Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Gấp hai mươi lần là khái niệm thế nào?
Hiện tại thân thể của Lục Ly dù mặc cho Hóa Thần tiền kỳ đánh cũng khó đánh chết, chờ thân thể của hắn hoàn toàn cải tạo thành công. Cho dù đứng im cho đám người Hỏa lão quái, Huyết Hoàng hợp sức đánh cũng không bị thương chút nào.
Hơn nữa Lục Ly còn phát hiện một điều, Huyền Lực bắt đầu biến chất, bản mệnh châu của hắn cũng biến chất theo, Huyền Lực trở nên càng thêm cô đọng, đổi màu, lấp lánh ánh sáng vàng mông lung. Trên người của hắn lặng lẽ tràn ngập hơi thở mà hắn rất quen thuộc, thần uy!
Thần Linh đều có thần uy, đây là bởi vì thiên địa cải tạo thân thể. Huyền Lực, thần hồn biến chất, khiến Thần Linh có được khí tràng khác biệt, có được hơi thở đặc biệt.
Xung quanh đã có mấy lão quái chạy đến, nhưng không ai dám tới gần, quan sát cách xa trăm dặm. Bọn họ nhìn thấy Lục Ly trẻ tuổi như vậy, cảm thụ được thần uy nhè nhẹ khuếch tán từ người hắn, tập thể hâm mộ ghen ghét không thôi. Ước gì lao tới đánh bay Lục Ly, để bọn họ hứng lấy thiên địa ban cho cùng cải tạo.
Đương nhiên, không có người làm hành động ngốc nghếch đó, bọn họ lao qua, phỏng chừng sẽ cho lôi điện trực tiếp đánh thành cục than. Pháp tắc thiên địa tán thành Lục Ly chứ không phải bọn họ. Lôi đình có năng lượng thuộc hai loại tính chất, hủy diệt cùng trọng sinh, cho Lục Ly là trọng sinh, cho bọn họ có thể là hủy diệt...
Theo thời gian trôi qua, không ngừng có người lao về hướng này. Hiện tại đến bên này hầu hết là lão quái ở Phong Ngục, Băng Ngục, Ám Ngục muốn đến cũng sẽ không nhanh như vậy.
Mọi người thèm muốn, tập trung quan sát, hết sức cảm ngộ, muốn từ trong đó cảm ngộ một vài thứ, khiến chính mình bước ra một bước mấu chốt.
Hai ngày hai đêm sau, lôi điện biến thành loại màu đen.
Lục Ly vẫn không nhận được bất cứ thương tổn gì, hắn phát hiện Huyền Lực đã cơ bản biến thành Thần Lực màu vàng, hồn đàm cô đọng thành thứ như kim đan.
Ầm ầm ầm!
Lôi điện màu đen giáng xuống càng lúc càng dồn dập, Thiên Địa Huyền Khí trên bầu trời dần tán đi, xem ra đã đến phút then chốt cuối cùng.
Lục Ly buông ra tâm linh, khiến chính mình đi vào không gian chi cảnh, hoàn toàn tiếp thụ thiên địa ban cho, mặc kệ pháp tắc thiên địa cải tạo mình.
- Ủa?
Phát sinh sự tình khiến Lục Ly bất ngờ. Khi lôi đình cuối cùng giáng xuống, ấn ký ngân long trong ‘kim đan’ trong đầu hắn đột nhiên sáng lên, tiếp đó kim đan cấp tốc biến hình, biến thành một thanh chiến đao, thanh chiến đao màu bạc nho nhỏ.
- Giết!
Trong lòng Lục Ly kinh hãi, phút then chốt, ấn ký ngân long lại quấy rối? Đang phút mấu chốt để hắn thành Thần, nếu xảy ra sơ sót gì thì hắn có lẽ không cách nào thành Thần, hoặc là bị lôi đình đánh thành mảnh nhỏ. Cho dù không xảy ra chuyện, nếu cải tạo linh hồn của hắn người không ra người, ngợm không ra ngợm thì có lẽ sẽ hại hắn cả đời.
Đùng!
Lôi đình cuối cùng đánh xuống, thân thể Lục Ly tỏa ánh sáng vàng chói lòa, thần uy trên người mãnh liệt, Huyền Lực toàn bộ chuyển hóa thành Thần Lực màu vàng dâng lên nhanh trong người.
Cùng lúc đó, tiểu đao màu bạc trong linh hồn Lục Ly tỏa ánh sáng bạc chói mắt, tiểu đao hoàn toàn thành hình, e rằng không cách nào thay đổi. Hơn nữa tiểu đao màu bạc có một hoa văn mờ, rõ ràng là ấn ký ngân long!
Thần thể thành, thần hồn tụ, Thần Lực biến, thần uy hiện!
Trong đầu Lục Ly đột ngột có thêm một ít tin tức, hắn khép mắt lại, đứng không nhúc nhích tiêu hóa tin tức trong đầu. Đồng thời âm thầm tính toán một phen, Lục Ly rùng mình, đột nhiên mở mắt ra, trong mắt tràn ngập kinh ngạc.
Tin tức trong đầu gợi ý hắn ba tháng sau nhất định phải phi thăng đi Thần Giới. Hắn tính toán một phen, ngày hắn phi thăng đúng y hệt như Tinh Hoàng đã nói.
Lần trước chia tay với Tinh Hoàng, Tinh Hoàng nói một năm lẻ tám tháng sau Lục Ly sẽ phi thăng, hiện tại đã qua một năm lẻ năm tháng, thời gian vừa khớp.
“Chẳng lẽ số phận là có thật? Chẳng lẽ trong vô hình có một bàn tay vận mệnh điều khiển số phận của mọi người?”
Lục Ly ngước lên nhìn trời, im lặng thật lâu. Năng lực nhìn thấu thiên cơ của Tinh Hoàng không làm Lục Ly kinh ngạc, hắn khiếp sợ là trong thiên địa thật sự có số phận.
“Thôi!”
Lục Ly vẫy tay, không suy nghĩ nhiều, hắn đã không có thời gian, hắn còn phải trở về từ biệt với người nhà, người thân, tộc nhân, bằng hữu, sau đó lập tức đi Lôi Ngục, phi thăng Thần Giới.
Vèo!
Lục Ly bay lên cao, lao về phía lối vào Băng Ngục. Vừa bay đi, Lục Ly bị giật nảy mình. Tốc độ của hắn nhanh hơn lúc trước không biết gấp bao nhiêu lần, Thiên Tà Châu cũng không nhanh bằng một phần mười tốc độ của hắn.
- A!
Lục Ly trong khoảnh khắc biến mất phía trời xa, Hóa Thần lão quái ở gần nhìn nhau một cái, đều âm thầm hoảng sợ, Thần Linh có khác, tốc độ đã vượt qua cực hạn của phàm nhân không biết gấp bao nhiêu lần.
Còn có lão quái bay về phía này, trong không trung nhìn thấy một luồng sáng trắng vụt qua, bọn họ đều không có phản ứng lại, Lục Ly đã biến mất ở phương xa.
- Ưm, tốc độ không tệ.
Sau khi đến Băng Ngục, Lục Ly gật gù, phát hiện với tốc độ thế này thì hắn đi Địa Hoàng Giới tối đa mấy ngày, cộng thêm thời gian đi Lôi Ngục, một tháng dư dả. Hắn còn có hai tháng tụ hợp với người nhà, người thân, tộc nhân, bằng hữu, sắp xếp mọi việc.
- Ưm, thử xem sức chiến đấu!
Ánh mắt Lục Ly nhìn hướng một tòa núi băng to lớn ở phương xa, hắn lấy ra thần binh, thả ra sát chiêu của Sát Đế.
Xoẹt!
Một ánh đao màu đỏ máu kinh thiên xuất hiện, ánh đao dài nghìn trượng, vừa xuất hiện đã xé rách hư không bốn phía. Nơi ánh đao vụt qua, không gian bị xẻ ra một khe nứt to lớn, không gian vạn dặm xung quanh chấn động mạnh.
- Ồ!
Phương xa vừa đúng có ba lão quái đi hướng bên này, muốn đi Phong Ngục quan sát, bọn họ thấy ánh đao màu đỏ máu kinh thiên kia thì trợn mắt há hốc mồm.
Ầm!
Ánh đao chém vào núi băng to lớn ở phương xa, núi băng bị xẻ ra từ giữa, ngọn núi to lớn cao cỡ mấy nghìn trượng, phạm vi rộng hơn nghìn dặm từ bên trong nứt ra cái khe to, hai bên khe núi bóng loáng như gương, tựa như thiên nhiên hình thành.