Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1683 - Chương 1671: Hoang Thú

Bất Diệt Long Đế Chương 1671: Hoang thú

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vào thời khắc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gầm kinh thiên, tiếng gầm dọa sợ rất nhiều Thần Linh trong đại điện, có người song chân mềm nhũn ngồi bệch xuống đất, còn có người trên mặt lộ ra vẻ thống khổ.

Lục Ly giật bắn người, cùng lúc đó, trong linh hồn của hắn cảm giác có năng lượng kỳ lạ tràn vào, nhưng bị ấn ký ngân long cắn nuốt, hắn bị ảnh hưởng quá lớn.

Hắn bản năng thả ra thần niệm muốn dò xét, vốn trong đại điện có cấm chế, thần niệm của hắn không thể thăm dò ra ngoài, giây phút này rồi lại có thể tra xét.

Giọng nói không chất chứa cảm xúc của Bộ Thiên Diệp vang lên trong đại điện:

- Tất cả đừng sợ, chỉ là một con hoang thú Địa cấp. Ta đã đóng cấm chế hư không thú, các ngươi có thể cẩn thận quan sát chiến đấu với hoang thú, để tránh về sau gặp phải hoang thú thì chết như thế nào cũng không biết. Được rồi, Bộ Thiên Cơ, Bộ Hồng Vũ, các ngươi xuất chiến, làm thịt con hoang thú này.

Vèo!

Thần niệm của mọi người tra xét thấy hư không thú há miệng rộng, hai bóng người như kiếm bén bay đi xa.

Thần niệm của mọi người dọc theo vị trí hai người tra xét phương xa, đều nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ khủng bố, Lục Ly nhìn lướt qua, thể xác và tinh thần chấn động mạnh.

Trong núi lớn phương xa, một con cự thú chiếm cứ nơi đó, nếu cự thú không nhúc nhích thì chẳng khác gì núi lớn. Ở Cửu Giới, chiều dài cự thú có thể đến một, hai trăm trượng đã là cực hạn, ngay cả Âm Quỳ Thú cũng chỉ dài hơn hai trăm trượng. Con cự thú phía trước dài năm trăm trượng, thân cao mấy chục trượng, không khác gì một ngọn núi lớn.

Thể tích thật ra không thể chứng minh cái gì, quan trọng nhất là ngoại hình cùng hơi thở, cự thú có hai con mắt như mặt trăng máu, khiến thần niệm của nhiều người quét qua đôi mắt này thì cảm giác linh hồn đau nhói, còn có người đau đến giật mình kêu lên.

Linh hồn của Thần Linh đã thay đổi về chất, ngưng tụ thần hồn, giờ phút này lại chỉ bởi vì tra xét mắt của cự thú mà linh hồn bị thương tổn, có thể tưởng tượng sự cường đại của con hoang thú này.

Trên đầu cự thú này có hai cái sừng giống răng cưa, nhìn từ xa như hai thanh thần binh, trên lưng cũng mọc đầy sừng giống như vậy. Răng cưa tỏa ra hơi thở lạnh giá, đám người trong lòng có cảm giác nếu bị răng cưa này đâm trúng, e rằng mặc thần giáp đều phải bị xuyên qua.

Vừa rồi ở dưới Phi Thăng Nhai, con hoang thú kia chỉ lộ ra nửa cái đầu, mọi người cảm thụ còn chưa mãnh liệt như vậy. Con hoang thú ở đây lộ ra trọn vẹn trước mặt mọi người, hơn nữa khí thế đỉnh cao, dọa sợ tất cả mọi người. Tâm trạng kích động, vui sướng khi phi thăng Thần Giới bị đập tan.

Vào giây phút này, Lục Ly cảm giác giống lúc ở Bắc Mạc, khi lần đầu tiên gặp phải Thú Hoàng. Hắn cảm giác chính mình thật nhỏ yếu. Nghe Bộ Thiên Diệp nói đây là hoang thú bình thường? Hoang thú cường đại thật sự sẽ mạnh đến mức nào? Không cách nào tưởng tượng.

Vèo!

Hai quân sĩ giáp xanh bay đi, hai người so với con hoang thú to lớn thì giống như hai con ruồi, thể tích mang đến xung đột thị giác mãnh liệt. Hơn nữa hai người này hiên ngang không sợ lao về phía cự thú, muốn giết chết cự thú này.

Hai người mặc giáp xanh rõ ràng là thần giáp, trong tay cầm hai cây trường thương màu xanh, giống y như đúc. Xem ra những thần giáp, thần binh này đều là Thương Viêm Phủ thống nhất luyện chế phát cho, hẳn là một trong những phúc lợi của phủ binh.

Hai người một trái một phải lao về phía cự thú, thần niệm của đám người Lục Ly theo sát, sao có thể bỏ qua cơ hội học tập tốt như vậy?

Xoẹt!

Một người thân thể hóa thành tàn ảnh, tiếp đó biến mất, cả người đều biến thành bóng thương màu xanh đâm vào bên trái cự thú. Một người khác lựa chọn kiềm chế trực diện, vung trường thương lên, sau đó những con giao long màu xanh rít gào xông về phía cự thú.

- A?

Lục Ly nhìn mà giật mình, bởi vì công kích của quân sĩ giáp xanh không dẫn tới không gian chấn động, thoạt trông không phải đặc biệt rộng lớn bá khí, càng không rung động lòng người, cảm giác như đòn công kích bình thường không có gì lạ.

Vù vù vù!

Ngược lại công kích của hoang thú có chút rộng lớn bao la hùng vĩ, răng cưa trên người nó có bảy, tám cây bay ra khỏi người, bắn nhanh tới, nơi răng cưa bay qua, không gian gợn sóng, tựa như vằn nước lan đi bốn phương tám hướng. Cự thú vẫy đuôi, chuyển động giữa không trung, cũng có thể dẫn tới không gian dao động từng đợt.

Mọt người đứng gần Lục Ly cảm khái nói:

- Ưm, không gian Thần Giới ổn định như vậy mà hoang thú này có thể khiến không gian phát sinh dao động? Thật lợi hại! Nghe nói không đạt đến thực lực đại năng Thần Giới thì không thể khiến không gian phát sinh dao động? Thật lợi hại! Nghe nói không đạt đến đại năng Thần Giới thì không thể khiến không gian nứt ra.

Lục Ly thầm nhẹ lòng, xem ra không phải hai phủ quân quá yếu, mà là không gian của Thần Giới quá vững chắc.

Ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, trong Phàm Nhân Giới, giới diện càng lớn không gian càng ổn định. Nghe đồn Thần Giới mênh mông không giới hạn, nơi lớn như vậy, khó thể tưởng tượng không gian ổn định đến mức nào.

- Tốc độ thật nhanh!

Người kia lại giật mình kêu lên, thần niệm của Lục Ly quét qua, phát hiện quân sĩ giáp xanh kiềm chế trực diện đã vụt qua không trung với tốc độ khủng bố, nhanh chóng né công kích từ mấy cây răng cưa.

Những răng cưa này không phải bắn ra là mất luôn, sau khi bay ra ngoài chúng nó nhanh chóng bay ngược về, tốc độ vẫn rất nhanh, đuổi theo phủ quân. Nhưng quân sĩ giáp xanh trong nháy mắt bộc phát ra tốc độ khiến mọi người kinh thán, vào phút then chốt luôn có thể né thoát trong đường tơ kẽ tóc.

Bùm!

Quân sĩ giáp xanh khác đã thành công, bay nhanh ra từ đầu bên kia thân thể của cự thú, xuyên thủng người nó.

- Grào grào!

Cự thú điên tiết, lại có mấy cây răng cưa bắn ra khỏi thân thể, cái đuôi điên cuồng quất, nhưng vẫn chọn công kích người kiềm chế trực diện. Người còn lại quay đầu, lần nữa hóa thành tàn ảnh đâm vào người hoang thú.

- Hoang thú này linh trí rất thấp, giống như Âm Quỳ Thú, thậm chí càng yếu.

Lục Ly thầm gật gù, đã mò rõ chiến thuật của hai phủ quân, một người kiềm chế trực diện, một người từ mé bên đánh bất ngờ.

Bình Luận (0)
Comment