Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ai biết Tô Tử Hề khoát tay áo nói:
- Đi thôi, Diệp thống lĩnh triệu tập toàn bộ chúng ta đến quảng trường tập hợp. Một tông phái gần đây đã bị Ác Ma ma hóa, Diệp thống lĩnh muốn triệu tập mọi người đi càn quét ma sứ.
- Chúng ta?
Lục Ly ngạc nhiên, hoài nghi hỏi:
- Thương Viêm Phủ nhiều cường giả như vậy, sao để chúng ta hành động? Chúng ta đâu phải người Thương Viêm Phủ.
- Đáng lẽ không cần chúng ta ra tay!
Trên mặt Tô Tử Hề cũng có chút nghi hoặc, hắn nói:
- Phủ quân của Thương Viêm Phủ đúng thật rất nhiều, hơn nữa cường giả thế lực đại tông phái ở xung quanh cũng rất nhiều. Ta cũng không biết nguyên nhân, dù sao Diệp thống lĩnh hạ lệnh, chúng ta không thể không đi, đi thôi.
- Có âm mưu!
Lục Ly cảnh giác theo bản năng, bọn hắn chỉ đến đây phục dịch, làm việc giúp Thương Viêm Phủ, thân phận hoàn toàn tự do, Thương Viêm Phủ vốn không có tư cách ra lệnh cho bọn hắn làm việc.
Hơn nữa, rất nhiều Thần Linh trong số bọn hắn có sức chiến đấu không mạnh, mặc dù bọn hắn có hơn vạn người, nhưng sức chiến đấu không bằng mấy trăm phủ quân. Thương Viêm Phủ sao có thể phái bọn hắn đi càn quét ma sứ? Chuyện bất thường tất có uẩn khúc.
- Chẳng lẽ là âm mưu của phủ quân Tam Giác Nhãn.
Con ngươi Lục Ly lóe lên, cùng Tô Tử Hề đi ra ngoài, trên quảng trường bên ngoài đã tụ tập mấy nghìn người, còn có vô số Thần Linh đang đi đến quảng trường tập hợp.
Mấy trăm phủ quân Thương Viêm Phủ đã tập trung trên quảng trường, Diệp thống lĩnh ở bên trong, lạnh lùng nhìn đội ngũ từ bốn phía ra tập hợp.
Lục Ly và Tô Tử Hề hòa vào trong đám người, ánh mắt hắn đảo qua những phủ quân đang đứng nghiêm trang trên quảng trường, lúc hắn nhìn đến phủ quân Tam Giác Nhãn kia, nội tâm lập tức chìm xuống.
Ánh mắt phủ quân Tam Giác Nhãn vừa vặn quét tới, mặc dù có vẻ chỉ lơ đãng liếc qua, nhưng Lục Ly vẫn có thể cảm nhận được sự rét lạnh trong tròng mắt hắn!
Lục Ly bắt đầu suy đoán, việc ác ma tiến vào Thần Giới chắc chắn không liên quan đến phủ quân Tam Giác Nhãn, hắn cũng không có năng lực lớn như vậy. Nhưng Diệp thống lĩnh triệu tập khổ dịch Thương Viêm Phủ xuất chiến, chuyện này chắc chắn không tránh khỏi có chút liên quan đến Tam Giác Nhãn kia.
Tam Giác Nhãn đang muốn mượn cơ hội này ép hắn ra khỏi Thương Viêm Cốc, sau đó tìm cơ hội bắt sống hoặc giết chết hắn!
- Sao vậy? Lê Lộc?
Tô Tử Hề thấy sắc mặt Lục Ly rất khó coi thì quan tâm hỏi.
- Không sao.
Lục Ly giả bộ ung dung khoát tay áo, thầm nghĩ Nhan Thiên Cương có chờ ở bên ngoài không? Sau đó - trùng hợp- đi ngang qua, tiện tay giết hắn?
Thời gian dần trôi, càng lúc càng nhiều người ra tụ tập, Diệp thống lĩnh khoát tay với mấy phủ quân, trong tay phủ quân sáng lên từng ánh hào quang, sau đó từng con hư không thú nghênh gió bay đến, lửng lơ giữa không trung.
- Tất cả lắng nghe!
Giọng nói lạnh như băng của Diệp thống lĩnh vang lên:
- Mấy ngày trước có vài Ác Ma giáng xuống, tuy rằng Thương Viêm Phủ đã phái mấy vị cường giả giết chết Ác Ma, mười mấy tiểu tông phái phụ cận đã bị ma hóa. Bản thống lĩnh thân là thành viên của Thương Viêm Phủ, đương nhiên phải lo lắng cho Thương Viêm Phủ, bởi vậy tập hợp mọi người cùng nhau đi càn quét ma sứ. Đương nhiên bản thống lĩnh không để các ngươi làm không công, người đi sẽ được miễn một năm khổ dịch, quân chủ lực là chúng ta, các ngươi chỉ cần trấn thủ mặt ngoài, không để ma sứ chạy thoát, không đi cũng được, hừ hừ.
Diệp thống lĩnh rõ ràng đang uy hiếp, là thống lĩnh Thương Viêm Phủ, đắc tội Diệp thống lĩnh đương nhiên sẽ không được yên, không người nào dám phản đối.
- Tách ra tiến vào hư không thú!
Phủ quân tản ra đến chỉ huy mọi người, Tam Giác Nhãn vừa vặn đến chỗ Lục Ly, cầm trường thương màu xanh lam chỉ vào mọi người, quát lên:
- Nhanh chân lên, bằng không ma thú chạy trốn, sau này càn quét càng thêm phiền phức.
Lục Ly vốn định không đi, nhìn thấy Tam Giác Nhãn cầm trường thường xanh lam chỉ về phía này, lòng hắn chìm xuống.
Nếu bây giờ không chịu đi, Tam Giác Nhãn mượn cơ hội giết mình, dù Diệp thống lĩnh không vui cũng có nói gì không?
Lục Ly chần chừ trong chốc lát, ánh mắt lạnh nhạt của Diệp thống lĩnh liếc đến bên này, nội tâm hắn lại chìm xuống, không phải Diệp thống lĩnh bị mua chuộc chứ?
- Đi thôi!
Tô Tử Hề vỗ vai Lục Ly, Lục Ly bất đắc dĩ đi tới bên dưới hư không thú. Sau đó bị ánh sáng tản ra của hư không thú bao phủ, hai người bị hút vào bên trong hư không thú.
- Có người tìm ngươi gây phiền phức?
Tô Tử Hề rất thông minh, sau khi cùng Lục Ly tiến vào hư không thú, hai người ngồi khoanh chân, hắn nhỏ giọng hỏi.
Lục Ly hơi gật đầu, Tô Tử Hề nghĩ ngợi rồi chỉ xuống dưới hỏi: - Là người phủ vực bên kia?
Lục Ly thấy xung quanh không có ai để mắt tới bọn hắn, tất cả đều đang sôi nổi bàn tán đánh giết ma sứ. Lần này không cần mọi người dốc hết sức mình, chỉ cần thủ thủ gác ở bên ngoài là được miễn một năm khổ dịch, đối với nhiều người thì đây là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống.
Lục Ly lại gật đầu, sắc mặt Tô Tử Hề trầm xuống, hắn đảo mắt vài vòng, sau đó cắn răng nói:
- Thực sự không được, ngươi chạy trốn đi, coi như đã chết trận. Có lẽ phủ vực sẽ không truy nã ngươi, có điều ngươi không có tư cách của phủ dân, không thể vào thành, sau này chỉ có thể tự mình nghĩ cách. Khó khăn của ngươi, trước mắt ta vô năng vô lực...
- Không cần lo lắng cho ta, ta sẽ tùy cơ ứng biến, ngươi chăm sóc bản thân cho tốt.
Lục Ly vỗ vai Tô Tử Hề, xem ra đã hoàn toàn coi Tô Tử Hề là bạn bè.
Tô Tử Hề khẽ cười:
- Ta không sao, ta còn một vài thủ đoạn tự vệ, nếu như có thể... Ta sẽ giúp ngươi giết địch.
Lục Ly lại vỗ vai Tô Tử Hề, không nói thêm gì, đặt phần ân tình này ở trong lòng.
Trong đại điện người ra vào không ngớt, bên trong ồn ào như cái chợ, đa số mọi người đều rất phấn khởi. Dù sao ở Thương Viêm Cốc rất tẻ nhạt, có cơ hội cùng mọi người hành động, còn là hành động lớn như vậy, đương nhiên có cảm giác mới mẻ.
Bên trong hư không thú có thể chứa mấy nghìn người, nhưng trong đại điện chỉ chứa được hơn hai nghìn người đã chật ních không ai ra vào được.