Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong tay Lung đạo nhân bốc lên lửa màu đen, bắt đầu thiêu hủy xác chết, không gian giới chỉ của ba người tự nhiên bị tháo xuống, Lung đạo nhân đưa cho Lục Ly. Lục Ly tra xét một phen, phát hiện chúng cấp cao hơn không gian giới chỉ của hắn nhiều.
- Có nhiều Thanh Dương Kim thật.
Thanh Dương Kim trong không gian giới chỉ của ba người cộng lại gồm hai mươi mấy viên, còn có nhiều thứ tạp nham thì Lục Ly không quan tâm. Ba người ngay cả Thần Khí đều không có, tự nhiên không sở hữu báu vật quá quý trọng.
Lục Ly nhìn thoáng qua, lấy ra Thanh Dương Kim, cất vào không gian giới chỉ của ba người, Lung đạo nhân đã đốt cháy xác chết, xóa vết máu dưới đất.
- Đi!
Cố gắng che đậy cỡ nào vẫn có dấu vết, Lục Ly vung tay lên cùng Lung đạo nhân lao đi xa. Hai người đi dạo nửa canh giờ trong quặng mỏ, tìm một quặng nhỏ hẻo lánh, đào sâu vào hơn mười dặm,, Lục Ly tiếp tục hộ pháp, Lung đạo nhân tiếp tục luyện hóa Thanh Dương Kim.
Ba canh giờ sau, Lung đạo nhân lại lần nữa luyện hóa hai viên Thanh Dương Kim, hắn mở mắt ra, bên trong đều là vẻ hưng phấn.
Lung đạo nhân gật mạnh đầu nói với Lục Ly:
- Đại nhân, hiện tại sức chiến đấu của ta đã khôi phục đến đỉnh phong, thân thể mạnh hơn lúc ở thời kỳ đỉnh cao một chút. Nếu còn có thể cho ta luyện hóa một ít Thanh Dương Kim thì sức chiến đấu của ta còn có thể liên tục tăng lên.
- Ừm, về sau luyện hóa tiếp.
Lục Ly nhẹ gật đầu, thực lực của Lung đạo nhân không nên tăng lên quá nhanh, nếu không thì sẽ dẫn tới chú ý. Đến lúc đó nếu sự tình truyền ra, sẽ dẫn tới phủ quân chú ý. Lung đạo nhân không phải khổ dịch, sẽ có rắc rối lớn.
- Ta đi về nộp Thanh Dương Kim, ngươi đi vào trong Thiên Tà Châu đi, ổn cố cảnh giới.
Ở đây không thể tùy ý sử dụng Thiên Tà Châu, một khi bị phát hiện sẽ dẫn tới người ngoài mơ ước, nhưng Lục Ly không yên tâm Lung đạo nhân ở lại đây.
- Không, đại nhân, ta đi vào không gian linh thú.
Lung đạo nhân lắc đầu nói:
- Nếu ngươi gặp phải kẻ địch, lấy ra Thiên Tà Châu sẽ bị người mơ ước. Ta ở trong không gian linh thú, ra vào rất bình thường, Thần Linh có được linh thú là chuyện bình thường trong Thần Giới.
- Được rồi!
Lục Ly gật đầu, Lung đạo nhân hóa thành một hư ảnh biến mất ở giữa hai chân mày của hắn, trên trán hiện ra hình xăm mờ, là hình dạng sau khi Lung đạo nhân biến thân.
Lục Ly xuống quặng mỏ hơn hai mươi ngày, nếu biết đường trở lại thì chỉ cần mất hơn nửa ngày liền có thể đi lên. Nhưng có quá nhiều mỏ, bốn phương thông suốt, giao thác đan xen, Lục Ly sợ không tìm được đường về, đành đi ra sớm.
Cách làm của Lục Ly là đúng, hắn ở bên trong lòng vòng cả buổi vẫn chưa tìm ra đường lên. Lục Ly gặp nhóm Thần Linh đi vào chung với mình, nhưng dường như bọn họ có thành kiến với hắn, không ai quan tâm hắn.
Lục Ly mặc kệ, thấy đường liền đi, tóm lại cứ đi lên là được.
Đi rồi hơn một ngày, Lục Ly rốt cuộc đi ra quặng mỏ, ý nghĩ của hắn là đúng, chỉ cần đi lên thì đường đều giống nhau, sớm muộn có thể đi ra quặng mỏ, về Thương Viêm Cốc.
Lục Ly không lỗ mãng vừa lên liền giao Thanh Dương Kim, còn vài ngày mới tròn một tháng, bây giờ mà đi nộp Thanh Dương Kim sẽ rất bắt mắt, bị người ta cố ý nhớ.
Lục Ly trở lại phòng nhỏ của mình trong thành báo, bế quan mấy ngày, định chờ đúng một tháng mới ra ngoài.
Mấy ngày này, Lục Ly cũng không có tu luyện, khoảng thời gian trước hắn đã bế quan trong quặng mỏ, không biết tu luyện thế nào, mấy ngày này hắn luôn luôn suy tư vấn đề này.
Trước khi đến Thần cảnh Lục Ly còn biết phương hướng tu luyện, đó là cảm ngộ chân ý!
Hiện tại hắn cảm ngộ hai chân ý, dù hắn biết hai chân ý còn có thể tiến hóa đến trạng thái mạnh hơn, nhưng trong một chốc hắn không biết tu luyện như thế nào. Hiện tại hắn trừ tu luyện Huyền Lực ra, còn lại mù tịt.
- Có rảnh nên tìm cường giả Thần Giới hỏi thử.
Thời gian đã đến, Lục Ly đứng lên ra khỏi phòng, hắn nhìn thấy rất nhiều người đều trở về, đa số người chán nản buồn rầu, rõ ràng không có hoàn thành nhiệm vụ.
- Lê Lộc huynh đệ!
Một âm thanh vang lên, Lục Ly nhìn bên trái, thấy thanh niên tóc nâu khí chất ác nghiệt, là Tô Tử Hề hôm đó muốn tổ đội với hắn.
Tô Tử Hề đi tới, kêu tên giả của Lục Ly, khóe môi cong lên thân thiện, nhưng vì khí chất của hắn nên nụ cười trông hơi lạnh lùng.
Tô Tử Hề chắp tay nói:
- Lê Lộc huynh đệ hoàn thành nhiệm vụ rồi?
Nhìn thấy rất nhiều Thần Linh liếc qua, Lục Ly không trả lời câu hỏi của Tô Tử Hề, qua loa nói:
- Còn thiué chút, đang định đi nghĩ biện pháp, Tô huynh đã hoàn thành?
- Ừm!
Tô Tử Hề thản nhiên gật đầu nói:
- Lê Lộc huynh đệ còn thiếu bao nhiêu? Nếu thiếu hai, ba viên thì ta cho ngươi mượn.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Vô số Thần Linh liếc qua, trong mắt đều là nóng rực, có mấy người xúm lại cười nịnh nói chuyện với Tô Tử Hề. Muốn dùng báu vật trao đổi Thanh Dương Kim, hoặc là lôi kéo tình cảm mượn Thanh Dương Kim.
- Xin lỗi, chư vị! Ta không quen với các ngươi, mời đi cho.
Tô Tử Hề thay đổi nét mặt, lạnh băng nhìn mấy người xúm lại, thái độ khác hẳn với lúc đối đãi Lục Ly.
Khóe môi Lục Ly cong lên, Tô Tử Hề này đúng là người kỳ lạ. Lục Ly gật đầu với Tô Tử Hề, đi ra ngoài.
Tô Tử Hề thoát khỏi mọi người chạy ra đuổi theo Lục Ly, nói:
- Lê Lộc huynh đệ, ta còn dư ba viên Thanh Dương Kim, nếu ngươi cần hãy trực tiếp lấy đi, về sau có dư trả lại cho ta là được.
Vô sự hiến ân cần, không phải tặc là trộm.
Lục Ly suy nghĩ một hồi, chính mình dường như không cái gì đáng giá cho Tô Tử Hề lừa? Xem ra quái nhân này thật lòng muốn cùng hắn giao bằng hữu.
Lục Ly dừng bước, khó hiểu nhìn Tô Tử Hề, hỏi:
- Tô huynh tại sao đối xử tốt với ta như vậy? Không có công không dám nhận, ngươi hãy nói rõ nguyên nhân, nếu không thì ta sẽ cảm giác được khủng hoảng.
- Ha ha!
Tô Tử Hề thần bí cười cười nói:
- Không giấu gì Lê huynh, ta có một thần thông đặc biệt, giữa hai chân mày giấu con mắt thứ ba, có thể vọng khí. Cả sơn cốc này, khí vận của Lê huynh vượng nhất, tức là về sau, Lê huynh thành trùm sơn cốc. Ta bây giờ làm thân với Lê huynh, về sau Lê huynh lên trời thì cũng có thể lôi kéo ta teo.