Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1698 - Chương 1686: Âm Mưu

Bất Diệt Long Đế Chương 1686: Âm Mưu

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly lấy không gian giới chỉ của năm người ra xem, nhìn thoáng qua, con ngươi co rút, vẻ mặt mừng như điên!

Thần binh thần giáp trong không gian giới chỉ của năm người không quá nhiều, chỉ còn hai món, thần thuật bí tịch cũng ít, dường như chỉ có một cuộn da dê, khiến Lục Ly vui sướng bất ngờ là Thanh Dương Kim.

Trong không gian giới chỉ của năm người có rất nhiều Thanh Dương Kim, cộng lại trên nghìn viên. Lục Ly một tháng chỉ cần nộp lên mười viên, một năm chỉ hơn một trăm viên. Hiện tại hắn lại được đến hơ nnghìn Thanh Dương Kim, về sau hắn không cần đào Thanh Dương Kim, mỗi tháng trực tiếp giao số lượng nhiệm vụ là được.

- Trở lại!

Lục Ly cơ hồ không có chần chừ, quyết định lập tức về Thương Viêm Cốc, bởi vì trong Thương Viêm Cốc là an toàn tuyệt đối.

Ai dám ra tay trong Thương Viêm Cốc? Cho dù phủ quân cũng không thể vô cớ sinh sự với hắn, hắn chỉ cần lặng lẽ tu luyện trong thành bảo, chờ hết thời hạn một năm là lấy được tư cách phủ dân, có thể rời khỏi Thương Viêm Cốc.

Lục Ly nói cho Lung đạo nhân nghe tình huống, Lung đạo nhân cũng đồng ý. Trong Thương Viêm Cốc, có trên vạn Thần Linh khổ dịch, ngọa hổ tàng long. Thần Thi tuy rằng lợi hại, nhưng lỡ như lần sau phủ quân mắt tam giác phái Thần Linh càng cường đại, phái mấy chục Thần Linh thì Lục Ly rất có thể sẽ bị giết.

- Cho ngươi một trăm viên Thanh Dương Kim, luyện hóa hết đi.

Lục Ly đưa cho Lung đạo nhân một trăm Thanh Dương Kim, Lung đạo nhân mừng rỡ. Luyện hóa một trăm viên Thanh Dương Kim thì sức chiến đấu của hắn phỏng chừng tăng mảng lớn.

- Chú ý chăm sóc tốt Tiểu Bạch!

Lục Ly giao hết Thần Nguyên cho Lung đạo nhân, thu vào Thiên Tà Châu, sau đó lao nhanh ra quặng mỏ.

Trên đường đi Lục Ly gặp rất nhiều Thần Linh khổ dịch, Lục Ly luôn luôn cẩn thận đề phòng bị người ám sát. May mà không có người nhằm vào hắn, Lục Ly an toàn trở về thành bảo Thương Viêm Cốc, trực tiếp mở ra cấm chế bế quan.

- Trở về?

Lục Ly trở về sau không bao lâu, mắt tam giác Lý Cường nhận được tin, sắc mặt cực kỳ khó xem. Nếu Thần mãi không xuống quặng mỏ thì hắn sẽ đau đầu.

Lục Ly quả thực khiến Lý Cường vô cùng đau đầu, hắn luôn bế quan trong thành bảo, không bước ra ngoài nửa bước, cứ một tháng chỉ ra ngoài nộp Thanh Dương Kim một lần.

Nộp Thanh Dương Kim xong, Lục Ly lại trở về thành bảo, không bước ra ngoài nửa bước.

Ở Thương Viêm Cốc Lý Cường có thể âm thầm điều đến nhiều Thần Linh khổ dịch, nhưng Lục Ly không xuống hầm mỏ, hắn đương nhiên không thể tìm người đánh giết vào tận trong thành bảo? Đến lúc đó người hắn điều đến chết, có lẽ hắn cũng xong đời.

- Hà hà, ngươi giết được bao nhiêu người? Kiếm được bao nhiêu Thanh Dương Kim rồi?

Vào tháng thứ ba lúc Lục Ly đi nộp Thanh Dương Kim, Tô Tử Hề theo vào phòng Lục Ly, tò mò hỏi.

Hai tháng nay Lục Ly không bước ra cửa nửa bước, nhưng vẫn có Thanh Dương Kim để nộp, chứng tỏ hắn có không ít Thanh Dương Kim. Vừa nhàn nhã lại có nhiều Thanh Dương Kim thì chỉ có con đường ngắn nhất là giết người đoạt bảo.

Lục Ly không đáp lại Tô Tử Hề mà hỏi:

- Sao nào, ngươi thiếu Thanh Dương Kim? Thiếu thì ta cho ngươi một ít.

- Không cần, hà hà!

Tô Tử Hề cười khoan khoái, trên mặt đều là vẻ tà mị, trong tay hắn lóe lên ánh sáng, vô số Thanh Dương Kim xuất hiện trên tay hắn, hắn nhếch miệng nói:

- Có mấy kẻ đần độn cứ nhằm vào ta, bị ta giết chết lấy được mấy trăm Thanh Dương Kim, nhiệm vụ đủ rồi.

- Hử?

Lục Ly hơi ngạc nhiên, không ngờ Tô Tử Hề nhìn suy nhược gầy yếu nhưng sức chiến đầu lại mạnh như vậy? Có điều nghĩ tới tổ gia gia Tổ Tử Hề là trưởng lão trấn phủ ở phủ vực, có lẽ đã truyền cho hắn không ít đồ tốt, những thứ Thần thuật cũng truyền không ít, đương nhiên sức chiến đấu sẽ mạnh.

Lục Ly gật đầu nói:

- Ta cũng giết được mấy tên không có mắt, lấy được Thanh Dương Kim đủ dùng trong một năm, bình thường chỉ ở thành bảo bế quan tu luyện.

- Lợi hại!

Tô Tử Hề giơ ngón tay cái lên, trầm ngâm chốc lát mới nói:

- Người tổ gia gia ta phái đến đã bắt đầu hành động, phỏng chừng một hai tháng sau ta sẽ rời đi, lần này từ biệt không biết bao giờ gặp lại Lê huynh.

- Sẽ có cơ hội!

Lục Ly mở miệng cười:

- Nói không chừng sau này chúng ta còn có cơ hội kề vai chiến đấu, cùng nhau giết địch. Lần sau nếu có gặp lại sẽ cùng nhau nâng cốc trò chuyện vui vẻ.

- Được, một lời đã định!

Tô Tử Hề duỗi tay nắm chặt tay Lục Ly, sau đó đứng dậy từ biệt.

Lục Ly tiếp tục bế quan, khoảng thời gian này đều tham ngộ Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật tầng ba, mới đầu đã có hiệu quả, phỏng chừng chưa đến một hai tháng nữa sẽ hoàn toàn tham ngộ thành công.

Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật tầng ba có thể ngưng tụ rất nhiều con rối Thạch Nhân có sức chiến đấu ngang với Thần Linh. Có điều những con rối này không hẳn quá mạnh, được cái có thể ngưng tụ rất nhiều nên coi như có chút tác dụng.

Thời gian trôi mau, hai tháng lặng lẽ qua đi, Lục Ly vốn tưởng mấy tháng sau cũng sẽ trôi qua nhàn nhã như vậy, nhưng không ngờ đột nhiên xảy ra chuyện lớn.

Ánh sáng cấm chế trong phòng lóe lên không ngớt, Lục Ly mở cửa ra thấy Tô Tử Hề, hắn hơi nhướng mày hỏi:

- Ngươi phải đi rồi?

- Không!

Tô Tử Hề cười khổ:

- Thương Viêm Phủ đại loạn rồi, bị Ác Ma xâm phạm, rất nhiều võ giả bị ma hóa. Người được gia gia ta phái tới bị giết giữa đường, phỏng chừng trong thời gian ngắn chưa đến được.

- Ác Ma?

Trong đầu Lục Ly hiện lên cảnh tượng Sát Đế đánh giết Ác Ma, kinh nghi hỏi:

- Ác Ma có thể vào Thần Giới? Hay vốn dĩ Thần Giới đã có Ác Ma ẩn nấp?

- Thần Giới không có Ác Ma ẩn nấp, một khi xuất hiện sẽ bị cường giả ra tay đánh giết.

Tổ Tử Hề giải thích:

- Lần này không gian xuất hiện dị động, có mấy Ác Ma lẻn vào Thần Giới, nhưng bị giết ngay, cường giả Thần Giới chắc chắn sẽ không để yên cho Ác Ma càn quấy.

- À, vậy thì tốt!

Nghe thấy Ác Ma đã bị giết, Lục Ly liền không quan tâm, chuyện này cũng không liên quan đến hắn.

Bình Luận (0)
Comment