Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Uy của Thần khủng bố quá!
Ba lão quái sợ đến mức người run bần bật, kinh hoàng quỳ một gối xuống đất, không dám nhìn Lục Ly ở trong không trung, rất sợ khinh nhờn Thần Linh.
- Không tệ lắm, đi!
Lục Ly gật gù, không nhìn ba lão quái kia, rạch phá không gian bay đi xa, trong khoảnh khắc biến mất phía cuối chân trời xa.
- Thành Thần cũng tốt!
Chờ Lục Ly rời đi, một lão quái lau mồ hôi lạnh trên mặt, thì thào:
- Lục Ly là một sát tinh, người như vậy ở lại Cửu Giới, ai cũng không biết sẽ có bao nhiêu người bị giết, khiến hắn đi Thần Giới tai họa Thần Linh thì tốt hơn.
Lục Ly chỉ mất bảy ngày đã trở lại Địa Hoàng Giới, như anh hùng khải hoàn, hắn nhận được vô số người nghênh tiếp.
Không chỉ riêng người của Đấu Thiên Giới, còn có cường giả Cửu Giới sớm đến đợi chúc mừng, cường giả của đại gia tộc còn sót lại trong Địa Hoàng Giới đều đến. Đứng gần một Thần Linh coi như dính chút hơi Thần, đúng không nào? Còn có nhiều người trẻ tuổi đứng chờ ngoài thành Thần Châu. Được nhìn Thần Linh một cái thôi cũng đủ vốn liếng cho về sau khoác lác.
Không phải Cửu Giới chưa từng ra Thần Linh, ở trung, tiểu giới diện xung quanh, thí dụ như Thủy Nguyên Giới đều từng ra Thần Linh.
Nhưng một là vì Lục Ly trẻ tuổi nhất, không nói về sau không còn ai giống như vậy, ít nhất trước kia không có người. Còn một điều nữa, Lục Ly làm được điều người đi trước chưa làm được, lấy một thành trì Thần, làm được trước khi đột phá Thần cảnh.
Điều này khiến rất nhiều người nhìn cao Lục Ly, rất nhiều người chắc chắn Lục Ly về sau tuyệt đối sẽ lấy được thành tựu cao hơn Nhan Thiên Cương, rất có thể sẽ vinh diệu trở về!
Đương nhiên...
Cũng có không ít người khịt mũi khinh thường, cho rằng Lục Ly đắc tội Nhan Thiên Cương, không chừng vừa đi Thần Giới thì sẽ bị giết. Phải biết rằng Nhan Thiên Cương chính là đại năng Thần Giới, là Trấn Phủ Trưởng Lão của Hắc Long Phủ, một trong mười thế lực lớn phương nam Thần Giới.
Trong mắt nhiều người, trưởng lão là cao tầng của các thế lực, ví dụ trưởng lão của các đại gia tộc Cửu Giới đều là cao tầng. Hắc Long Phủ một trong mười thế lực lớn phương nam Thần Giới, Lục Ly có thể trốn thoát được Nhan Thiên Cương truy sát?
Điều này giống như Thủy Nguyên Giới có một tiểu võ giả đi tới Địa Hoàng Giới. Tiểu võ giả này đắc tội trưởng lão của một trong mười thế lực lớn phương nam Địa Hoàng Giới, vậy võ giả này có thể bình an sống sót trong Địa Hoàng Giới không?
Thật ra...
Những người này không biết rằng Lục Ly không phải đắc tội một Thần Linh, còn có Man Thần, Vu Thần cùng Dực Thần, đặc biệt có thù không đội trời chung với Dực Thần. Nếu Dực Thần biết Lục Ly đi Thần Giới thì chắc chắn trăm phương nghìn kế truy sát Lục Ly.
Lục Ly không suy nghĩ nhiều về chuyện này, hắn nhận mọi người chúc mừng, còn cùng toàn bộ người có mặt đi tham gia tiệc rượu. Lục gia đã sớm sắp xếp mấy trăm bàn, tộc trưởng các gia tộc đều có vị trí.
Thái độ của Lục Ly rất bình dị gần gũi, có lẽ đạt đến độ cao này, đã không cùng cấp độ với mọi người, không cần thiết tự cao tự đại. Hắn ngồi đó đủ khiến tất cả mọi người ngước nhìn.
Lục Nhân Hoàng nhìn thấy Lục Ly mỉm cười nói chuyện với tộc trưởng các đại gia tộc Cửu Giới, âm thầm cảm khái Lục Ly biết cách làm người.
Lục Ly sắp phi thăng, hiện tại kết thù với các gia tộc sẽ mang đến vô tận tai họa ngầm cho Lục gia. Hắn bình hòa như vậy, tộc trưởng các đại gia tộc đều sẽ vinh hạnh không dám nhận, giảm bớt ghen tỵ và thù hận với Lục gia, có lợi cho Lục gia sau này phát triển.
Đối địch với mọi người trên đời, nghe rất oách, kỳ thực rất dễ dàng bị liên hợp hủy diệt. Kiến nhiều cắn chết voi to. Lục gia gặp địch ở mọi nơi, cuối cùng khó tránh bị hủy diệt.
Lục Ly không chủ động kính rượu, nhưng ai đến mời rượu hắn đều sẽ nhấp môi, khiến vô số cường giả đều kích động không thôi. Cùng Thần Linh cùng nhau uống rượu, đây là việc có thể thổi phồng cả đời.
Uống từ giữa trưa đến tối rốt cuộc tan cuộc, Lục Ly giúp Lục gia kết một thiện duyên. Lúc tàn tiệc, Lục Ly giải trừ liên kết tinh thần với thần giáp và thần binh, giao cho Lục Nhân Hoàng ngay trước mặt mọi người.
Lục Nhân Hoàng vẻ mặt kinh ngạc, Lục Ly lại mỉm cười giải thích một câu, hiện tại thân thể của hắn không cần mặc thần giáp nữa. Thần binh, thần giáp đã vô dụng với hắn, cho Lục gia làm bảo bối trấn tộc.
Toàn trường vô số người thèm muốn, trong lòng bội phục Lục Ly thông minh. Giao thần binh và thần giáp cho Lục Nhân Hoàng ngay trước mặt mọi người, đây là nói cho các đại gia tộc Cửu Giới, đừng nhằm vào Lục gia, nếu không thì Lục Nhân Hoàng dựa vào thần binh cùng thần giáp có thể hủy diệt bất kỳ gia tộc nào.
Tại sao ngày xưa Nhan gia luôn đứng sừng sững trên đỉnh Cửu Giới? Là bởi vì có được thành trì Thần cùng thần binh, thần giáp, thành trì Thần có thể bảo chứng Nhan gia bất diệt, thần binh và thần giáp thì là vũ khí sắc bén tiến công.
Bất kỳ Hóa Thần đỉnh phong nào mặc thần giáp vào là có thể tung hoành Cửu Giới, cầm thần binh có thể chém giết đa số cường giả, đây là uy hiếp tuyệt đối.
Gậy và kẹo, bữa tiệc rượu này Lục Ly ít nhất bảo chứng cho Lục gia trong vòng trăm năm vinh quang. Nền móng của Lục gia còn yếu, nhưng nắm giữ Địa Hoàng Giới trăm năm thì có thể thoải mái phát triển thành nhà giàu đứng đầu Cửu Giới.
Đêm khuya vắng người, khách khứa tan hết, nhưng Lục Ly không có đi nghỉ ngơi, cùng Chấp Pháp Trưởng Lão, Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Ngũ Thái Công thương nghị đến nửa đêm.
Thương nghị xong, Lục Ly vẫn không đi gặp nhóm Khương Khởi Linh, mà là mang theo Lục Nhân Hoàng một người rời khỏi. Lục Ly dùng hết tốc độ mang theo Lục Nhân Hoàng đi Kim Ngục, xuống Thủy Ngục, cuối cùng đến Mộc Ngục.
Không phải vì Lục Ly muốn quay về nhìn xem trước khi phi thăng, hắn đến vì Âm Quỳ Thú.
Âm Quỳ Thú là ma thú của Ma Vực, còn rất nhỏ, chưa hoàn toàn lớn lên, phỏng chừng còn cần mấy chục năm thậm chí trên trăm năm để đến cảnh giới thông linh
Nhưng mà...
Sau khi Âm Quỳ Thú thông linh thì ngang ngửa Thần Linh bình thường, quét ngang Cửu Giới hoàn toàn không thành vấn đề.
Lục Ly mang theo Lục Nhân Hoàng trở về là muốn chuyển giao Âm Quỳ Thú cho Lục Nhân Hoàng.