Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1649 - Chương 1637: Uy Của Đại Năng Thần Giới

Bất Diệt Long Đế Chương 1637: Uy của đại năng Thần Giới

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Mọi người không có dừng lại, mênh mông hùng dũng bay về phía Thần Hoàng Bảo, còn chưa tới gần bên kia, trong Thần Hoàng Bảo dâng lên ánh sáng chói lòa, một luồng hơi thở khủng bố lan tỏa, nháy mắt bao phủ toàn thành.

- Nguy!

Hỏa lão quái cùng Lung đạo nhân nhìn nhau một cái lập tức lùi nhanh, chuyện hai người lo lắng nhất đã phát sinh, phân thần của Nhan Thiên Cương kịp thời hạ giới.

Nhan Thiên Cương ở Thần Giới, không phải lúc nào cũng rảnh, chưa chắc người Nhan gia vừa triệu hoán đã ngưng tụ phân thần hạ giới. Mọi người xui xẻo, vừa lúc Nhan Hử không có việc gì quan trọng, lập tức ngưng tụ phân thần hạ giới.

- Tốt, tốt lắm, cực kỳ tốt!

Một âm thanh già nua tức giận vang vọng toàn thành, giọng nói lạnh lẽo thấu xương của Nhan Hử khiến vô số người không rét mà run:

- Dám đánh vào thành Thần Hoàng, các ngươi giỏi lắm. Người hôm nay đi vào trong thành, đừng hòng có ai sống. Nhan Hử... đóng kín cửa thành!

Nhan Thiên Cương rất là nổi giận, cảm giác giống như một con cuồng sư bị một đám thỏ con khiêu khích. Khoảng thời gian trước Nhan Chân bị giết, hắn đã đến nổi giận cực điểm, giờ phút này thành Thần Hoàng bị công phá? Một đám Hóa Thần xông tới đồ sát tộc nhân hậu đại của hắn?

Sao thành Thần Hoàng bị phá được? Điểm này thì Nhan Thiên Cương không biết được, hắn chỉ biết rằng có hơn một nửa kiến trúc của thành Thần Hoàng bị hủy, bên trong đã chết mấy trăm vạn người, đa số là hậu đại, tộc nhân của hắn.

Oong!

Nhan Hử từ trong Thần Hoàng Bảo vọt lên, tay cầm miếnng ngọc phù có hoa văn xinh đẹp phát sáng, cửa thành cấp tốc đóng kín, vòng bảo hộ cấm chế nguyên thành Thần Hoàng lại lần nữa mở ra.

- Chuyện này...

Hỏa lão quái cùng Lung đạo nhân nhìn nhau một cái, hai người đều có chút tâm kinh, tại sao cửa thành đóng kín? Chẳng lẽ không phải Lục Ly mở ra cửa thành? Mà là Nhan Thiên Cương cố ý thả mọi người tiến vào, một lưới bắt hết?

Nhưng Lục Ly cũng không có ở bên trong, hơn nữa nếu là Nhan gia bố cục thì Nhan Thiên Cương đã sớm giáng xuống phân thần, sẽ không để bọn họ giết nhiều người như vậy.

Mặc kệ thế nào, cửa thành đóng kín, vòng bảo hộ lại mở ra, mọi người không trốn ra ngoài được. Đường ra duy nhất là phá hủy thần đàn, chém chết phân thần của Nhan Thiên Cương, tiếp đó hoàn toàn hủy diệt Nhan gia. Đương nhiên, nếu như có thể đánh chết Nhan Hử, cướp đoạt hạch tâm khống chế thành Thần Hoàng thì cũng là một cách hay.

- Giết!

Lung đạo nhân cùng Hỏa lão quái cơ hồ không có gì do dự, từ lùi nhanh bỗng quay đầu lao về phía Thần Hoàng Bảo. Hóa Thần khác liếc nhau, đều bất chấp, điên cuồng bay hướng Thần Hoàng Bảo.

Giọng nói đùa cợt của Nhan Thiên Cương vang lên:

- Con kiến!

Hư không bên trên Thần Hoàng Bảo chấn động, Thiên Địa Huyền Khí tụ tập, một nam nhân mặc bộ chiến giáp màu nâu uy phong lẫm lẫm xuất hiện ở giữa không trung. Nam nhân này là hư ảnh, thân cao mười trượng, trên người khí thế như núi cao, trong tay cầm thanh chiến đao hình trăng khuyết, đùa cợt nhìn đám Hóa Thần lao tới.

Nhan Thiên Cương thoạt trông không quá già, lúc tuổi còn trẻ hắn đã đến cảnh giới siêu cao, khi đột phá Thần cảnh thì ở trong bộ dạng này. Nhiều năm trôi qua, hình thể bên ngoài cơ hồ không có gì biến hóa, nhưng uy nghi trên người càng nặng.

Lung đạo nhân tốc độ nhanh nhất, nháy mắt xông đến, huơ cột đá chống trời đập mạnh về phía phân thần của Nhan Thiên Cương. Luồng không khí màu đen vòng quanh cột đá, vì xoay tít khiến xích sắt quấn quanh cột phát ra tiếng gió rít chói tai, nơi vụt qua hư không chấn động.

- Tài mọn, một con ma thú của Ma Vực tầm thường cũng dám càn rỡ? Xéo!

Nhan Thiên Cương hừ lạnh một tiếng, một tay nhẹ nhàng vung lên, loan đao hình nửa vầng trăng xoay tít bay khỏi tay, chớp mắt đến phía trước Lung đạo nhân.

- Hừ!

Lung đạo nhân huơ cây cột đá đập mạnh xuống loan đao xoay tròn, phát sinh sự tình khiến hắn ngạc nhiên. Loan đao rất lớn, cây cột đá vốn nên dễ dàng đánh trúng. Nhưng cây cột đá đập vào loan đao như trúng cá chạch, cây đao trượt ra.

Xoẹt!

Loan đao xoay tít chém tới, nhắm ngay cổ của Lung đạo nhân, còn chưa tới gần Lung đạo nhân liền cảm giác hơi thở cực kỳ sắc bén truyền đến. Nếu hắn không tránh né thì phỏng chừng nguyên cần cổ bị chém đứt lìa.

- Grào grào!

Phút then chốt, Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời rống to mấy tiếng, thân thể đột nhiên vươn cao mấy trượng, ngực xuất hiện từng làn khói đen, cấp tốc ngưng tụ thành một tấm chắn màu đen.

Bùm bùm bùm!

Từng lớp tấm chắn màu đen nổ tung, cơ ngực của Lung đạo nhân bị xoắn nát, đầy trời huyết vụ. Thân thể Lung đạo nhân bị đánh bay, người ở giữa không trung ọc máu, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.

- Ui cha!

Vang lên vô số tiếng hút không khí, dũng mãnh như Lung đạo nhân mà chỉ một chiêu bị tổn hại nặng? Hóa Thần bình thường có thể đỡ nổi một kích của Nhan Thiên Cương không?

- Lưu Tinh Thiên Hỏa!

Bên kia, Hỏa lão quái ra tay, đầy trời Thiên Hỏa rơi xuống, mấy chục đoàn Cửu Thiên Minh Hỏa giấu trong Thiên Hỏa, thoáng chốc nâng nhiệt độ trong thành trì lên cực cao.

- Lùi!

Bên Thần Hoàng Bảo tụ tập nhiều con cháu Nhan gia và gia tộc phụ thuộc, bọn họ cảm thụ nhiệt độ cao của lửa thì sợ hãi sắc mặt tái nhợt. Ngọn lửa ở trên cao đã khiến người đứng phía dưới cảm giác sắp bị đốt cháy, nếu nó rơi xuống thì người bên dưới sống nổi không?

- Ha ha!

Vang tiếng cười nhạt của Nhan Thiên Cương, một bàn tay cấp tốc kết ấn, bốn phía Thiên Địa Huyền Khí ngưng tụ. Bàn tay kia bỗng vỗ lên trời cao, một hư ảnh bàn tay to mấy trăm trượng xuất hiện, thoáng chốc bao trùm toàn bộ Thiên Hỏa.

- A!

Hỏa lão quái con ngươi co rút, biểu cảm giật mình. Cửu Thiên Minh Hỏa của hắn bị bàn tay kia tóm gọn? Phân thần của Nhan Thiên Cương mạnh đến thế sao? Không sợ Thiên Địa Kỳ Hỏa?

- Nguy rồi, tản ra!

Giây tiếp theo, Hỏa lão quái nhìn thấy trong mắt Nhan Thiên Cương lóe sát ý, hiểu ngay ý tưởng của hắn.

Hỏa lão quái vừa la lên thì bàn tay to lớn trên trời bỗng vỗ về phía này, vô số Thiên Hỏa và Cửu Thiên Minh Hỏa đổ ập xuống khu vực này, thoáng chốc bao phủ vô số Hóa Thần vào.

- Hư Không Quỷ Trảo!

Bình Luận (0)
Comment