nữa mọi người góp sức xử lý Nhan Hử. Nhan Thiên Cương ở khoảng cách xa như vậy, không giết được chúng ta, đợi Lục đại nhân ra tay thì có thể định đại cục.
Nhan Thiên Cương có lợi hại đến mấy cũng chỉ là một lũ phân thần, phân thần của hắn không cách nào di động. Bọn họ đều lui đến bên tường, chờ loan đao của Nhan Thiên Cương bay qua, bọn họ đã sớm tránh thoát.
Một đám người lần lượt gật đầu, rỉ tai nhau, khẩn trương nhìn chằm chằm Nhan Hử. Lung đạo nhân không nhìn Nhan Hử mà là liếc qua Thần Thi ở trong góc không gây chú ý.
Thần Thi rất khác thường, cực kỳ khác lạ. Lung đạo nhân cho rằng Thần Thi răm rắp chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly. Thần Thi vừa rồi đi theo lao vào trong thành, việc này chứng minh Lục Ly cho hắn mệnh lệnh là công kích kẻ địch trong thành.
Hiện tại Thần Thi học được rút lui?
Hơn nữa giờ phút này Thần Thi dán sát tường thành, không nhúc nhích? Chẳng lẽ Thần Thi cũng có linh hồn? Biết sợ hãi, e sợ Nhan Thiên Cương đánh nát thân thể của hắn?
- Cục diện có chút hóc búa!
Lục Nhân Hoàng nhíu chặt chân mày, không ngờ rằng Nhan Thiên Cương cường đại như vậy, một lũ phân thần đều có thể đánh chết Hóa Thần đỉnh phong. Lục Nhân Hoàng rất tự tin vào sức chiến đấu của mình, nhưng còn không mù quáng đến cho rằng mình là đệ nhất thiên hạ, hắn biết rõ tuy có Mộc Nguyên Châu thì giờ phút này xông tới cũng không làm nên chuyện gì, yên lặng theo dõi kỳ biến sẽ tốt hơn.
Oong!
Bên kia, trên người Nhan Hử bắt đầu tỏa ra ánh sáng vàng mông lung, hơi thở trên người càng lúc càng cường, đã vượt qua Hỏa lão quái. Phải biết rằng, Nhan Hử vốn cũng là Hóa Thần đỉnh phong, phỏng chừng không yếu hơn Trần Vô Tiên bao nhiêu.
Không khí trong thành trở nên đặc biệt nặng nề, con dân tụ tập thành từng nhóm rút về phía bắc thành, núp sau hư ảnh Nhan Thiên Cương. Rất nhiều con dân vẻ mặt cuồng nhiệt quỳ trên mặt đất, liên tục dập đầu vái lạy hư ảnh Nhan Thiên Cương. Vào phút then chốt, thần của họ ra tay, việc này chứng minh thần của họ luôn che chở bọn họ.