Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hơn chín mươi Hóa Thần như chín mươi mấy con mãnh hổ, ở ngoài thành công kích thời gian dài như vậy, toàn bộ trong lòng nghẹn một hơi. Khi xông vào nhìn thấy đen kịt quân sĩ vọt tới, cả đám lập tức bắt đầu đồ sát.
Quân sĩ Nhan gia phản ứng khá nhanh, bọn họ trên cơ bản đều gác trên tường thành, nhìn thấy cửa thành phá vỡ, tuy rằng rất nhiều người ngây ra giây lát, nhưng vẫn nhanh nhẹn bay tới định chặn cửa thành.
Vù vù vù!
Trong Thần Hoàng Bảo, vô số cường giả bay lên cao, đám Hóa Thần bay lên từ các đại viện trong thành. Cơ hồ tất cả Hóa Thần, Địa Tiên trong thành đều vọt ra, trừ Nhan Hử.
Nhìn thấy các quân sĩ bị một đám người đồ sát, các cường giả của Thần Hoàng Giới tức giận, bọn họ cũng biết không còn đường để trốn, chỉ có oanh liệt chết trận thì còn kéo dài chút thời gian cho hậu bối, con cháu trong gia tộc, cố gắng hết sức chạy trốn nhiều thêm vài người.
Trong thành thật ra không có nhiều cường giả, đều là lão quái của các gia tộc tiềm tu trong Hỗn Độn Luyện Ngục bị triệu tập trở về. Cộng lại khoảng ba mươi mấy người, giờ phút này hơn ba mươi Hóa Thần ngạo nhiên không sợ lao về phía đám người Hỏa lão quái, trong mắt đều là ý phải chết.
Trong lịch sử, thành Thần Hoàng chưa từng bị công phá, hôm nay bị phá mở. Hơn nữa số lượng Hóa Thần bên địch đông hơn bên mình gấp ba lần. Các cường giả của Nhan gia và gia tộc phụ thuộc biết hôm nay dữ nhiều lành ít, nhưng bọn họ trừ huyết chiến ra không còn cách nào khác.
- Giết, giết, giết!
Trong mắt Hỏa lão quái, Lung đạo nhân lóe tia sáng hung ác bạo ngược, nhiều Hóa Thần lão quái trên mặt lộ vẻ hưng phấn cùng mừng như điên. Nhan gia xưng bá Cửu Giới mấy chục vạn năm, chèn ép khi dễ vô số gia tộc đắc tội với nó, những người có mặt ở đây, phỏng chừng hơn một nửa hoặc nhiều hoặc ít đều có thù với Nhan gia, giờ phút này cơ hội tốt như vậy, sao bọn họ có thể bỏ qua?
Thêm vào hơn một trăm Hóa Thần đại chiến trong thành, nhiều kiến trúc trong thành không phải có ngay từ đầu mà là sau này xây dựng, thoáng chốc bị dư ba công kích quét ngang một mảnh, vô số người chết oan chết uổng.
Trong đó bao gồm rất nhiều bình dân.
Vừa rồi Lục Ly thông qua Hòa Nguyệt truyền lệnh cho Lung đạo nhân, không được đánh chết bình dân, nhưng trong tình huống hiện tại, sao có thể tránh không bị thương lầm người?
May mắn đa số người ở trong thành Thần Hoàng là tộc nhân của các gia tộc, bình dân chỉ là người hầu cùng thị nữ của các gia tộc, ít đến đáng thương.
Chỉ mấy chục giây, hơn một nửa kiến trúc trong thành bị đánh sập, phía dưới mặt đất đều bị tiên máu nhuộm đỏ, xác chết đầy khắp nơi. Nhan gia ở trong thành có hai trăm vạn quân đội, những này quân sĩ thương vong thảm trọng nhất, cường giả Hóa Thần quét qua là một mảng lớn ngã xuống.
Đặc biệt là lửa của Hỏa lão quái là lợi khí đồ sát quân đội, đèn lửa hoa sen bay đầy trời, quân sĩ bình thường đụng phải thì chết chắc.
Lung đạo nhân biến thân, hắn không đi đánh chết quân sĩ bình thường, chọn Hóa Thần bên Nhan gia mà đánh.
Sức chiến đấu của Lung đạo nhân quá mạnh mẽ, ném cây cột đá to qua, Hóa Thần bên Nhan gia hoặc là bị đè chết, hoặc là bị tổn hại nặng, không ai đỡ được một đòn.
Thần Thi cũng rất hung tàn, cơ hồ một đấm liền có thể đấm nát một người. Tốc độ của Thần Thi quá nhanh, quân sĩ bình thường không thấy được bóng dáng của hắn.
Lục Nhân Hoàng ở trong đám Hóa Thần, hắn cũng không có sử dụng áo nghĩa quá mạnh, chỉ đi theo đồ sát, bởi vì hắn cảm thấy không có ý nghĩa!
Tình hình cuộc chiến chỉ mất nửa nén hương thì kết cục đã định, bên này có quá nhiều cường giả Hóa Thần, lại có cường giả đỉnh phong như Hỏa lão quái, Lung đạo nhân, và sức sát thương khủng bố của Thần Thi. Trừ mấy lão quái Nhan gia chống cự giây lát, Hóa Thần khác căn bản không ngăn được.
Trong thành rối loạn, khắp nơi đều có đám đông bay đi, nhiều người bay tới Thần Hoàng Bảo, một số người núp trong góc, có người muốn lén chạy ra từ cửa thành.
Thời gian một nén hương, ước chừng trong thành chết ít nhất ba trăm vạn người, mỗi một Hóa Thần đều có sức phá hoại lớn. Hơn chín mươi Hóa Thần nếu đồ sát võ giả bình thường thì trong một nén nhang bọn họ có thể giết mấy ức người.
Nhan Hử vẫn không lộ mặt, bên Nhan gia chỉ còn lại bảy, tám Hóa Thần, mỗi người mang vết thương, bất đắc dĩ rút vào Thần Hoàng Bảo.
- Lung đạo nhân, Hỏa lão quái, khống chế thế cục, đừng giết lung tung!
Lục Nhân Hoàng thấy đám Hóa Thần đánh luồng sáng đi bốn phía, nếu giết tiếp thì phỏng chừng không lâu sau nghìn vạn người trong thành sẽ chết hết, hắn có chút bất nhẫn lên tiếng.
Tuy trong thành không có nhiều bình dân, nhưng giờ phút này thế cục đã ổn định lại, cứ tiếp tục đồ sát không kiêng nể gì thì hơi tổn thương thiên hòa.
Lung đạo nhân, Hỏa lão quái biết thân phận của Lục Nhân Hoàng, tự nhiên phải nể mặt, hai người ra lệnh.
Hai người không lỗ mãng áp sát Thần Hoàng Bảo, mà là phái mười mấy người bảo vệ cửa thành, theo sau quát lớn người trong thành không được di chuyển lung tung, nếu không sẽ giết không cần hỏi tới các ngươi!
Hét lên câu này xong, trong thành không lộn xộn nữa, nhưng trong một sân vang lên tiếng quát lớn, tiếp theo một thanh niên người không mảnh vải xách một cây trường thương nổi giận bay lên.
Người này đúng là Nhan Dực, mới rồi có một luồng sáng rơi vào sân của hắn, đánh chết mấy huynh đệ bằng hữu của hắn, và cả tiểu thư Dương gia. Hắn bừng bừng lửa giận, thân thể trần truồng lao lên.
Bùm!
Một Hóa Thần lạnh lùng cười, tùy tay đánh ra một đại thủ ấn, một chưởng đập Nhan Dực rớt xuống, đầu nát bấy, chết không toàn thây.
Trong nhiều sân, thỉnh thoảng có người bay vọt lên, như bươm bướm lao vào lửa bay về phía bên này, cuối cùng thật sự biến thành bươm bướm, toàn bộ bị đập chết.
- Được rồi, kệ đi, lập tức đánh vào Thần Hoàng Bảo, phá hủy thần đàn. Nếu không thì Nhan Thiên Cương giáng xuống phân thần, chúng ta có phiền phức lớn.
Hỏa lão quái nhìn quét mọi người, trầm giọng quát, hắn biết trong Thần Hoàng Bảo có một tòa thần đàn, còn có một pho tượng. Nhan Hử vẫn luôn không có xuất hiện, rất có thể đang liên hệ Nhan Thiên Cương.