Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1667 - Chương 1655: Gà Chó Lên Trời

Bất Diệt Long Đế Chương 1655: Gà chó lên trời

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong vòng mười ngày đã xây xong thành trì, các loại vật phẩm tập hợp lại, trang trí, toàn bộ vật phẩm đều là mới tinh. Con phố được dọn dẹp sạch sẽ, các hộ vệ gác trong thành, bên ngoài mỗi thành bảo đều có thị nữ chờ, chỉ đợi con dân Đấu Thiên Giới vào ở.

...

Oong!

Hai mươi ngày sau, chỗ nối giữa lối vào Thủy Ngục và Kim Ngục, một đám bóng người thoáng hiện. Đầu tiên là Trần Kim đi ra, theo sau là Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương, sau nữa là đám người Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương.

Một đám bóng người không ngừng thoáng hiện, Đấu Thiên Giới lần này chỉ có một nhóm người đến, dàn xếp trước rồi tới đoàn người thứ hai, thứ ba tới. Nhưng nhóm người đợt đầu cũng khá đông, cộng lại cỡ mấy nghìn người.

Mấy nghìn người cấp tốc thoáng hiện ra, mọi người đi ra đã bị dọa sợ. Bởi vì đằng trước rậm rạp đều là người, hơn nữa đều là cường giả, cấp bậc thấp nhất là Nhân Hoàng, Địa Tiên, Hóa Thần cũng nhiều.

Người ở hàng đầu đứng ngay ngắn như quân đội kỷ luật nghiêm khắc. Đám người Chấp Pháp Trưởng Lão cảm ứng được vô số khí thế mạnh mẽ, còn cho rằng nơi này có cường giả mai phục bọn họ.

Không chỉ nhóm Chấp Pháp Trưởng Lão, người đến sau bọn họ bị dọa sợ. Bất kể là ai, theo Thủy Ngục đi vào Kim Ngục, phát hiện phía trước có trên vạn người yên lặng đứng, hơn nữa hơi thở rất nhiều đều mạnh, như long tượng, đều sẽ bản năng hoảng loạn, cho rằng bị kẻ địch mai phục.

Nhưng mọi người thấy thanh niên tóc trắng mặc áo xanh đứng đằng trước đoàn người thì toàn bộ như trút được gánh nặng. Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương, Khương Khởi Linh nhìn thấy Lục Ly càng là nước mắt lưng tròng, Bạch Hạ Sương không quan tâm gì nữa, òa khóc lao về phía Lục Ly.

- Cung nghênh chư vị đại nhân Lục gia, cung nghênh ba vị phu nhân!

Bạch Hạ Sương còn chưa xông đến, trên vạn người đứng đằng trước đều quỳ một gối, trầm giọng quát, làm Bạch Hạ Sương sợ không dám bước tới.

Lục Ly cười khẽ, lắc người xông đến gần Bạch Hạ Sương, ôm nàng vào lòng.

- Giỏi!

Chấp Pháp Trưởng Lão và đám người Lục Chính Dương, Khương Thiên Thuận nhìn nhau một cái, trong mắt đều là hưng phấn cùng kiêu ngạo. Nhiều cường giả đến nghênh tiếp bọn họ, trong đám cường giả quỳ xuống còn có một ít Hóa Thần đỉnh phong, điều này khiến bọn họ vừa thấy tự hào vừa cảm khái.

Lục Nhân Hoàng đi tới, chào nhóm Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương, mọi người thổn thức cảm khái. Lục Nhân Hoàng giấu đi hơi thở nhưng vẫn khiến Chấp Pháp Trưởng Lão cảm thấy áp lực, có thể thấy sức chiến đấu của Lục Nhân Hoàng cực kỳ mạnh.

Lục Ly mang theo Bạch Hạ Sương lại đây, cùng Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết ôm nhau, lại trò chuyện vài câu với nhóm Chấp Pháp Trưởng Lão, không khí rất náo nhiệt.

Một người đắc đạo, gà chó lên trời!

Rất nhiều cường giả Cửu Giới đều âm thầm cảm khái, Lục gia và võ giả của Đấu Thiên Giới yếu xìu, ở trong Cửu Giới chỉ xứng là gia tộc trung đẳng, bây giờ lại khiến tộc trưởng tất cả gia tộc Cửu Giới cùng nhau quỳ xuống nghênh tiếp.

Võ giả các đại gia tộc Đấu Thiên Giới càng thêm cảm khái, trên mặt, trong mắt đều là vẻ hưng phấn, nhìn thấy nhiều cường giả như vậy quỳ xuống nghênh tiếp, bọn họ đều cảm thấy đi theo đến Địa Hoàng Giới là đúng.

Co đầu rút cổ trong Đấu Thiên Giới thì vĩnh viễn chỉ có thể là ếch ngồi đáy giếng, tùy thời sẽ bị hủy diệt, đứng vững gót chân trong Đấu Thiên Giới mới xem như thật sự cường đại.

Trò chuyện một lúc, chiếc nhẫn trong tay Lục Nhân Hoàng lóe sáng, một tòa tiểu thành màu đen hiện ra. Lục Nhân Hoàng giơ lên cao, tiểu thành dần dần biến lớn, cuối cùng che lấp bầu trời xung quanh.

Thành Thần Hoàng!

Rất nhiều người ánh mắt nóng cháy, đó là tòa thành trì Thần, cứng rắn không thể phá vỡ, vững chắc không gì phá nổi, thủ hộ Nhan gia mấy chục vạn năm, hiện tại biến thành vật của Lục gia.

- Chư vị hãy vào thành, bên này đi Địa Hoàng Giới còn có một khoảng cách, thành trì Thần có thể bay, mọi người đều cưỡi thành trì Thần đi Địa Hoàng Giới.

Lục Ly phất tay, mang theo Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương đi vào thành. Phế tích trong thành đã được dọn dẹp, mấy lần lau dọn xác chết, vết máu, nhưng không xây lại kiến trúc bị phá hủy, về sau từ từ xây dựng.

Mấy nghìn người Đấu Thiên Giới lần lượt bay lên, đi vào thành Thần Hoàng. Người quản việc đại biểu Hỏa gia, Trần gia cũng vào theo. Người của các đại gia tộc Cửu Giới khác thì không có tư cách đi vào, Lục Ly không lên tiếng, ai dám lỗ mãng xông vào?

Vèo!

Thành Thần Hoàng rất nhanh phá không mà đi, tốc độ không nhanh không chậm, ngang ngửa Địa Tiên đỉnh phong, thành lớn cỡ trăm dặm tựa như một ngọn núi di động.

Một lão nhân ở Ma Hoàng Giới nhìn phương hướng thành Thần Hoàng bay đi, vẻ mặt thổn thức cảm thán:

- Một thời đại chấm dứt, một thời đại khác... đến!

Thành Thần Hoàng bay đến bên trên thành trì mới xây dựng trong Địa Hoàng Giới, mấy nghìn người Đấu Thiên Giới bay ra khỏi thành Thần Hoàng, tập thể trố mắt nhìn.

Bên dưới có một tòa thành trì mới tinh đứng ở trên mặt đất, thành trì nà ít nhất lớn hơn thành Thí Ma gấp mười lần.

Quan trọng nhất là mọi thứ của thành trì này đều mới mẻ, tường thành mới xây, con phố rộng lớn mà ngay thẳng, các tòa thành bảo lớn xếp hàng ngang, một quảng trường chiếm diện tích vài dặm, bên trên có vô số truyền tống trận lấp lánh ánh sáng mờ. Trong thành bảo đều có sẵn các loại vật phẩm, trên phố có hộ vệ gác, trong rất nhiều thành bảo có thị nữ người hầu quỳ chờ...

Dù là Lục Ly cũng sững sờ vì thành trì này. Hỏa lão quái, Trần Vô Tiên tặng món quà lớn quá, khiến hắn rất có mặt mũi.

Trần Vô Tiên đứng bên cạnh Lục Ly, vẻ mặt ân cần cười nói:

- Đại nhân, thành trì này còn chưa được đặt tên, chờ đại nhân đặt cho.

Lục Ly và Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương nhìn nhau, hắn ngẫm nghĩ nói:

- Gọi là thành... Thần Châu đi!

Lục Nhân Hoàng, Lục Chính Dương, Chấp Pháp Trưởng Lão càng muốn đặt tên là thành Thần Khải, dù sao đó là nơi Lục gia nổi lên. Ở Địa Hoàng Giới xây dựng tòa thành Thần Khải mới cũng đại biểu Lục gia bước lên một nấc thang lớn, đi lên cấp bậc cao hơn.

Tiếc rằng Lục Ly không thích thành Thần Khải.

Bình Luận (0)
Comment