Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Vọng khí?
Lục Ly nhướng mày, bản năng nhìn giữa hai chân mày Tô Tử Hề, nhưng không thấy gì. Trong đầu Lục Ly nhớ nụ cười sâu xa khó hiểu của Tinh Hoàng.
Lục Ly hỏi:
- Vọng khí có giống bói toán, tính mệnh, xem tướng không? Có thể nhìn thấu thiên cơ, tính ra vận mệnh của một người không?
- Không hoàn toàn giống nhau.
Tô Tử Hề giải thích rằng:
- Vọng khí chỉ có thể nhìn ra khí vận của một người trong thời gian ngắn, người có khí vận mạnh sẽ đi càng xa. Ngươi cũng biết võ giả đạt đến cấp bậc nhất định thì khí vận cùng cơ duyên là quan trọng nhất.
- Được rồi!
Lục Ly nhún vai nói:
- Đa tạ Tô huynh đệ có ý tốt, ta đã hoàn thành nhiệm vụ tháng này, nếu về sau có cần sẽ tìm Tô huynh hỗ trợ.
- He he, ta đã bảo là Lê huynh khí vận vượng như vậy, nhiệm vụ nhỏ xíu đó sao có thể gây khó dễ?
Tô Tử Hề nhếch môi cười, vỗ vai Lục Ly nói:
- Đi thôi, cùng nhau đi giao nhiệm vụ đi.
Lục Ly thầm nhúc nhích bả vai hất tay của Tô Tử Hề ra. Hắn rất khó thừa nhận một người, không phải Tô Tử Hề nói vài câu là đồng ý thắp nhang kết bái huynh đệ.
Hai người đi hướng một tòa thành bảo, còn chưa đi vào thành bảo đã hấp dẫn rất nhiều người chú ý, có thể vào tòa thành này đều là đến giao nhiệm vụ, chứng minh hai người kiếm đủ Thanh Dương Kim.
Trong thành bảo có năm phủ quân ngồi sau năm cái bàn, bên trong còn có hai người nộp lên Thanh Dương Kim. Lục Ly và Tô Tử Hề chia nhau đến trước một phủ quân, đưa ra yêu cầu giao nhiệm vụ tháng này.
Phủ quân trước mặt Lục Ly lạnh lùng hỏi:
- Tên, số hiệu!
Lục Ly nghi hoặc hỏi:
- Số hiệu là cái gì?
Phủ quân lạnh lùng nói:
- Trên xẻng sắt phát cho người có số, đó là số hiệu của ngươi.
Lục Ly lấy xẻng sắt ra xem, báo lên:
- Thưa đại nhân, ta tên Lê Lộc, số hiệu một vạn lẻ bảy trăm ba mươi, đây là số Thanh Dương Kim tháng này ta giao lên.
Lục Ly theo không gian giới lấy ra Thanh Dương Kim, hắn luyện hóa không gian giới chỉ của lão già lưng gù, chứ không thì không gian giới chỉ của hắn không thể cất vào Thanh Dương Kim.
- Ừm!
Phủ quân nhận lấy Thanh Dương Kim, phất tay nói:
- Đi ra ngoài đi, tháng sau lại đến.
Tô Tử Hề ở bên kia cũng nộp xong, Lục Ly đang chuẩn bị rời đi, bên phải có một phủ quân mắt tam giác, mặt xấu xí đột nhiên nhìn kỹ hắn, mở miệng nói:
- Ngươi đợi đã!
Lục Ly quay đầu nhìn phủ quân kia, phát hiện trong cặp mắt tam giác của người này tràn ngập xem kỹ, còn cố ý nhìn tóc trắng của hắn.
Trong lòng hắn có chút chần chừ, cung kính vái chào nói:
- Vị đại nhân này có gì sai bảo?
- Ngươi tên là gì? Trước khi phi thăng đến từ giới diện nào?
Người kia lạnh lùng hỏi thăm, thần thái tự nhiên, dường như thuận miệng hỏi một câu.
Lục Ly ngẩn ra, lại không có do dự, thành thật trả lời:
- Ta tên Lê Lộc, đến từ Hồng Vũ Giới.
Tô Tử Hề nhướng cao chân mày, bởi vì hắn phi thăng từ Hồng Vũ Giới, Lục Ly rõ ràng nói dối. Nhưng Tô Tử Hề không nói gì, trong mắt không lộ tia khác lạ.
- Hồng Vũ Giới?
Trong đôi mắt tam giác của phủ quân bắn ra tia nhìn sắc bén, hơi thở khó tả phát ra đè ép Lục Ly không thở nổi, trầm giọng hỏi:
- Ngươi xác định không nói dối? Lừa gạt của ta sẽ chịu hậu quả rất nghiêm trọng.
Lục Ly mặt không đổi sắc chắp tay nói:
- Không dám lừa gạt đại nhân!
- Nếu bị ta tra ra thì... hừm hừm!
Phủ quân mắt tam giác hừ hai tiếng phất tay nói:
- Đi ra ngoài đi.
Lục Ly chắp tay xoay người, Tô Tử Hề đi ra theo. Ra ngoài thành bảo, Lục Ly bước chân hơi thả chậm, nghiêng tai lắng nghe âm thanh bên trong.
- Lão Hầu, ngươi hỏi người mới kia đến từ giới diện nào làm gì?
Bên trong truyền ra tiếng hỏi.
Giọng của người mắt tam giác vang lên, qua loa nói:
- Không có việc gì, ta nhận sai người, tưởng tiểu tử này đến từ giới diện ta phi thăng, nay xem ra không phải.
Lục Ly đi nhanh hơn, bước nhanh về thành bảo của mình, trong lòng lại chìm vào đáy cốc. Tô Tử Hề rất thông minh, không hỏi câu nào, im lặng đi theo Lục Ly.
Lúc sắp vào thành bảo, Lục Ly nhỏ giọng dặn Tô Tử Hề:
- Tô huynh, hôm nay việc này phiền phức ngươi giữ bí mật giùm ta, ta nợ ngươi một nhân tình.
Tô Tử Hề không hỏi gì, vỗ vai Lục Ly, nói:
- Lê huynh khách khí, giao bằng hữu không là một hai ngày, đường xa biết sức ngựa, lâu ngày thấy lòng người. Về sau ngươi sẽ biết Tô Tử Hề này là bằng hữu đáng kết giao.
- Đi phòng ta ngồi chơi?
Lục Ly nở nụ cười, Tô Tử Hề gật đầu, đi theo Lục Ly đi vào phòng nhỏ của hắn. Trong phòng chỉ có một chiếc giường, còn có một cái ghế, Lục Ly khiến Tô Tử Hề ngồi trên ghế, hắn mở ra cấm chế cnăp hòng, không nói tiếng nào, cẩn thận nhớ lại biểu cảm và câu hỏi của phủ quân tam giác vừa rồi.
- Xem ra xúc tu của Nhan Thiên Cương đã vươn tới bên này.
Càng nghĩ lòng Lục Ly càng nặng trĩu, một phủ quân sao có thể tự dưng hỏi hắn đến từ giới diện nào? Hơn nữa người mắt tam giác nhìn kỹ tóc trắng của hắn, hắn nói hắn đến từ Hồng Vũ Giới, người này rõ ràng không tin
Hết thảy đều chứng minh phủ quân này có lẽ đoán được thân phận của hắn, nhưng không dám xác định, cho nên tuân hỏi một câu. Nếu thật sự là Nhan Thiên Cương đang tìm hắn, phỏng chừng không bao lâu sau hình vẽ của hắn sẽ bị đưa tới, đến lúc đó hắn lập tức bị lộ thân phận.
- Có phải Lê huynh gặp khó khăn gì?
Tô Tử Hề nhìn thấy Lục Ly im lặng không nói, tò mò hỏi thăm:
- Chẳng lẽ có Thần Linh muốn truy sát Lê huynh? Kính nhờ phủ quân vừa rồi xác nhận thân phận của ngươi?
Tô Tử Hề rất thông minh, nhưng có thể phi thăng thành Thần thì đều là người thông minh tuyệt đối. Chuyện vừa rồi và thần thái hiện giờ của Lục Ly, cùng với Lục Ly nói dối, xâu chuỗi tất cả lại có thể đoán ra đôi chút.
- Là có chút phiền phức, nhưng còn chưa xác định!
Lục Ly nhẹ gật đầu, không kể rõ vụ việc, hỏi ngược lại:
- Tô huynh biết bao nhiêu về Thần Giới?
Tô Tử Hề chẳng chút che giấu nói:
- Đôi chút, tổ gia gia của ta đang ở Thần Giới, là Trấn Phủ Trưởng Lão của một phủ vực. Tiếc rằng tổ gia gia ở phủ vực hơi xa, lại đây còn cần một ít thời gian.